- Được . Em đang ở ? Anh đón em nhé? - Wright với một nụ nhẹ, nhưng nụ hề chạm đến ánh mắt .
Lúc , Aisha đang uể oải giường trong bộ đồ ngủ. Nghe thấy lời Wright, cô lập tức nhảy xuống giường và ngọt ngào .
- Em về . Đến đón em ngay!
Vừa , Aisha vội vã vén chăn khỏi giường. Cô đến bàn trang điểm và chuẩn trang điểm. Cô trang điểm thật khi gặp Wright.
- Được , sẽ đón em ngay.
Nói xong, Wright cúp máy và với trợ lý.
- Đưa chìa khóa xe cho . Cậu tự về !
- Vâng. - Trợ lý đồng ý chút do dự. Mắt sáng lên. Anh nóng lòng rời .
Khi Wright cầm chìa khóa xe, một bước về phía xe. Vừa đến nơi, điện thoại của reo lên.
- Alo? - Wright khẽ nhướn mày, giọng bình thản.
- Là Vương tử Wright ?
Giọng của đối phương dịu dàng và quyến rũ. Chỉ cần giọng thôi cũng đủ cô là một mỹ nhân tuyệt thế.
Ánh mắt u ám của Wright tan biến nhiều. Môi khẽ cong lên khi hỏi.
- Xin hỏi cô là ai...
- Tôi là Nana. Không tối nay Vương tử Wright rảnh để ăn tối với ?
Nana?
Ánh mắt Wright lóe lên. Hắn một cô gái tên Nana nào, nhưng thấy hứng thú với cô gái vì cái tên của cô làm nhớ đến Lina.
- Tối nay hẹn với một khác. Tôi e rằng sẽ thời gian. - Wright , cố tỏ khó gần. Hắn nhanh chóng mở cửa xe và bước .
- Vương tử Wright, nghĩ nhất định sẽ hẹn hò với . Tôi gửi địa chỉ cho ! Tôi sẽ đợi ở nhà hàng. Hẹn gặp !
Wright kịp gì thì đầu dây bên cúp máy.
Wright khẽ nhíu mày. Tuy phụ nữ thú vị, nhưng cần nhường chỗ của Tứ công chúa cho một phụ nữ xa lạ.
Wright đặt điện thoại xuống, đang định thắt dây an thì điện thoại reo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1475-loi-moi.html.]
Thì là thư màu.
Nhìn thấy ảnh thư màu, vẻ sững sờ. Tay nắm chặt điện thoại. Rồi, gọi Tứ công chúa, Aisha.
Aisha nhíu mày khi nhấc máy. Thấy Wright gọi, môi cô bất giác cong lên.
- Wright, đến sớm ?
- Aisha, thực sự xin . Tối nay đột nhiên việc gấp. Ngày mai sẽ mời em ăn nhé?
Lời xin chân thành của Wright vang lên từ điện thoại. Aisha khẽ cau mày, nhưng vẫn cố tỏ dịu dàng.
- Được , trưa mai em đợi nhé!
Aisha cúp máy, thất vọng. Cô miễn cưỡng tẩy trang giường.
...
Cố Châu và Kiều Niên về đến nhà.
Các món ăn đặt sẵn bàn ăn của phòng ăn. Sáu món ăn và một bát canh, mùi thơm của thức ăn lập tức xộc mũi Kiều Niên.
Cố Châu kéo Kiều Niên đến bàn ăn, xuống. Anh mỉm với Kiều Niên. Trên đường về, Kiều Niên ngủ xe.
- Anh em buồn ngủ lắm, nhưng khi ngủ nên ăn chút gì đó. Nếu , bụng em sẽ khó chịu đấy!
Kiều Niên ngước Cố Châu, bắt gặp ánh mắt dịu dàng của . Khuôn mặt cô phản chiếu trong đôi đồng tử đen nhánh của , như thể cô chiếm trọn cả thế giới của .
Lòng Kiều Niên ấm áp. Đôi mắt xinh như hồ ly của cô thoáng hiện nụ , nhẹ nhàng .
- Tuy đói, nhưng đồ ăn nhiều quá.
- Nếu ăn hết, chồng em sẽ giúp em dọn. Không lãng phí . - Cố Châu xuống bên cạnh Kiều Niên, khóe môi cong lên.
Khi Kiều Niên thấy chữ "chồng", tai cô đỏ bừng ngừng. Cô một cảm giác kỳ lạ.
Cảm giác thật dễ chịu.
Cố Châu đưa đũa cho Kiều Niên. Kiều Niên cầm lấy, liếc Cố Châu cúi đầu ăn chậm rãi.
Cô thực sự đói. Ăn hai miếng, cô nhịn mà ăn thêm vài miếng nữa. Đĩa đồ ăn mặt đầy ắp những món Cố Châu thích. Cô ngẩng đầu lên hỏi Cố Châu.
- Sao ăn?