Hứa Đồng nhân lúc Hà Loan Loan vệ sinh, lén lút xem trộm.
Cô ngờ trùng hợp đến thế, lật trang đầu tiên của cuốn sổ ghi chép thấy ngay công thức điều chế Cao trị nứt da của Hà Loan Loan!
Phụ tử, gừng khô, nhục quế, đương quy, xuyên khung...
Hứa Đồng khẽ run lên vì mừng rỡ, nhân lúc ai để ý, cô nhanh chóng xé tờ giấy đó chạy biến như thể gặp ma.
Ngay trong ngày, Hứa Đồng bắt xe thành phố một chuyến, tìm cửa hàng bán dược liệu yêu cầu họ chuẩn đầy đủ các vị thuốc đó, tìm một điều chế thuốc, nhờ đó làm một mẻ thuốc mỡ.
Sau khi tính giá thành xong, cô lập tức lạnh một tiếng, thầm nghĩ: Để xem cô trở về làm mà vạch trần bộ mặt xí của Hà Loan Loan!
Chiều hôm đó, Trạm xá của doanh trại đón tiếp một vị khách mời.
Đó là Cán bộ Lưu, của Đoàn Văn công thuộc một doanh trại đóng quân khác.
“Bên Đoàn Văn công chúng mấy cô gái trẻ tới Tây Lâm để chuẩn cho Hội diễn Nguyên Đán sắp tới. Ai ngờ các cô chịu thời tiết giá lạnh, chân tay đông cứng còn , vài còn bỏng lạnh cả khuôn mặt, cả bắp đùi cũng ảnh hưởng! Cái thời tiết quỷ quái thật sự quá rét! Nếu nứt da thì chút nào, sẽ ảnh hưởng tới Hội diễn Nguyên Đán. Nghe Cao trị nứt da của bác sĩ Hà hiệu nghiệm, mua vài hộp.”
Hà Loan Loan nhẹ: “Chỗ hôm nay mới làm xong hai mươi hộp Cao trị nứt da, nhưng lượng đặt lên tới ba mươi hộp , e rằng đủ cho cán bộ ạ.”
Ai ngờ Cán bộ Lưu một cách hợp lẽ: “Ai chà, Đoàn Văn công của chúng liên quan tới Hội diễn Nguyên Đán trọng đại. Bác sĩ Hà châm chước một chút, xem thử thể ưu tiên chia cho đơn vị chúng vài hộp ?”
Bà Từ đang chờ mua cao trị nứt da bên cạnh liền la lớn om sòm: “Làm cái quái gì ! Chúng còn đang xếp hàng chờ mua cao trị nứt da đây, nếu Tiểu Hà cô bán cho ngoài thì đây cũng thèm mua nữa!”
Hà Loan Loan Bà Từ. là bà , giới thiệu Hứa Đồng cho Dương Ba, lấy danh nghĩa Hứa Đồng là thích họ hàng xa của mụ .
Bà Từ cũng chẳng gì, mấy đợt cao trị nứt da bà đều mua ít.
Trong nhà bao nhiêu thích chứ?
Hà Loan Loan đoán chắc Bà Từ đang đầu cơ tích trữ để kiếm lời!
Bởi , Hà Loan Loan đáp: “Bà Từ, bác mua tám hộp đấy, nhường phần cho khác . Cao trị nứt da cũng thời hạn dùng, mua nhiều quá giữ .”
Nào ngờ Bà Từ chịu , mặt mày hằn học, cứ khăng khăng: “Tôi thích mua thì mua đấy! Cô còn dám bán ư? Dựa cái gì mà bán! Tôi mua cho nhà, cho thích dùng thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/toi-trong-sinh-lai-mot-kiep-quyet-tam-cuop-lai-gia-tai/chuong-147.html.]
Trên thực tế, Hà Loan Loan bán một hộp cao trị nứt da với giá năm đồng, còn Bà Từ bán sang tay mười đồng một hộp. Bà ăn chênh lệch năm đồng ở giữa, bảo mà cam tâm bỏ qua món hời ?
Hà Loan Loan sa sầm nét mặt: “Không ai quy định bán hàng cho bác hết, đúng ?”
