Cuối cùng Hà Loan Loan cũng hiểu làm vợ lính khó khăn, gian truân đến nhường nào.
Nếu chồng cô chỉ đến nơi khác làm việc thôi thì vẫn còn , bởi vì cô sẽ trở về.
công tác giống như thế. Anh đến nơi nào, làm cái gì, kẻ thù là ở , cô bất kỳ thông tin gì.
Chỉ sẽ nguy hiểm.
Nhẹ thì thương, nặng thì bỏ mạng.
Bỏ mạng... Nghĩ đến hai chữ đó, Hà Loan Loan nhịn rơi nước mắt.
Cố Dục Hàn mới hai ngày, mỗi cô nhắm mắt , cô thấy hình ảnh mẩy đầm đìa m.á.u tươi!
Lại thổ lộ cùng ai...
Bản Hạ Quân lo lắng, cô thể nào với chồng mấy chuyện . Còn những vợ lính khác, Hà Loan Loan cũng với bọn họ, cô thích thể hiện sự yếu đuối, bao giờ nghĩ tới bản sẽ suy nghĩ miên man đến mức .
Mãi đến khi chăn ga gối nệm, cô mới phát hiện gối Cố Dục Hàn một tờ giấy nhỏ, đó là nét chữ cứng cáp, mạnh mẽ của .
“Bà xã, em ăn hết túi kẹo thì sẽ về.”
Kế bên chính là một túi kẹo sữa trắng thơm!
Vành mắt Hà Loan Loan chua xót, cô mở túi kẹo, bóc một viên ăn, hương vị ngọt ngào lập tức lấp đầy khoang miệng, sự bất an và căng thẳng trong lòng đột nhiên vơi nhiều.
, cô tin tưởng !
Cả hai họ đều trở nên kiên cường, cùng vun đắp cuộc sống ngày càng , bầu bạn suốt đời!
Cảm xúc bất an của Hà Loan Loan xoa dịu, sáng hôm cô bắt đầu thong dong làm việc. Thấy cô còn ưu sầu, tâm trạng của Hạ Quân ở nhà cũng khá hơn một chút.
Qua Tết, trời bắt đầu nắng ấm hơn, băng tuyết dần tan chảy. Đến giữa trưa, đa phần đều cởi bỏ chiếc áo bông dày cộp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/toi-trong-sinh-lai-mot-kiep-quyet-tam-cuop-lai-gia-tai/chuong-198.html.]
chính vì thời tiết nóng lạnh đan xen như , càng ngày càng nhiều cảm mạo.
Hà Loan Loan kê toa một loại thuốc phòng cảm cúm, nhưng vẫn vài chịu uống, hoặc cố chấp tranh cãi tin thuốc men, cuối cùng nhiễm bệnh.
Trạm Y tế bắt đầu trở nên bận rộn.
Hứa Đồng cũng chạy đến Trạm Y tế khám mấy .
Cô đang mang thai nhưng chịu cảnh lạnh lẽo khi chia phòng ngủ với Dương Ba, cẩn thận nên cảm lạnh, đành chạy đến Trạm Y tế nhờ bác sĩ.
Thai phụ thể uống thuốc tùy tiện, bác sĩ Chu kê thuốc cho Hứa Đồng. Ngày hôm , Hà Loan Loan trực ban, Hứa Đồng chạy tới tìm cô xem bệnh.
Ai ngờ Hà Loan Loan cũng kê thuốc cho cô .
Hứa Đồng lập tức tủi lóc: “Cô cố ý trả thù đúng ! Ganh ghét bầu! Tôi cô hại còn đủ thảm ? Cô là y sĩ của Trạm Y tế, tại cảm mà cô chịu chữa trị cho ?”
Hà Loan Loan lạnh lùng đáp: “Thai phụ uống thuốc tùy tiện, chuyện ai mà chẳng ? Nếu cô tin thì cứ bệnh viện thành phố mà khám. Tôi trả thù cô? Ghen ghét cô ? Tôi thèm trả thù một kẻ đạo đức thấp kém như cô ? Kẻ chuyện gì cũng làm? Ganh ghét việc cô bắt cặp với tên ếch xanh xí? Cô thích thì , đừng đây làm chậm trễ việc khám bệnh cho khác.”
Hà Loan Loan xong liền rút một cuốn sách , thèm để ý tới Hứa Đồng nữa.
Hứa Đồng tức giận đến đỏ mặt tía tai, chợt liếc cuốn sách đang tay Hà Loan Loan. Sách Toán cấp ba!!
Cô lập tức cảnh giác cao độ. Hà Loan Loan sách Toán cấp ba làm gì? Chẳng lẽ cô tham gia kỳ thi đại học sắp tới?
Không thể nào! Lúc cô thế Hà Loan Loan học cấp ba, giáo viên từng cho bọn họ làm đề thi đại học, thật sự khó chết!
Người thành tích trong lớp bọn họ cũng chỉ đỗ trường cao đẳng nghề mà thôi.
Hà Loan Loan dựa cái gì mà cho rằng bản thể thi đậu đại học?
Nếu Hà Loan Loan thể thi đậu thì chẳng cô cũng thể ?
Hứa Đồng đang nghĩ ngợi trong lòng thì Hạ Quân bỗng nhiên mang cơm tới.
---