Cố Dục Hàn lợi dụng ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn ngủ đặt đầu giường để quan sát đang ngoan ngoãn trong lòng .
Anh vốn là coi nhẹ chuyện sống chết, nhưng kể từ khi yêu cô, cũng bắt đầu sợ hãi cái chết, cũng sống thật , trọn đời bầu bạn bên cô!
Mãi lâu , mới chút lưu luyến nhắm mắt chìm giấc ngủ.
Sáng hôm vẫn là một buổi sáng bình thường, quen thuộc của khu tập thể quân nhân.
Hạ Quân làm món bánh trứng và cháo gạo kê, đêm hôm Hà Loan Loan làm sẵn món củ cải chua cay vô cùng ngon miệng, cùng dùng bữa sáng ấm áp, quây quần.
Nháy mắt tới ngày hai mươi sáu tháng chạp, Tết cũng cận kề.
Thời gian nghỉ ngơi của Cố Dục Hàn ngắn, lúc huấn luyện liên tục cho tới tận hai mươi tám tháng chạp.
Ai cũng ngờ rằng trong mấy ngày , trong thành phố xuất hiện một tin tức động trời, gây chấn động!
Tất cả các trang báo đều đăng tải một tiêu đề nóng hổi!
“Nghe cao Khoái Ninh chứa thành phần gây ung thư! Hiệu quả của cao , các loại cao khác chữa nứt da hiệu quả bằng, nhưng dùng loại hai ba bữa là thể trị khỏi! Vốn dĩ khiến nhân dân hồ hởi, tranh mua lấy, nhưng theo thông tin của một lương tâm, đây cao từng xảy vấn đề! Trong thời gian ngắn sẽ tác dụng trị nứt da, nhưng dùng lâu dài sẽ nguy cơ sinh bệnh nan y, thậm chí ung thư!”
Thời đại vẫn nhiều xem báo, lập tức hoang mang tột độ!
Bởi vì doanh của cao Khoái Ninh thật sự cao, mười mấy thành thị ở phương Bắc đều bày hàng lên kệ!
Báo chí đột nhiên truyền tin tức như , dân tức tốc kéo đến các quầy hàng, đòi trả Cao Khoái Ninh mua!
Loại hàng hóa mà mấy ngày lên kệ mua sạch, đến hôm nay thì một hộp cũng bán , quả thực là một sự tương phản như trời với đất!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/toi-trong-sinh-lai-mot-kiep-quyet-tam-cuop-lai-gia-tai/chuong-181.html.]
Phòng thuốc Trường Ninh nhanh chóng nắm tình hình, vội vàng mặt thanh minh: “Nguyên liệu điều chế cao nứt da của chúng đều là loại nhất! Tuyệt đối gây tổn hại cho dùng! Tất cả đều là thuốc Bắc loại một! Chính chúng và nhà cũng dùng!”
mà tin tức đính chính chỉ ở một góc báo, căn bản chẳng bao nhiêu thấy.
Tin đồn ác ý chỉ cần một lời bịa đặt, nhưng để bác bỏ nó cần chạy đôn chạy đáo đến gãy cả chân, huống chi bây giờ là thời đại thông tin liên lạc phát triển.
Lời đồn tạo thành hiệu ứng lan truyền đáng sợ khiến da đầu tê dại.
Các tiểu thương/đại lý kéo tới xưởng dược Trường Ninh đòi trả hàng cứ nối tiếp , tất cả ngoài cổng lớn kêu to: “Trả hàng! Xưởng dược vô lương tâm! Trả hàng!!”
Mặc kệ thế nào, bọn họ bán hàng, cũng chỉ thể tìm xưởng thuốc gây phiền toái!
Danh tiếng của xưởng thuốc Trường Ninh trong nhân dân đột nhiên chuyển hướng bất ngờ, nhất thời bộ hoạt động sản xuất hiện tại đều đang bờ vực phá sản, càng miễn bàn tới nhà máy và phân xưởng sản xuất mới thành lập!
Tất cả công việc đều gián đoạn, trưởng xưởng căn bản lấy nhiều tiền mặt như để cho đám trả hàng.
Lúc Đội trưởng Tang xem chuyện vui thì thấy Trưởng xưởng Ngưu của xưởng dược Trường Ninh lóc, quỳ rạp xuống chắp tay vái lạy : “Cầu xin các vị thư thả cho hai ngày! Xưởng dược Trường Ninh hiện tại lấy nhiều tiền mặt như để thanh toán cho trả hàng!”
Bộ dạng thảm hại tuyệt vọng khác hẳn vẻ hăng hái, khí phách khi doanh tăng cao mấy ngày , quả thực là một trời một vực!
Đội trưởng Tang bưng ly nóng uống một ngụm, cảm thấy thư thái, hả hê!
Mà Trưởng ban Triệu vốn dĩ định kết hôn mấy ngày nay, hiện tại cũng đành hoãn .
Anh kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng tránh tất cả , chạy tìm Hà Loan Loan!
---