Bà Từ tức giận đập mạnh xuống bàn: “Hôm nay nhất định mua bằng ! Cô dựa cái gì mà bán? Để tìm chồng cô hỏi cho nhẽ. Con trai với chồng cô là đồng đội đấy, cô làm vợ mà cư xử kiểu hả? Cái đồ hỗn xược nhà cô...”
Mụ mắng dứt lời, Hứa Đồng bỗng nhiên bước , hô to: “Mọi mau mà xem đây ! Cái cô bác sĩ Hà trông thì vẻ an phận, hiền lành ít , nhưng thật lừa gạt tiền của ! Tôi rõ, cái thứ cao trị nứt da của cô chi phí bỏ đến năm hào! Mà cô bán tận năm đồng! Quả là lòng hiểm độc! Mọi đừng để cô lừa nữa! Tôi tìm làm một lô cao trị nứt da, giống của cô như đúc, mà chỉ bán hai đồng thôi! Hơn nữa, cao trị nứt da của còn thêm vài vị thuốc quý giúp tăng hiệu quả nữa đấy!”
Hứa Đồng trực tiếp lấy một cái rương, ước chừng đến năm mươi hộp cao trị nứt da!
Hà Loan Loan thoáng khựng , nhưng hề tức giận. Cô rõ vì Hứa Đồng cách làm cao trị nứt da , nhưng nếu Hứa Đồng thật sự làm loại cao hiệu quả thì đó cũng là một chuyện .
Hà Loan Loan vẫn ôn tồn giải thích: “Quá trình điều chế loại cao trị nứt da tương đối tốn công, cam đoan hề bất kỳ tác dụng phụ nào, hiệu quả trị nứt da cũng . Tôi tính toán chút lời lãi trong đó, nhưng tuyệt đối như Hứa Đồng là chi phí tới năm hào mà bán năm đồng! Mấy thứ thuốc men thế làm thể mang đùa ? Mọi ở đây cũng dùng cao trị nứt da của , rõ ràng hiệu quả mà! Ở thành phố cũng bán nhiều loại cao trị nứt da phổ biến, giá cả rẻ hơn nhiều, nếu ai thể tìm thấy loại hơn của , giá cả chăng hơn, cứ việc tìm để nhận tiền gấp đôi!”
Cô xong lời , ai trong đám đông dám lên tiếng.
Người nứt da thường xuyên tất nhiên cũng thị trường ít cao trị nứt da, nhưng loại nào thật sự .
Đặc biệt là loại cao trị nứt da giống của Hà Loan Loan làm, dùng đến năm ngày là thể đóng vảy, hề đau đớn phát ngứa, điều còn từng qua bao giờ!
Hứa Đồng một mực chắc chắn: “Mọi tin ! Tôi tìm một thầy đông y lợi hại xem qua, cao trị nứt da của giống cô y như đúc! Không tin thử , thử ngửi, thử dùng xem!”
Cô chằm chằm Hà Loan Loan, ngữ khí bất thiện: “Nếu dùng cao trị nứt da của mà mang hiệu quả như của cô, hy vọng cô thể trả tiền cho những mua cao của cô, xin và thừa nhận cô là gian thương! Là lang băm! Cũng từ chức khỏi Trạm y tế!”
Giờ phút đây, cô lợi dụng cái món cao trị nứt da để tay chèn ép, giáng cho Hà Loan Loan một đòn thật đau!
Bà Từ cũng vội vàng phụ họa: “ ! Tiểu Hà, mau trả tiền cho chúng !”
Mà Hà Loan Loan mắt Hứa Đồng, đột nhiên nhớ tới chuyện rõ ràng là Hứa Đồng dùng tên cô học cấp ba, nhưng sang chê cô học tới cấp ba.
Cảm giác quen thuộc ùa tới.
Hà Loan Loan : “Hứa Đồng, cô trách nhiệm của làm thuốc, làm y tế là gì ? Đây chuyện đùa giỡn, đây là chuyện liên quan tới sức khỏe và mạng đấy! Chỉ cần dùng sai vị thuốc một chút thôi, thể sẽ gây cảnh cửa nát nhà tan!”
Đây là duy nhất và cũng là cuối cùng Hà Loan Loan cảnh cáo Hứa Đồng!
---