Ông rõ trai để những đó đến châu Âu. Anh trai ông đang cố tình điều khiển Cỏ Thu Rơi, lẽ là để ông lời ông .
Sau , ông lấy Cỏ Thu Rơi từ bên ngoài nữa. Anh trai ông thỉnh thoảng sẽ gửi nó qua.
Điều khiến Tổng thống khó chịu là phu nhân của ông làm đổ Cỏ Thu Rơi hôm nay và trai ông nhờ Annie gửi nó qua. Hình như của trai ông vẫn còn trong cung. Nghĩ đến đây, ánh mắt của Tổng thống tối sầm .
Thấy Tổng thống im lặng, Annie cau mày và lớn.
- Chú ơi, cháu bảo chú nhốt tên lưu manh mà!
Tổng thống lấy bình tĩnh, lạnh lùng Annie. Ông hỏi.
- Cháu trồng Cỏ Thu Rơi ở ?
Annie cau mày câu hỏi của Tổng thống. Cô chuyện với ông về đàn ông đó!
Ánh mắt Annie đảo quanh. Cô yếu ớt đưa tay lên trán, yếu ớt .
- Chú ơi, cháu khỏe. Cháu quên mất trồng cỏ Thu Rơi ở . Chú bắt tên lưu manh , bảo cùng cháu tìm xem ? Biết cháu sẽ tìm !
Annie chỉ tay về phía Cố Châu đang cách đó xa.
Tổng thống theo hướng Annie chỉ. Khi thấy Cố Châu, ông sững sờ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Cố Châu ngước mắt lên, đôi mắt đen như đá vỏ chai lấp lánh ánh mặt trời. Vẻ mặt lạnh lùng, nhưng giọng như hầm băng, lạnh thấu xương.
- Cô cần bàn tay nữa ?
Annie cứng đờ , thở hổn hển. Cô Cố Châu với vẻ khó tin.
Hắn dám uy h.i.ế.p cô mặt Tổng thống ?
Hả!
Chẳng lẽ chữ "công chúa" nghĩa là gì ?
Annie nhíu mày. Vừa định , bàn tay Cố Châu vặn vẹo của cô đau điếng.
Thuần hóa một gã đàn ông hoang dã quả thực chuyện nhỏ.
Chính vì mà nỗi đau thể xác chuyển thành niềm vui sướng trong lòng cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1497-dua-co-ay-tro-ve.html.]
Cô chằm chằm Cố Châu chớp mắt, ánh mắt như thiêu đốt.
Tổng thống mắt Annie, nheo mắt . Ánh mắt ông rơi xuống bàn tay thương của Annie và nhỏ.
- Tay cháu thương . Để bác sĩ xử lý . Cẩn thận đừng để di chứng. Còn về cỏ Thu Rơi, cứ cho chú vị trí và để lính canh tìm.
Annie miễn cưỡng rời mắt khỏi khuôn mặt Cố Châu. Ánh mắt cô dịu dàng đến mức khiến dựng tóc gáy. Khi Tổng thống, cô giả vờ bình tĩnh .
- Chú ơi, tay cháu . Chỉ trật khớp thôi, nhưng mà...
Ánh mắt Annie rơi xuống khuôn mặt Cố Châu. Ánh mắt cô tràn đầy dục vọng, thẳng vấn đề.
- Cháu chỉ . Cháu cùng cháu tìm cỏ Thu Rơi. Nếu , cháu sẽ bao giờ nhớ trồng nó ở .
Trí óc Annie cuồng. Cô nghĩ đến vị trí sẽ chọn tối nay.
Tổng thống mặt Annie, đôi mắt tối sầm như vũng mực.
Không nhớ ?
Rõ ràng cô quấy rầy Cố Châu ngừng!
Kiều Niên, phu nhân của Cố Châu, là hy vọng duy nhất của ông để chữa khỏi bệnh cho vợ . Ông thể vì Annie mà đắc tội với Cố Châu.
Giọng Tổng thống trầm thấp, lạnh lùng .
- Công chúa Annie cần điều trị ngay. Đưa cô . Nếu cô di chứng gì, sẽ tính sổ với các !
Nghe , bọn thị vệ lập tức tiến lên khống chế Annie.
Annie Tổng thống với vẻ khó tin. Tổng thống trân trọng vợ nhất. Vợ của ông chẳng khác gì một cái xác hồn.
Trước đây, vì Cỏ Thu Rơi, ngài tổng thống đối xử tôn trọng với họ. Chuyện gì cũng thể thương lượng.
Giờ đây, ngài tổng thống vì một xa lạ mà chống cô ?
Ánh mắt Annie đảo vài vòng. Cuối cùng, cô tức giận .
- Bây giờ cháu chữa trị. Nếu chú cứ khăng khăng cháu chữa trị thì thôi. Sau cha cháu sẽ cung cấp Cỏ Thu Rơi cho cung điện nữa.
Đám thị vệ dừng , vô thức ngài tổng thống.