Vài phút , Khương Nguyện trong xe trở về khách sạn, tay cầm chiếc trâm cài mà cô để quên ở chỗ Tạ Thư, vẻ mặt chút kỳ lạ.
Cuối cùng Tưởng Trầm Châu cũng động cô, giống như một ác quỷ làm hết điều xa bỗng nhiên khoác lên lớp da , còn nổi lòng từ bi cho đưa cô về khách sạn.
Khương Nguyện chút hiểu hành động của .
Cô thể thấy Tưởng Trầm Châu vẫn thích, thậm chí là mê đắm thể cô, nhưng đây, khi cô nghĩ là , hành hạ cô gì.
Hôm nay, khi cô nghĩ chắc chắn sẽ ăn sạch còn một mảnh xương, đóng vai một .
Tuy nhiên, việc cần dỗ dành , chung, Khương Nguyện cảm thấy vui.
Trên đường , cô uống thêm một liều thuốc nữa. Khi về đến khách sạn, ngoài việc da vẫn còn nóng, đầu cô còn choáng váng nữa.
Cô tự về phòng, thấy những tài liệu rải rác khắp nơi, tất cả đều là những thứ Văn Mạn sắp xếp trong hai ngày qua.
Đã xảy chuyện gì?
Tim cô đập thịch một cái, khỏi suy đoán lung tung, chẳng lẽ Thẩm Độ tìm thấy cô nên trút giận lên Văn Mạn?
Nghĩ , cô lấy điện thoại gọi cho Văn Mạn.
chuông điện thoại vọng đến từ bên ngoài cửa. Cô đầu , Văn Mạn đang xách hai phần tráng miệng bước từ bên ngoài.
Đôi mắt cô qua là , hốc mắt vẫn còn đỏ.
Lòng Khương Nguyện trùng xuống: "Thẩm Độ mắng ?"
"Không ." Văn Mạn cũng ngờ cô về nhanh như , ngây một lát, vội đóng cửa , giải thích: "Anh mắng , mắng ."
Cô kể chuyện xảy cho Khương Nguyện , nhưng khi đến việc Thẩm Độ đuổi việc thì ấp úng.
Khương Nguyện thấy cô bắt nạt thì thở phào nhẹ nhõm: "Không làm thì làm nữa, đợi về nước, sẽ giúp tìm công việc khác."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/toi-chap-nhan-sap-xep-nhung-anh-lai-khoc-khuong-nguyen-tuong-tram-chau-ehml/chuong-44-cut-ngay.html.]
"Không cần, cần. Nguyện Nguyện, còn một chuyện với , Văn tổng bên đang tuyển , thử xem." Cô cũng kể cho Khương Nguyện về việc gặp Văn Trạch bên ngoài, chút do dự: "Nguyện Nguyện, xem Văn tổng ý gì với ? Nếu ý đồ với , sẽ đến chỗ nữa."
Khương Nguyện xuống ghế sofa, an ủi: "Anh ý đồ gì với , cứ yên tâm phỏng vấn."
Nói đến đây, cô nhớ đến Tưởng Trầm Châu, tự lẩm bẩm: "Cho dù ý đồ cũng , giá trị với , chúng mới cơ hội. So với họ, giá trị của họ đối với chúng còn lớn hơn nhiều."
Văn Mạn gật đầu suy tư.
Chuyện Khương Nguyện Tạ Thư để mắt tới, cô với ai, Văn Mạn cũng dám lung tung.
rõ ràng cô lo lắng quá mức, vì Văn Mạn mắng mà Thẩm Độ tức giận , mà suốt hai ngày liền đến tìm Khương Nguyện.
Khương Nguyện vẫn ngóng từ Lisa rằng hai ngày nay đưa Khương Tinh Dao khoe khoang khắp nơi, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi giúp Khương Tinh Dao giành hợp đồng quảng cáo.
Lúc Lisa mỉa mai Khương Nguyện xứng xách giày cho Khương Tinh Dao, cô đang ghế sofa hẹn Tạ Thư đến studio thử váy hội.
Chiếc váy cao cấp mà Tạ Thư cô mặc thảm đỏ chút khác biệt về kích cỡ so với cô, cần điều chỉnh .
Khương Nguyện đang vội hẹn, đối diện với sự khiêu khích của Lisa, cô phớt lờ .
Cô dậy quần áo, giày cao gót bước ngoài.
Khi ngang qua Lisa, Lisa nắm lấy cánh tay cô, lạnh giọng chất vấn: "Cô Khương, cô đấy? Cô gì , Thẩm tổng bảo cô ở trong khách sạn đừng cả."
Khương Nguyện từng chút một rút cánh tay , nhạt giọng : "Là Thẩm Độ , là cô đang mượn oai hùm để oai với ?"
Mặt Lisa sa sầm: "Cô là ý gì? Cô nghĩ đang lừa cô ?"
"Có liên quan gì đến ? Tôi chỉ nhắc nhở cô, ngoài công việc , cô tư cách can thiệp tự do cá nhân của ." Cô cao hơn Lisa một chút, lúc cúi xuống, với Lisa: "Cô cũng chỉ là một trợ lý thôi, cứ làm chó ngoan cho Thẩm Độ là , chuyện việc của cô thì đừng quản."
"Vị trí của trong lòng Thẩm Độ tuy bằng Khương Tinh Dao, nhưng vẫn quan trọng hơn cô. Chúng nên chừa cho một chút đường lui, nếu làm ầm lên, cô cũng sẽ cút khỏi Tinh Hải Kỷ Kỷ giống như Văn Mạn đấy."
________________________________________