Tổng Giám Đốc, Vợ Ngài Là Vị Sếp Bí Ẩn - Chương 514: Nguy Hiểm

Cập nhật lúc: 2025-08-04 07:56:53
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Niên sững sờ phản ứng của Lục Châu.

Cô vẫn luôn nghĩ trai như vầng trăng sáng giữa bầu trời đêm, lạnh lùng xa vời. ngờ, khi trai nổi giận, trở nên khác.

Tống Nguyệt cố gắng hít thở. Cô đưa tay gạt tay Lục Châu , nhưng Lục Châu càng lúc càng siết chặt. Cô dần thở .

- Khụ khụ...

Tống Nguyệt nên lời.

thể tin Lục Châu một lời nào cô với đó.

Kiều Niên là kẻ dối.

Người làm sai chính là Kiều Niên.

Tại Lục Châu đối xử tàn nhẫn với cô như ?

Tống Nguyệt dần dần trợn mắt, giãy giụa yếu ớt. Ngay lúc cô suýt c.h.ế.t vì thiếu oxy, Lục Châu ném cô xuống đất.

- A! - Tống Nguyệt hét lên, thở hổn hển, nước mắt tuôn rơi ngừng.

Đau quá. Đau quá. Chỗ đó đau đến mức cô gần như thở .

Tống Nguyệt xuống, thấy quần nhuốm máu.

Tống Nguyệt Lục Châu, nước mắt giàn giụa, van nài.

- Cứu, cứu em...

Ánh mắt Lục Châu lạnh lẽo, chút ấm áp.

- Tôi cho cô đường thoát .

Máu của Tống Nguyệt loang lổ sàn nhà. Cô run rẩy Lục Châu.

Kiều Niên khẽ nhíu mày. Cô Tống Nguyệt thực sự sợ hãi.

Lúc , Tống Nguyệt cắn môi. Cô thấy chút ấm áp nào trong đôi mắt đen láy của Lục Châu. Cô Lục Châu thực sự cô chết.

Tống Nguyệt khẽ lắc đầu, từng chút một bò đến bên Lục Châu. Cô van xin tha thiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-514-nguy-hiem.html.]

- Anh Lục Châu, cứu, cứu em...

- Tôi cho cô cơ hội , mà cô cứ vượt quá giới hạn của . Cô can đảm như , sẽ cho cô can đảm một ! Cô cần An Thành nữa!

Lúc , Lục Châu gọi.

- Trần Thức.

Trần Thức đẩy cửa bước . Nhìn thấy Tống Nguyệt đất, sắc mặt vô cảm, chút thương hại.

- Thiếu gia.

Lục Châu Trần Thức chớp mắt, .

- Đem cô ngoài, lau sạch sẽ!

- Vâng.

Tống Nguyệt vẫn giãy giụa, nhưng cô đau quá.

Trần Thức mang Tống Nguyệt ngoài như mang một mảnh giẻ rách.

Lúc Tống Nguyệt mới nhận Lục Châu thật sự cô sống nữa. Bọn họ thật sự thể quá khứ.

Trần Thức vội vàng sai lau sạch vết m.á.u trong phòng. Cả căn phòng lập tức trở nên sạch sẽ như từng chuyện gì xảy .

Kiều Niên sững sờ. Cô hề thương hại Tống Nguyệt, bởi vì Tống Nguyệt đáng như . Nếu Tống Nguyệt gây chuyện, cô chịu khổ sở như .

Tuy nhiên, Kiều Niên lo lắng cái c.h.ế.t của Tống Nguyệt sẽ ảnh hưởng đến trai . Suy cho cùng, cả An thành đều Tống Nguyệt cùng trai đến đây.

- Anh.

Lục Châu dường như hiểu Kiều Niên định gì. Anh ngắt lời cô.

- Đưa cô về thành An chỉ tổ gây thêm phiền phức. Nếu gây chuyện, tự nhiên sẽ an . đang yên, chỉ thể tự trách .

Lục Châu rõ mối quan hệ giữa nhà họ Tống và nhà họ Lục, nên cho Tống Nguyệt một cơ hội. Chỉ là Tống Nguyệt trân trọng thôi!

- Anh, nhà họ Tống thì ? - Kiều Niên lo lắng Lục Châu.

Lục Châu Kiều Niên , giọng lạnh tanh.

- Chính cô g.i.ế.c em , suýt nữa khiến c.h.ế.t ở Ma Thành. Cô đáng lẽ c.h.ế.t tay Giang Trì. Nếu , em mang cô về. Giờ chúng chỉ để Tống Nguyệt trở về đêm cô thương. Chúng sẽ chọn cứu cô nữa.

Loading...