Từ Khiêm trông ba mươi tuổi. Cô toát một khí chất dịu dàng, mang cảm giác an và đáng tin cậy.
Từ Khiêm của MY, nhưng để trở thành y tá trưởng của bệnh viện , chắc hẳn điều gì đó đặc biệt. Cô hẳn chuyên nghiệp.
Ánh mắt của Kiều Niên đảo quanh, cô nhẹ nhàng với Từ Khiêm.
- Cô Từ, cô thể hứa với một điều ?
Ánh mắt của Từ Khiêm dừng khuôn mặt của Kiều Niên.
- Cô Kiều, xin cô cứ . Nếu làm , sẽ cố gắng hết sức.
Tuy Từ Khiêm thích tiểu tam, nhưng cô vẫn ngưỡng mộ y thuật của Kiều Niên.
Không bác sĩ nào đời trẻ và tài giỏi hơn Kiều Niên.
Kiều Niên vòng vo tam quốc. Cô thẳng vấn đề.
- Cô Từ, hy vọng cô đừng với Lục Châu về việc truyền máu.
Lời của Kiều Niên làm Từ Khiêm sững sờ.
Vẻ mặt Kiều Niên nghiêm túc, dường như hề ý định dối.
Sao chuyện kỳ lạ ?
Theo lý mà , Kiều Niên nóng lòng ở bên Lục Châu. Đã làm chuyện như , tại cho Lục Châu ?
Thấy Từ Khiêm im lặng, Kiều Niên cảm thấy bất an. Cô hỏi.
- Cô Từ, cô thể giúp giữ bí mật chuyện ?
Nếp nhăn mặt Từ Khiêm càng sâu. Cô Kiều Niên với vẻ mặt khó hiểu, tò mò hỏi.
- Tại ?
- Tôi chỉ cảm thấy nợ một ân huệ.
Lúc , Từ Khiêm cảm thấy rối bời.
Một lúc lâu , Từ Khiêm mới bình tĩnh , cô .
- Được.
- Cảm ơn cô. - Kiều Niên mỉm chân thành với Từ Khiêm.
Từ Khiêm nén nỗi kinh ngạc trong lòng, nhẹ nhàng lắc đầu. Cô .
- Chúng cũng quy định tiết lộ danh tính hiến máu. Tôi chỉ làm nhiệm vụ thôi.
Nghe Từ Khiêm , Kiều Niên lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.
Từ Khiêm là y tá trưởng, chỉ cần Từ Khiêm hứa với cô, cô nhất định sẽ làm. Điều đồng nghĩa với việc Từ Khiêm cũng sẽ nhắc nhở những y tá khác tham gia ca phẫu thuật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-482-tui-mau-cua-kieu-nien-dau.html.]
Vậy thì chuyện sẽ giải quyết.
Tuy trong lòng đầy nghi ngờ, nhưng Từ Khiêm vẫn giữ nguyên vẻ mặt, .
- Cô Kiều, làm việc đây. Có gì cứ liên hệ với .
- Vâng. - Kiều Niên mỉm đồng ý.
Từ Khiêm mỉm , rời , ánh mắt đầy vẻ khó hiểu.
Thật kỳ lạ. Tại Kiều Niên chịu nắm bắt cơ hội như ?
Tại Kiều Niên giấu chuyện hiến máu?
Chẳng lẽ Tống Nguyệt dối?
Hay đúng hơn, Kiều Niên hiến máu, sợ Lục Châu phát hiện .
Từ Khiêm càng nghĩ càng thấy hoang mang. Dù tình huống thế nào, cô cũng tìm hiểu.
Từ Khiêm bước về phía khu vực y tá với vẻ mặt nghiêm túc.
Các y tá đang hỗ trợ trong phòng phẫu thuật đều đang dài bàn vì quá mệt.
Từ Khiêm bước đến bên cạnh Lý Na và lay cô.
Lý Na mở mắt , thấy Từ Khiêm đang tới. Cô lo lắng hỏi.
- Chị Từ, Lục...
- Không, ngoài với . - Từ Khiêm chút do dự ngắt lời Lý Na.
- Ồ. - Lý Na ngáp dài, theo Từ Khiêm ngoài, cố gắng giữ tỉnh táo.
Từ Khiêm dẫn Lý Na đến một phòng bệnh trống. Thấy Lý Na mệt mỏi, cô ân cần hỏi.
- Cô mệt lắm ?
Lý Na khẽ lắc đầu.
- Em ngủ một giấc. Giờ đỡ hơn .
- Sáng mai cô về nghỉ ngơi .
- Cảm ơn chị Từ!
Từ Khiêm mím môi hỏi.
- Túi m.á.u Kiều Niên hiến ?
Nghe thấy câu hỏi của Từ Khiêm, sắc mặt Lý Na biến đổi. Cô lập tức thẳng dậy, lắp bắp.
- Cái... cái đó ở trong phòng phẫu thuật!