Tôi Đã Yêu Nam Chính Trong Cuốn Sách Đời Mình - Chương 1: Tôi Đã Yêu Nam Chính Trong Cuốn Sách Đời Mình

Cập nhật lúc: 2025-11-14 01:03:43
Lượt xem: 3

Năm mười bảy tuổi, và Bùi Sâm bàng hoàng nhận đang sống trong một cuốn truyện ngôn tình ngọt sủng.

Cậu là nam chính, còn chỉ là một nhân vật quần chúng mờ nhạt.

Bùi Sâm tức đến xé nát quyển sách, gằn giọng với :

"Tôi thèm làm nam chính, cũng thích khác!"

Năm hai mươi hai tuổi, y như những gì sách , sắp nước ngoài.

Bùi Sâm xoa đầu , dịu dàng hứa hẹn:

"Đợi em về, chúng sẽ kết hôn."

Năm hai mươi bảy tuổi, về nước.

Về để dự đám cưới của Bùi Sâm và nữ chính.

Chỉ một giờ nữa là hôn lễ bắt đầu.

Tôi lặng trong sảnh khách sạn, ánh mắt dán chặt tấm biển đón khách với hai cái tên.

"Chú rể: Bùi Sâm. Cô dâu: Trì Hạ."

Cảnh tượng khiến như về năm mười bảy tuổi.

Hôm , rút một quyển sách vô danh từ góc thư viện, bất ngờ thấy bìa đề một dòng chữ:

"Nam chính: Bùi Sâm. Nữ chính: Trì Hạ."

Như thể mở chiếc hộp Pandora, sững , tiến , lùi cũng xong, chẳng dám xem tiếp.

"Xem gì đấy?"

Bùi Sâm mười bảy tuổi đột ngột xuất hiện.

Anh cúi từ phía , đầu tựa nhẹ lên vai .

"Đứa ngốc nào dùng tên tiểu thuyết thế ?"

Anh giật lấy quyển sách, bực bội lẩm bẩm:

"Lấy cái tên vớ vẩn gì , còn Trì Hạ nữa, thích rõ ràng là Thời Tuệ mà!"

"Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ của ..."

Cậu giở từng trang sách, giọng mỗi lúc một trầm, cho đến khi sắc mặt tái nhợt.

Cuốn sách đó lấy Bùi Sâm hai mươi hai tuổi làm nhân vật chính, kể chuyện tình lãng mạn giữa và nữ chính.

Mọi thứ trong sách, ngoại trừ những gì thuộc về tương lai, đều khớp đến từng chi tiết với thực tại.

Còn Tuệ Tuệ của , chỉ là một cái tên mờ nhạt thoáng qua trong vài dòng ký ức.

"Tôi thèm làm cái nam chính , sẽ thích khác !"

Bùi Sâm giận đến mắt đỏ hoe, tay run run xé nát cuốn sách.

"Tuệ Tuệ, đừng tin nó, đó chắc chắn ..."

Tôi chẳng gì.

Bùi Sâm mười bảy tuổi ôm chầm lấy , nghẹn ngào cố chấp:

"Tôi ghét mùa hè."

"Tuệ Tuệ, từ giờ ghét nhất là mùa hè."

Tiếng nức nở của thiếu niên dần chìm những âm thanh ồn ã xung quanh.

Tôi giật bừng tỉnh, nhận ánh nắng len lỏi lên vai .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/toi-da-yeu-nam-chinh-trong-cuon-sach-doi-minh/chuong-1-toi-da-yeu-nam-chinh-trong-cuon-sach-doi-minh.html.]

Theo hướng vệt sáng, ngẩng đầu ngoài cửa sổ, chợt nhận .

Hiện tại, là mùa hè .

2.

"Mùa hè thế mà tổ chức đám cưới, nóng c.h.ế.t ."

Một lau mồ hôi bước khách sạn, miệng than thở với bạn cùng:

"Bà xem lịch ? Hôm nay ngày , nhà họ Bùi nghĩ chọn ngày ..."

"Thì thằng Bùi Sâm nó sốt ruột cưới vợ quá còn gì. Nghe cầu hôn năm bảy lượt, cô mới chịu gật đầu đấy!"

Người bạn của dì liền tỏ vẻ am tường:

"Đám cưới nhà họ Bùi chuẩn từ mấy năm , nên cô dâu đồng ý là bảy ngày tổ chức ngay."

"Ồ, thằng Bùi Sâm thích cô Trì Hạ đến thế cơ ..."

Tiếng cảm thán của hai xa dần, còn thì bất giác chìm hồi tưởng.

Trong truyện, Bùi Sâm thích Trì Hạ đến mức nào nhỉ?

Thích đến độ chỉ quen cô nửa năm, âm thầm chuẩn thứ cho hôn lễ.

Thích đến độ dù rõ ràng là tình yêu song phương, vẫn vì e dè mà từng bước thận trọng, mất tròn năm năm mới thể bước thế giới của cô.

Rõ ràng thiếu kiên nhẫn, tính tình phóng khoáng, từng kiêng dè là gì.

Thích đến độ quên mất rằng…

Năm mười bảy tuổi, từng nhặt lên một mảnh sách xé nát.

Trên trống đó, ngây ngô :

"Tôi, Bùi Sâm, cảnh cáo những kẻ câu chuyện : Thứ nhất, Bùi Sâm làm nam chính; Thứ hai, Bùi Sâm thích, chỉ duy nhất một cái tên là Thời Tuệ; Thứ ba…"

"Bằng bất cứ giá nào, Bùi Sâm mãi mãi, mãi mãi chỉ thích Thời Tuệ!"

"Mẹ ơi, gì thế ạ?"

Một bé gái tường chào khách, chỉ tay dòng chữ đó.

Tôi theo ánh mắt cô bé, mới nhận đó một dòng:

"Nhân buổi lễ trọng đại , mời bạn đến chứng kiến quyết định nắm tay hết cuộc đời của chúng . — Bùi Sâm & Trì Hạ"

3.

Mười lăm phút trôi qua.

Tôi vẫn ngây ngốc ở cửa, dám bước .

"Tuệ Tuệ."

Một tiếng gọi quen thuộc đột ngột vang lên phía .

Tôi , cánh tay kéo vội vã.

"Thật sự là con... Tuệ Tuệ, cuối cùng con cũng về ."

Tôi kéo một vòng tay gầy nhưng ấm áp, bên tai là tiếng nức nở thành lời.

Cổ họng đắng ngắt, khó khăn cất tiếng: "...Dì ạ."

Mẹ Bùi Sâm bật lên một tiếng nghẹn ngào vội đưa tay che miệng:

"Là... là dì với con..."

Loading...