Trưởng ban Tang lồm cồm đất, miệng đầy m.á.u tươi, hốc mắt bên trái đau nhức chịu nổi. Cô thở hồng hộc, rõ đuối lý, vụ làm ăn coi như thất bại !
trong lòng vẫn ấm ức phục, cô khẽ cắn môi, lảo đảo dậy, tìm đến nhà Doanh trưởng Dương!
Doanh trưởng Dương là em họ bên ngoại của họ bên nội, cũng coi như em họ ngoại bà con xa của cô !
Chắc chắn nhờ Doanh trưởng Dương đòi công đạo cho cô !
ai ngờ Doanh trưởng Dương ở nhà, chỉ vợ Doanh trưởng Dương là Hứa Đồng ở nhà!
Hứa Đồng thấy một phụ nữ xa lạ với đôi mắt thâm tím xuất hiện ở nhà thì chút kinh ngạc, nhưng vẫn bình tĩnh tiếp khách.
“Cô là...”
Trưởng ban Tang tức đến hộc máu, kể chuyện xảy ở nhà Hà Loan Loan: “Cô xem họ là quá đáng ? Tôi ngoài ba mươi tuổi mà sỉ nhục đến nông nỗi ! Sau còn mặt mũi nào sống nữa? Chờ Tiểu Dương trở về, nhất định nhờ nó hỏi nhà của đồng chí Cố một chút! Họ quản giáo nhân của kiểu gì ! Dạy dỗ con cái kiểu gì ! Đây rõ ràng là một đàn bà đanh đá cùng một lũ nhóc lỳ lợm!”
Hứa Đồng thầm rủa, trợn trắng mắt!
Nếu Dương Ba mà quản Cố Dục Hàn thì cô chẳng đau đầu đến thế!
Cô chắc chắn là đầu tiên xông lên cho Hà Loan Loan mấy cái tát chứ!
Hứa Đồng vẫn cẩn thận chuyển đề tài: “Cô cô tới tìm Hà Loan Loan bàn chuyện làm ăn? Là chuyện làm ăn gì ?”
Nhắc tới chuyện , Trưởng ban Tang càng thêm tức tối: “Cái vụ thuốc bôi nứt da, chắc cô cũng chứ? Cô giao công thức cho cái xưởng dược phẩm cạnh xưởng , mới một tháng mà bán chạy đến mức điên rồ. Trưởng xưởng cử đến đây để bàn chuyện hợp tác tiếp theo, ai ngờ mới bước tới cửa cô đối xử như ! Tôi còn mang cả đường đỏ, đồ hộp, rượu trắng đến làm quà mà! Loại như cô thật sự là bại hoại!”
Hứa Đồng vội vàng tán đồng: “ thế, chính xác là bại hoại! Mà chồng cô cũng chẳng loại lành gì! mà cái thuốc bôi nứt da của cô thật sự bán chạy đến ? Rốt cuộc thể kiếm bao nhiêu tiền lời?”
Nhắc đến chuyện , Trưởng ban Tang nuốt ực một cái: “Tôi hỏi han khắp nơi , chỉ riêng tiền hoa hồng chia cho Hà Loan Loan trong tháng thôi lên tới một ngàn tám. Cô thử nghĩ xem, tổng cộng họ kiếm bao nhiêu tiền? Hiện tại, ở nhiều thành phố khác cũng gọi điện tới đòi mua cao nứt da đó! Căn bản là cháy hàng!”
Chiếc ly tráng men trong tay Hứa Đồng rơi xuống đất, tạo tiếng va chạm lách cách. Cô trố mắt, kinh hãi: “Cái gì?! Một ngàn tám? Trong một tháng?!!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/toi-trong-sinh-lai-mot-kiep-quyet-tam-cuop-lai-gia-tai/chuong-177.html.]
Sao thể như !
Cái hạng Hà Loan Loan làm xứng đáng kiếm nhiều tiền đến thế!
Tiền trợ cấp cả năm của Cố Dục Hàn, e rằng cũng chỉ đó thôi nhỉ?
Chẳng lẽ, tiền Hà Loan Loan kiếm trong một tháng ngang với lương cả năm của một đồng chí đoàn trưởng ?
Trưởng ban Tang nhận thấy phản ứng của cô , trong lòng lấy làm lạ. Sao vợ của Doanh trưởng Dương phản ứng dữ dội đến thế!
dù cô cũng đang chuyện cầu , Trưởng ban Tang đành thở dài nài nỉ: “Thế nên Trưởng xưởng của mới phản ứng mạnh như đó. Cô xem, cô thể nhờ Tiểu Dương tìm chồng của Hà Loan Loan hộ một tiếng ? Bảo thủ trưởng Cố làm chủ, chuyển giao mấy công thức khác cho xưởng chúng !”
Vị trí của Doanh trưởng Dương lớn, lời chắc chắn trọng lượng.
Hứa Đồng xong, nhịn mà bật : “Cô chồng Hà Loan Loan làm gì ?”
Trưởng ban Tang đương nhiên , chút nghi hoặc: “Làm gì? Chẳng lẽ còn lợi hại hơn Tiểu Dương nhà ?”
Hứa Đồng khẩy một tiếng chua chát: “Chồng cô là... đoàn trưởng.”
Trưởng ban Tang sững sờ, lập tức cuống quýt lên. Chết tiệt, thế thì còn làm ăn gì nữa? Còn chần chừ gì mà mau chạy ! Dương Ba chỉ là một doanh trưởng quèn, căn bản cửa mà giúp cô !
Nếu ngay, chẳng lẽ đây chờ vị đoàn trưởng tìm đến tính sổ ?
Ai ngờ, Trưởng ban Tang mới lên định rút lui thì Hứa Đồng níu c.h.ặ.t t.a.y áo cô : “Cô gấp gáp làm gì? Để giúp cô nghĩ cách!”
Không chiếm thì chẳng lẽ thể phá hoại ?
Hà Loan Loan căn bản xứng đáng kiếm tiền đó!
---