Kiều Niên vội vàng gật đầu. Cô đang vô cùng căng thẳng. Vẻ mặt nghiêm túc khi cô .
- Nghĩ xem. Nếu đề nghị, em dám ôm , đúng ?
Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Kiều Niên, Cố Châu khỏi nhớ dáng vẻ dũng của cô khi đưa Lục Châu khỏi thành phố ma hôm đó. Khóe môi khẽ nhếch lên, hỏi.
- Ý em là nếu chủ động yêu cầu, em sẽ theo lời ?
- Em…
Kiều Niên kịp hết câu, Cố Châu chậm rãi ngắt lời cô.
- Được , để em ôm nữa!
Kiều Niên im lặng.
Đôi mắt xinh của Kiều Niên tràn ngập vẻ kinh ngạc, cô chằm chằm đàn ông mặt với vẻ khó tin.
Anh là nhân cách thứ hai, Châu Châu, cũng là nhân cách thứ ba, Cố Xuyên. Anh chính là Cố Châu!
Sao thể yêu cầu như ?
Đầu óc vấn đề ?
Kiều Niên nuốt nước bọt, nghĩ cách từ chối.
lúc , đàn ông đột nhiên tiến gần Kiều Niên. Ánh mắt dừng môi cô, giọng mơ hồ hỏi.
- Sao em nhúc nhích?
Mặt Kiều Niên đỏ bừng kiểm soát. Cô lặng lẽ xuống giường, lẩm bẩm.
- Sao như ? Trước đó cảm lạnh, em thể để một , đúng ? Hơn nữa, giờ khỏe , cần gì em ôm dỗ dành?
Nói xong, Kiều Niên dép lê.
Vừa bước một bước, cô cảm thấy tay nặng trĩu.
Người đàn ông nắm c.h.ặ.t t.a.y cô. Cô ngã xuống giường, thể tự chủ .
Bị bất ngờ, Kiều Niên ngã lòng Cố Châu.
Tim cô hồi hộp đến mức nhảy khỏi lồng ngực. Mặt cô nóng, dám Cố Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-529-anh-chau.html.]
- Anh, làm ...
Bàn tay đàn ông siết chặt eo cô, chằm chằm mắt Kiều Niên. Ánh mắt dần chuyển sang dò xét.
- Hình như em còn giấu chuyện gì nữa.
Tim Kiều Niên run lên.
Thì Cố Châu cố ý trêu chọc cô. Anh chỉ đang nghi ngờ cô thôi.
Kiều Niên lắc đầu suy nghĩ. Vẻ mặt nghiêm túc .
- Em gì giấu cả. Tối qua đúng là mưa ướt. Tình trạng của , thậm chí còn sốt nữa.
Ánh mắt dò xét của Cố Châu dần tan biến.
Kiều Niên thở phào nhẹ nhõm. Thấy Cố Châu tin , cô gắng gượng dậy.
- Trời cũng muộn . Em rửa mặt . Anh Châu vẫn còn viện. Không hôm nay thể xuất viện !
Nỗi bất an trong lòng Cố Châu mới nguôi ngoai thì thấy Kiều Niên gọi Lục Châu. Anh trầm ngâm Kiều Niên bước phòng tắm.
- Anh Châu?
Anh ngờ mối quan hệ giữa Kiều Niên và Lục Châu tiến triển nhanh đến chỉ trong bốn ngày.
Cố Châu nheo mắt. Anh nhẹ nhàng xoa chiếc nhẫn ngón tay cái, sắc mặt trầm xuống.
Kiều Niên bước phòng tắm, lập tức đóng cửa . Cô mở vòi sen xả nước nóng, tim vẫn đập loạn xạ.
Sau khi tiếp xúc với Cố Châu , cô cảm thấy Châu Châu là dễ gần nhất.
Dù là Cố Châu Cố Xuyên...
Mọi chuyện đều quá khó khăn.
Cô sắp bọn họ g.i.ế.c c.h.ế.t .
Cô học thật về bệnh tâm thần phân liệt. Cô nghĩ cách chữa trị cho Cố Châu.
Tuy nhiên, trong lòng cô vẫn còn một nỗi lo.
Nếu cô chữa khỏi bệnh cho Cố Châu, liệu nhân cách thứ hai và thứ ba của Cố Châu biến mất ? Hay chúng sẽ hợp nhất và trở thành nhân cách thứ nhất? Khi đó, liệu bản Cố Châu sẽ nhớ thứ, sẽ quên hết thứ?
Liệu những nhân cách khác biến mất mãi mãi ?