Cố Trường Nghiệp thở dài thườn thượt: “Hạ Quân, đừng những chuyện buồn phiền với Lão Lý nữa. Chúng đối với Viêm Lâm tận tâm tận nghĩa , dù là cha nó, làm thể chịu đựng nó vô điều kiện mãi . Bây giờ nó cũng làm cha , cũng nên tự ngẫm xem bản sai ở ! Nó chúng là ngụy quân tử đấy! Bà thấy ? Tôi coi như đứa con trai cũng !”
Ba đều thổn thức, nhưng may mắn , khi trò chuyện một lúc, đề tài chuyển sang Hà Loan Loan và Cố Dục Hàn, khiến họ vơi bớt nỗi buồn và cảm thấy an ủi.
Lại là một ngày Chủ nhật.
Hà Loan Loan đạp xe thành phố Tây Lâm một chuyến.
Sau khi đường sá tu sửa, việc thành phố cũng dễ dàng hơn nhiều. Các chị em quân tẩu (vợ bộ đội) ở khu gia binh cũng tiện đường thành phố mua sắm nhu yếu phẩm.
Cô tới thăm Tào Quyên tiên. Danh tiếng của xưởng may giờ đây nổi như cồn, đơn đặt hàng từ khắp các tỉnh thành đổ về tới tấp, chất đống như tuyết rơi.
Bên phía xưởng dược Trường Ninh cũng rơi tình trạng sản xuất kịp đáp ứng nhu cầu thị trường. Ai cũng thể ngờ hiệu quả và lợi nhuận của cả hai xưởng tăng vọt nhờ công sức của Hà Loan Loan.
Tiếp theo, Hà Loan Loan tới chỗ Đại sư Thương Tế.
Không ngờ hôm nay Đại sư Thương Tế bố trí nhiệm vụ cho bọn họ, chính là ngoài tìm kiếm thảo dược.
Một thầy thuốc Đông y giỏi cần am hiểu những loại dược liệu thông dụng và phổ biến trong đời sống.
Không thể chỉ dừng ở quầy thuốc, mà ngay cả trong sinh hoạt thường ngày cũng cần cách tìm kiếm thảo dược.
Như mới thể nghĩ biện pháp cứu chữa kịp thời trong những tình huống khẩn cấp.
Hoàng Vũ Vi Đại sư Thương Tế giao nhiệm vụ thì mừng thầm trong bụng.
Trong nhà cô ô tô riêng, cũng tiện, còn Hà Loan Loan tìm dược liệu thật chuyện dễ dàng.
ai ngờ Đại sư Thương Tế yêu cầu hai họ chung với .
“Hai cô đều theo học, khi ngoài cũng cùng , như mới thể học hỏi lẫn .”
Hoàng Vũ Vi cùng Hà Loan Loan, Hà Loan Loan càng với Hoàng Vũ Vi.
là lời của Đại sư Thương Tế, hai họ chỉ đành chung.
Hai tới thành phố dạo một vòng lớn, cuối cùng tìm thấy một khu nhà hoang tàn ngay trong nội thành.
Bên trong cỏ dại lan tràn, phỏng chừng sẽ tìm thấy ít đồ vật ích.
Hoàng Vũ Vi nhanh tay chọn một góc dễ tìm kiếm. Cô chỉ một bức tường đất mọc đầy bụi gai đối diện lệnh: “Cô qua đó mà tìm! Tôi thấy cô!”
Hà Loan Loan cũng thấy cô .
Cô xỏ đôi giày nhựa, cầm con d.a.o nhỏ về phía mấy bụi gai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/toi-trong-sinh-lai-mot-kiep-quyet-tam-cuop-lai-gia-tai/chuong-322.html.]
Có vẻ căn nhà bỏ hoang nhiều năm, phỏng chừng sẽ sinh sôi ít thứ .
Cỏ cây ở chỗ Hoàng Vũ Vi tương đối rậm rạp, cây xanh cũng nhiều, cô nhanh hái ít dược liệu.
Mà khu vực của Hà Loan Loan chất đầy đá vụn, ngói vỡ, và cả những gốc cây cổ thụ lớn đổ rạp, khiến việc di chuyển vô cùng khó khăn!
Chiếc giỏ tre của Hoàng Vũ Vi đầy hơn nửa, cô thấy Hà Loan Loan ở phía xa xa mới chỉ nhặt một ít, nội tâm vô cùng đắc ý.
Hoàng Vũ Vi lúc Hà Loan Loan đang lục lọi đống mái ngói cũ thì đột nhiên sững sờ yên tại chỗ!
Cô dụi mắt, quả thực dám tin vật đang thấy mắt!
Đó là một gốc linh chi cực kỳ quý hiếm và hảo!
Nó mọc bên một nhánh cây cổ thụ lớn, vươn từ khe gạch mái nhà đổ nát. Đây là thứ mà cô trả giá cao cũng khó mà mua trong gian của !
Hà Loan Loan cẩn thận hái linh chi cho giỏ, dùng mấy cọng thảo dược lưa thưa che phủ lên.
Hoàng Vũ Vi ngoài bãi đất hoang, lớn tiếng gọi cô: “Hà Loan Loan! Cô tìm gì ? Tôi hái đầy giỏ , trời cũng còn sớm nữa, chúng về thôi!”
Hà Loan Loan chiếc giỏ chỉ lưng lửng của , Hoàng Vũ Vi cố tình gây khó dễ.
Cô cũng phản bác, chỉ đáp: “Được, thôi.”
Hoàng Vũ Vi giỏ của Hà Loan Loan, trong lòng vô cùng đắc ý.
Lúc hai về tới nơi thì Đại sư Thương Tế chờ ở đó. Hoàng Vũ Vi đưa chiếc giỏ đầy ắp của , giọng điệu tỏ vẻ hào phóng: “Thưa Đại sư, đây đều là thảo dược cháu hái . Hà Loan Loan hái bao nhiêu, là để cháu chia cho cô một ít.”
Đại sư Thương Tế cô Hà Loan Loan: “Để xem thảo dược mà các cô hái.”
Thảo dược Hoàng Vũ Vi hái đều là những loại thường thấy, gì đặc biệt.
Mà những thứ Hà Loan Loan hái về đa đều là hàng tuyển chọn, hầu hết đều thể sử dụng ngay mà cần qua công đoạn chế biến phức tạp.
điều quan trọng nhất chính là Đại sư Thương Tế thấy gốc linh chi thượng phẩm đáy giỏ của Hà Loan Loan, ông kinh ngạc đến mức chòm râu bạc trắng cũng run lên: “Cái , đào cái ở ?”
Hà Loan Loan : “Vẫn cảm ơn Hoàng Vũ Vi, là cô đưa cháu đến một căn nhà bỏ hoang. Cháu thật ngờ thể hái linh chi thượng phẩm như thế . Đại sư Thương Tế, ngài xem xem linh chi thể bảo quản , nếu ngày nào đó thể mang dùng thì thật là phúc lớn.”
Đại sư Thương Tế kích động nhịn : “Đây là linh chi quý hiếm trần gian khó cầu! Các cô , một vị lãnh đạo cấp cao ở Kinh Thị đang mắc trọng bệnh, cần tìm loại linh chi quý hiếm giống như thế , bọn họ giá lên tới tám ngàn đồng tiền mặt!”
Nụ mặt Hoàng Vũ Vi lập tức biến mất.
Cô thật thể tin , còn chuyện may mắn đến thế ?!
---