Tôi Trọng Sinh Lại Một Kiếp Quyết Tâm Cướp Lại Gia Tài - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-11-10 04:01:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ , Hứa Đồng gương, giả giọng thủ thỉ: “Chào Bà Dương!”

Sau đó vẻ lạnh lùng kiêu ngạo: “Ừ.”

Bắt chước xong, cô lấy tay che miệng rộ lên.

lúc đang thì cửa nhà đột nhiên ai đó đẩy mạnh , Bà Từ một đám truy đuổi, chạy thục mạng trong!

Mụ giận đến mức thể kiềm chế, xông lên túm lấy Hứa Đồng bắt đầu tay đánh đập!

“Cái đồ tiện nhân nhà cô! Chuyện chắc chắn là do cô làm! Tại cao nứt da Bác sĩ Hà làm dùng xong thì , mà dùng của cô khiến con dâu khó sinh? Lại còn làm hại da dẻ bao nhiêu thối rữa?! Không hàng của cô giống hệt của Hà Loan Loan ? Hôm nay tao đánh c.h.ế.t cái thứ hạ tiện nhà cô!”

Mụ túm tóc Hứa Đồng, sức đ.ấ.m đá mặt và !

Hứa Đồng thét lên chói tai, ôm đầu chạy trốn khắp nhà!

sức chiến đấu của Bà Từ quả thực quá mạnh mẽ, móng tay mụ dài nhọn, cào lên mặt Hứa Đồng đến rỉ máu, tóc cũng nắm đứt vài lọn!

Hứa Đồng ngừng kêu thảm thiết, quỳ xuống cầu xin: “Tôi sai ! Tôi sai ! Tôi trả tiền! Trả tiền! Trả tiền bồi thường ! Huhu! Cầu xin mấy tha cho !”

đến run rẩy, trong lòng vô cùng sợ hãi, đầu tóc bù xù tơi tả như một điên, run rẩy đếm tiền, nức nở đưa mười lăm đồng cho mụ .

Bà Từ giật phắt tiền: “Không đủ! Cô hại đánh, hại con dâu khó sinh! Hại cháu trai còn nữa! Lại còn hại bao nhiêu chửi rủa như thế! Mười lăm đồng mà bỏ qua ? Bồi thường một trăm đồng! Thiếu một xu thôi là băm cô đấy!”

Hứa Đồng sợ đến mức run lên, lúc thực sự khiếp vía, sức chiến đấu của Bà Từ quá kinh khủng!

còn lựa chọn nào khác, đành lấy hết tiền , đếm đủ một trăm đồng đưa cho Bà Từ, lúc chuyện mới coi như kết thúc.

Bà Từ dẫn đầu ngoài, những đó lập tức bám theo mụ đòi tiền, yêu cầu bồi thường!

Đám tụ cãi vã ầm ĩ, nhưng da mặt của Bà Từ còn dày hơn cả Hứa Đồng, mụ lập tức chỉ tay về phía Văn phòng Chính ủy: “Con trai là Đoàn trưởng! Tôi trả cho mấy phân nửa tiền lắm ! Mấy còn dám gây rối , thì cứ thử xem!”

Ai còn dám chọc mụ nữa chứ? Những đó chỉ đành ngậm đắng nuốt cay mà rời .

bên cửa hàng nhỏ của Hứa Đồng thì đơn giản như . Không ít mua kem trị nứt da ở chỗ cô , khi chuyện về bà Từ lập tức kéo đến ầm ĩ, đòi trả hàng tiền!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/toi-trong-sinh-lai-mot-kiep-quyet-tam-cuop-lai-gia-tai/chuong-153.html.]

Với những nóng tính, Hứa Đồng chỉ còn cách ngậm đắng trả tiền. Còn những hiền lành hơn, cô lập tức cự tuyệt, chấp nhận.

Khắp Hứa Đồng đầy những vết thương bầm tím, đau đến nhe răng trợn mắt. Cô vội vàng khóa cửa khập khiễng chạy đến Trạm xá.

bước cửa thấy gương mặt trắng nõn, sạch sẽ và xinh của Hà Loan Loan. Hứa Đồng cắn chặt môi, ánh mắt tối sầm vì đố kỵ!

“Hà Loan Loan! Có cô cố ý ? Chính là cô! Tất cả đều do cô! Cô cố ý hãm hại !”

Không đợi Hà Loan Loan mở miệng, Bác sĩ Chu bên cạnh thấy Hứa Đồng vô lý đến mức đó thì nhịn nổi nữa, xen : “Này cô , cô đang linh tinh cái gì đấy?”

Hứa Đồng ấm ức đau đớn, nước mắt cứ thế rơi lã chã: “Hà Loan Loan! Hôm nay tính sổ với cô!”

đánh bà Từ, chẳng lẽ còn thể đánh một phụ nữ mảnh khảnh, yếu đuối như Hà Loan Loan ư?

Ai ngờ Hà Loan Loan nhanh nhẹn dậy, tránh sang một bên. Hứa Đồng trượt chân, trực tiếp ngã nhào, đập mạnh chiếc ghế gỗ.

Cạnh ghế nhọn cứng, Hứa Đồng kêu "Á" một tiếng, miệng đầy m.á.u tươi! Cô cảm thấy hàm răng như bung hết cả!

giận dữ kìm , xoay đánh Hà Loan Loan!

Ai ngờ đúng lúc vội vã chạy tới: “Có Hứa Đồng đang ở đây ? Ban Chính trị đang cho tìm cô gấp!”

Hứa Đồng sửng sốt, cả rét run! Ban Chính trị kêu cô qua đó làm gì?

Hà Loan Loan lười biếng chẳng thèm để ý đến cô , cô đưa tay cầm lấy chổi để quét dọn. Hứa Đồng tưởng cô đánh , sợ hãi né tránh nhanh chóng chạy về phía Ban Chính trị.

lúc rời , cô vẫn quên đầu mắng một câu: “Hà Loan Loan! Oan chủ nợ đầu! Cô cứ đợi đó! Không báo ứng, mà là thời điểm tới!”

Hà Loan Loan nhạt đáp : “Cô đúng lắm, báo ứng, mà là thời điểm tới !”

Chờ Hứa Đồng chạy tới Ban Chính trị. Cán bộ Tôn thấy bộ dạng thê thảm của cô thì nhíu chặt mày: “Cô là vợ của doanh trưởng Dương ? Cô làm ? Ở đây một phong thư, tố cáo cô mạo danh khác để học cấp ba! Cô giải thích rõ ràng chuyện !”

Dương Ba cạnh, sắc mặt đen sạm : “Hứa Đồng! Chuyện là thật ? Tại cho ?”

Mặt Hứa Đồng trắng bệch, cô cắn chặt môi, c.h.ế.t sống chịu thừa nhận: “Em... em thật sự nhớ rõ ràng chuyện xảy !”

---

Loading...