Anh thực sự hy vọng Nhị thiếu phu nhân xếp hạng họ. Tuy nhiên, Thiếu phu nhân xếp cuối cùng. Nhìn vẻ mặt của Nhị thiếu phu nhân, vẻ như cô phân biệt họ bằng cách gần.
Trần Thanh dám vẻ mặt của Nhị thiếu gia nữa.
Anh vội vàng cúi đầu giúp Nhị thiếu phu nhân dọn dẹp bát đĩa. Ánh mắt lướt qua các món ăn. Hôm nay đồ ăn khá thịnh soạn.
Để tránh tiếp xúc thể giữa Nhị thiếu phu nhân và Lục , Trần Thanh nhanh chóng đến giường bệnh và cẩn thận đỡ Lục Châu xuống giường.
Sau đó, Trần Thanh nhiệt tình sắp xếp cho Lục xuống ghế sofa.
Kiều Niên tự nhiên cảm nhận sự căng thẳng giữa Cố Châu và Lục Châu. Để tránh cãi , cô xuống bên cạnh Cố Châu.
Thấy xuống, Trần Thanh xuống bên cạnh Lục Châu.
Bốn đối diện .
Cố Châu đối mặt với Lục Châu, Kiều Niên đối mặt với Trần Thanh.
Cảnh tượng yên tĩnh hơn nhiều.
Cố Châu bình tĩnh bưng bát của Kiều Niên lên, giúp cô múc một bát canh đưa cho cô.
Tuy chỉ là một hành động nhỏ, nhưng vẫn khiến Kiều Niên sững sờ hồi lâu.
Trong ký ức của Kiều Niên, đây là đầu tiên Cố Châu múc canh cho cô.
Ánh mắt Cố Châu dừng mặt Lục Châu, hỏi.
- Anh Châu, ăn canh ?
Giọng Cố Châu trầm khàn, khó mà đoán cảm xúc trong giọng .
Lục Châu làm phiền khác, nhưng thấy Cố Châu tự tay múc canh cho em gái, vẻ mặt dịu . Anh .
- Tôi tự làm.
Tất nhiên, Cố Châu hề khách sáo với Lục Châu.
Bữa ăn diễn khá hòa thuận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-536-hieu-lam.html.]
Tuy nhiên, Cố Châu phát hiện một chi tiết. Tất cả các món ăn và canh đều gừng.
Trong trí nhớ của , Lục Châu bao giờ ăn gừng. Kiều Niên gọi món .
Ánh mắt của Cố Châu lướt qua mặt Kiều Niên. Cô dường như chăm sóc khác hơn tưởng.
Cố Châu trầm ngâm một lúc.
Kiều Niên thấy Cố Châu vẫn đó, chọn thức ăn mà chỉ ăn cơm. Cô khẽ nhíu mày, gắp một miếng sườn heo bỏ bát của Cố Châu.
- Cố Châu, và Châu đều thương, cần nghỉ ngơi. Hai thể ăn đồ cay nóng, nên em đặc biệt yêu cầu nhà hàng cho gừng ớt . Món ăn thể ngon bằng , nhưng ăn một chút để bồi bổ cơ thể.
Ánh mắt của Cố Châu rơi miếng thịt bò trong bát. Cái lạnh dần tan biến, như một luồng ánh sáng ấm áp chiếu rọi lên , khiến cảm thấy dễ chịu.
Anh hiểu lầm.
Anh nghĩ Kiều Niên cho gừng vì sở thích của Lục Châu.
Kiều Niên nghiêng đầu, giục.
- Ăn !
- Ừ.
Lúc , Trần Thanh cảm thấy bầu khí trong phòng lập tức dịu xuống, trái tim căng thẳng cũng thả lỏng.
Ăn xong, Cố Châu rót cho một cốc nước, nhấp một ngụm. Ánh mắt dừng mặt Kiều Niên, .
- Vừa bà nội gọi điện cho , rằng bà nhớ em. Bà còn hỏi khi nào chúng về.
Trần Thanh ngoan ngoãn sang một bên. Anh tất cả, nhưng .
Khi Cố Châu nhắc đến bà Cố, lòng Kiều Niên ấm áp hẳn lên. Cô nhớ bà Cố.
Trước đây cô đến MY để giúp Bà Cố tìm Nguyệt Thần, nhưng cô ngờ giữa chừng xảy nhiều chuyện như . Hơn nữa, cô từng đưa Nguyệt Thần cho bà Cố.
Bây giờ Tưởng Nguyệt đuổi khỏi nhà họ Cố. Tuy Triệu Thiến vẫn còn ở nhà họ Cố, nhưng cô là khá phóng khoáng, đang chuẩn nước ngoài.
Cô và Cố Châu vẫn về. Chắc hẳn giờ bà Cố đang cô đơn.