Thấy Kiều Niên nghiêm túc như , ánh mắt Cố Châu tràn đầy lo lắng. Hơn nữa, trong lúc Kiều Niên chuyện, cô thỉnh thoảng sờ trán Cố Kỳ xem sốt . Dường như cô coi Cố Kỳ như con ruột của .
Cố Châu nheo mắt, nhỏ giọng hỏi.
- Không em thích trẻ con ?
Khi Kiều Niên thấy lời Cố Châu, cô . Cô thẳng thắn đáp ánh mắt .
- Đó là khác. Cố Kỳ là một ngoại lệ.
Môi mỏng của Cố Châu mím thành một đường thẳng. Anh Kiều Niên chớp mắt, ánh mắt tràn ngập cảm xúc phức tạp.
Không hiểu , Kiều Niên cảm thấy ánh mắt của Cố Châu nóng. Cô khó chịu thu ánh mắt , dậy ngoài.
- Em phòng thuốc lấy thuốc cho thằng bé ngay!
- Được!
Sau khi Kiều Niên bước khỏi phòng ngủ, lòng cô vẫn còn vương vấn nhớ Cố Kỳ.
Cô thực sự thích trẻ con, nhưng Cố Kỳ là một sự tình cờ.
Có lẽ là do tính cách của Cố Kỳ, hoặc lẽ là do những trải nghiệm của Cố Kỳ cũng tương tự như cô, nên cô khỏi thương cảm cho .
Hơn nữa, cô tìm gia đình, nhưng Cố Kỳ vẫn tìm thấy .
Người của cô bao giờ tìm kiếm cô, nhưng đó là bởi vì trong nhà họ Lục đều nghĩ rằng cô chết. Họ nghĩ rằng cô sẽ còn tồn tại thế gian nữa. Trong cảnh như , nếu là cô, cô cũng sẽ tìm kiếm.
tại của Cố Kỳ tìm kiếm ?
Chẳng lẽ của Cố Kỳ cũng nghĩ rằng c.h.ế.t ?
Sao đời nhiều sự trùng hợp đến ?
Thực , cũng thể cô đối xử với Cố Kỳ như là vì Cố Kỳ cùng tuổi với đứa con từng đến thế giới của cô.
Cô khỏi yêu Cố Kỳ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-553-co-ky-la-mot-ngoai-le.html.]
Nghĩ , Kiều Niên đến phòng thuốc. Vừa định mang thuốc trở về, một bóng chặn đường cô.
Kiều Niên ngẩng đầu, thấy khuôn mặt xinh của Tưởng Nguyệt.
Đôi mắt của Tưởng Nguyệt dán chặt mặt Kiều Niên. Môi cô khẽ cong lên, một nụ kỳ lạ hiện lên trong mắt. Cô .
- Chị dâu hai, lâu gặp!
Tưởng Nguyệt vẫn mang vẻ mặt bá đạo.
Kiều Niên Tưởng Nguyệt với vẻ thờ ơ, như thể đang một kẻ vô danh.
Da mặt Tưởng Nguyệt thật sự dày. Cô dám đến đây.
Kiều Niên hạ giọng, ánh mắt tràn đầy vẻ giễu cợt.
- Tưởng Nguyệt, nhắc nhở cô, từ tháng trở , cô còn liên quan gì đến nhà họ Cố nữa. Cô nên ở trong biệt thự của bà nội. Hơn nữa, cô đừng gọi là chị dâu hai nữa, quan hệ gì với cô.
Tưởng Nguyệt bất mãn .
- Chị dâu, chị quá tự tin . Bà nội nuôi em hơn mười năm, quan hệ giữa chúng thể nào cắt đứt . chị chỉ là vợ của A Châu. Nếu A Chu cưới khác, chị chỉ thể nhường chỗ. Đến lúc đó, chị sẽ còn tiếng gì trong nhà họ Cố nữa.
Nói đến đây, Tưởng Nguyệt tiến lên một bước, mặt Kiều Niên. Cô ngẩng đầu Kiều Niên, vẻ mặt lạnh lùng. Khóe môi nhếch lên, lạnh .
- Chị nghĩ sẽ nghĩ gì nếu chị con riêng?
Tưởng Nguyệt tỏ vẻ vô cùng kiêu ngạo.
Con riêng?
Kiều Niên sững sờ.
Con riêng của cô?
Kiều Niên nhịn . Cô Tưởng Nguyệt với vẻ đồng cảm, như thể đang một kẻ ăn mày. Cô .
- Tưởng Nguyệt, dù chuyện gì xảy , bằng chứng cũng quan trọng. Cô nghĩ bà nội sẽ tin lời cô ? Tôi khuyên cô nên ngoan ngoãn rời . Tôi thể đuổi cô khỏi đây vô . Cô thử ?