Khuôn mặt Tần Xuyên hiện lên trong tâm trí Lục Kỳ. Cô cũng nhận Tần Xuyên là một sự tồn tại đặc biệt đối với .
Lục Niên cũng Lục Châu kể về Tần Xuyên. Anh khẽ cau mày, nghiêm túc .
- Kỳ Kỳ, em học y. Em học thật chăm chỉ. Nếu em giỏi, ai dám tìm em chữa bệnh? Thôi gác chuyện hẹn hò . Giờ em tập trung việc học!
Lục Kỳ ngoan ngoãn gật đầu.
Tô Nhan Lục Châu và Lục Niên với vẻ mặt khó hiểu. Bình thường, hai họ bao giờ quan tâm đến chuyện Kỳ Kỳ yêu đương. Sao giờ bận tâm đến ?
Chẳng lẽ Lục Kỳ thích ?
Nghĩ đến đây, Tô Nhan khẽ cau mày, nghiêm nghị hỏi.
- Kỳ Kỳ, con yêu ?
Lục Kỳ Tô Nhan liền lắc đầu .
- Mẹ, nghĩ nhiều quá . Con đang hẹn hò với ai ?
Tuy Lục Kỳ phủ nhận chuyện yêu đương, nhưng trong lòng cô rối bời.
Cô yêu đương gì cả, chỉ là tiền bối tỏ tình.
Được tỏ tình thì tính là hẹn hò, đúng ?
Tô Nhan Lục Kỳ , khẽ gật đầu. Miễn là cô yêu đương là .
Thật , bà hề lo lắng cho Lục Kỳ. Lục Kỳ bốn trai lớn hơn . Các trai chắc chắn sẽ chăm sóc cô chu đáo.
Kiều Niên bên cạnh điện thoại, gia đình nhắc nhở Lục Kỳ đừng yêu đương. Cô thở dài bất lực.
Xem lão Tần ở bên Lục Kỳ thì còn cả một chặng đường dài phía .
Ánh mắt Kiều Niên chằm chằm mặt Cố Châu.
Nếu vì chuyện giữa cô và Cố Châu sáu năm , lẽ Cố Châu bây giờ khó mà cưới cô.
Những còn trong nhà họ Lục tiến gần điện thoại, chào Kiều Niên và Cố Châu. Họ trò chuyện thêm một lúc cúp máy.
Cúp máy xong, Cố Châu và Kiều Niên chuẩn tắm rửa nghỉ ngơi. Vì Kiều Niên sẽ cùng Lina leo núi Gấu sáng mai, nên hai nghỉ ngơi sớm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tong-giam-doc-vo-ngai-la-vi-sep-bi-an/chuong-1434-khong-hen-ho.html.]
Kiều Niên sống ở quận Bắc, còn Lina sống ở quận Tây. Vì đường chính gần quận Bắc, nên hai sớm thỏa thuận với rằng Lina sẽ đến tìm Kiều Niên.
Tắm rửa xong, hai thư thái giường. Cố Châu Kiều Niên trong vòng tay, khẽ hỏi.
- Em thích Lina lắm ?
Tuy Cố Châu hỏi, nhưng giọng điệu chắc chắn.
Kiều Niên sang Cố Châu, vòng tay ôm lấy cổ . Cô mỉm .
- Anh phát hiện em !
- Chẳng em phát hiện bố cô thể là lên kế hoạch bắt cóc hai mươi năm ? Em nên cảnh giác với cô . - Cố Châu bình tĩnh . Anh hy vọng Kiều Niên sẽ giữ cách với Lina.
- Phụ nữ chúng em là những tin giác quan thứ sáu nhất. Em nghĩ sẽ trở thành bạn với Lina. - Kiều Niên mỉm Cố Châu, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên. Cô nhỏ.
- Hơn nữa, em nghĩ Lina tính cách ngây thơ, hợp làm bạn. Nếu bố cô thực sự là bắt cóc em, lẽ em sẽ vạch ranh giới giữa chúng em.
Kiều Niên dừng một chút tiếp.
- ai ai bắt cóc em hai mươi năm . Sao lo lắng về điều chứ?
Nhìn thấy nụ khuôn mặt Kiều Niên, Cố Châu nhích gần cô hơn một chút và đặt lên trán cô một nụ hôn nhẹ. Mãi đến lúc đó, mới .
- Được , nhưng ngày mai thể cùng em . Đến lúc đó, sẽ bảo Trần Thanh theo bảo vệ em!
Thấy Kiều Niên mở miệng, Cố Châu cô định từ chối. Vẻ mặt trở nên nghiêm túc. Không đợi Kiều Niên xong, thêm.
- Lần em từ chối !
Nghe thấy lời Cố Châu, Kiều Niên còn nài nỉ nữa, chỉ mỉm nhẹ.
Cố Châu kéo Kiều Niên lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng cô. Giọng khàn khàn trầm thấp vang lên.
- Muộn , ngủ !
- Vâng!
Cố Châu tắt đèn trong phòng. Ánh trăng trắng xuyên qua khe hở của rèm cửa, như phủ một lớp sương bạc.
Dưới ánh trăng, khuôn mặt dịu dàng đang ngủ của Kiều Niên toát lên vẻ yên bình.