Ánh mắt Hà Loan Loan ngấn nước: "Thưa thầy Trương, em gì về việc ! Mẹ em bảo em thi trượt, nên em mới nộp hồ sơ cấp ba. Em cũng từng định dò hỏi về thành tích, nhưng dẫn em gặp một giáo viên tên Lưu. Thầy Lưu khẳng định em đỗ. Em suốt mấy ngày liền. Sau đó gặp đúng vụ mùa, ngày nào cũng bận rộn thời gian, nên em đành bỏ qua việc tìm hiểu kỹ hơn."
Thầy Trương sững sờ, sắc mặt chuyển sang tím tái vì phẫn nộ: "Cái đám khốn kiếp đó! Họ thành tích của trò xuất sắc đến mức nào! Nếu năm đó trò nhập học cấp ba, thì giờ đây trò là sinh viên đại học !"
Hiện tại là năm 1985. Nếu đây Hà Loan Loan thuận lợi theo học cấp ba, dựa theo thiên phú và sự chăm chỉ của cô, chắc chắn cô bước chân đại học.
Hà Loan Loan chính là học sinh ưu tú nhất mà ông từng dạy dỗ trong suốt những năm bục giảng!
Nhìn thấy thầy Trương nhíu mày, đôi mắt đỏ hoe vì thương xót, Hà Loan Loan nghĩ đến bi kịch của chính trong kiếp .
Cũng may, hiện tại thể bắt đầu , chuyện vẫn quá muộn. Nếu Trần Thúy Hoa và Hà Linh Linh can thiệp, cô một cuộc đời rạng rỡ.
"Thầy Trương, em sẽ bỏ cuộc. Em đang tự học chương trình cấp ba và sớm muộn gì cũng sẽ tham gia kỳ thi đại học! Chỉ là về việc suất học cấp ba chiếm đoạt, em mong thầy thể giúp em làm chứng."
Thầy Trương gật đầu lia lịa: "Đương nhiên ! Trò định làm thế nào, cứ cho thầy , thầy sẽ phối hợp !"
Hà Loan Loan và thầy Trương cùng trực tiếp đến đồn công an.
Khi Hà Loan Loan về đến nhà là một giờ chiều.
Hôm nay Trần Thúy Hoa nấu cơm, bà nấu một nồi thịt heo khoai tây—một món ngon hiếm đối với gia đình họ Hà—nhưng bà để phần cho Hà Loan Loan.
Hà Thủ Phúc lên tiếng: "Loan Loan về chắc chắn sẽ đói bụng. Hay là để dành cho con bé một chút. Nhà hiếm khi ăn thịt mà."
Trần Thúy Hoa lập tức cất nồi : "Thịt là để bồi bổ cho Linh Linh thương. Hà Loan Loan ăn thì tự nó mua. Làm gì loại làm mấy năm mà lương bổng chịu nộp hết về nhà? Cái thứ bất hiếu như nó thì xứng đáng ăn thịt ?"
Hà Thủ Phúc há hốc miệng, định cãi thêm với Trần Thúy Hoa, nhưng Hà Linh Linh chen , nũng nịu gọi: "Cậu ơi, chân cháu đau quá. Cậu thể gọt cho cháu quả táo ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/toi-trong-sinh-lai-mot-kiep-quyet-tam-cuop-lai-gia-tai/chuong-23.html.]
Sau khi gọt táo xong, Hà Thủ Phúc vẫn lầm bầm trong bếp: "Loan Loan là con gái ruột của chúng . Bà bất công thế nào thì cũng để phần cho con bé một bát cơm chứ!"
Thấy thái độ của chồng nghiêm túc, Trần Thúy Hoa hừ lạnh một tiếng, cũng chẳng thèm quan tâm.
Trong lòng bà khinh thường đàn ông Hà Thủ Phúc . Nhìn thì trung thực một lời, nhưng đến cố chấp vô cùng, hề dỗ dành phụ nữ, cả ngày chỉ cắm đầu làm việc, cũng chẳng thấy làm chuyện lớn lao gì!
Cứ chờ đấy! Đợi đến khi tống Hà Loan Loan , Hà Linh Linh lấy công việc giáo viên cấp ba, tìm nhà chồng , khi Hà Thủ Phúc xảy chuyện thì bà sẽ thể tái hôn...
Hứa Thiết Ngưu thề thốt với bà rằng, chờ Hà Thủ Phúc c.h.ế.t , gã sẽ ly hôn với vợ hiện tại và cưới bà !
Trần Thúy Hoa rửa bát đắc ý ngân nga hát khúc.
Sau đó bà thấy tiếng động ở cửa lớn, giọng Hà Loan Loan cũng vang lên: "Mẹ, ở nhà ?"
Trần Thúy Hoa lúc dắt họng lên mắng: "Cái đồ xúi quẩy! ! Tao ngay mày lấy tiền làm mấy chuyện bậy bạ mà! ! Cái thứ phá gia chi tử! Mày còn dám vác mặt về nhà ? Mày ngoài thằng đàn ông nào chơi chán đúng ?"
Mặc dù Hà Loan Loan uy hiếp, nhưng hễ nhắc đến Hà Loan Loan là Trần Thúy Hoa vẫn nhịn mà mắng chửi.
Dù , bà mắng cô từ nhỏ đến lớn, trong thời gian ngắn, bà đổi, và cũng thể đổi .
Dù nữa, hai ngày nữa Hà Loan Loan sẽ chịu một tai ương. Đến lúc đó, chỉ cần cho nhà trai uống một chén thuốc, Hà Loan Loan còn mặt mũi nào mà nhắc đến chuyện Hứa Thiết Ngưu nữa chứ?
Trần Thúy Hoa hề rằng, lúc vài khách đang bước sân nhà họ Hà.
Có của đồn công an, thầy Trương, và còn cả trưởng thôn Đông Phong nữa!
---