Khương Nguyện mơ, mơ thấy thoát khỏi nhà họ Khương, cuộc sống còn những như Khương Tinh Dao.
Cô thể làm bất cứ điều gì thích.
Cô còn mơ thấy kết hôn, chỉ là kịp rõ chú rể kết hôn với cô trông như thế nào, cô tỉnh dậy khỏi giấc mơ, trở về với hiện thực đáng lo ngại.
Cô mở mắt ngoài cửa sổ, nhắm mắt , theo bản năng đưa tay sang bên cạnh sờ.
Không ngoài dự đoán, sờ hụt.
Tưởng Trầm Châu .
Cô cảm thấy thất vọng, vốn dĩ là chuyện đoán .
Chỉ là lúc cô hợp thời mà nghĩ đến giao dịch với Lục Phong, đối với phong cách ngủ xong là , hề lưu luyến của Tưởng Trầm Châu, hiếm hoi khiến cô cảm thấy một chút áp lực.
Khiến Tưởng Trầm Châu yêu cô?
Quá khó khăn.
Nếu cô thực sự khả năng khiến khác dễ dàng yêu như , thì lãng phí vài năm Thẩm Độ.
Cô thở dài dậy, lấy điện thoại tủ đầu giường, thời gian, là hai giờ chiều.
Cô tự vệ sinh cá nhân, cầm điện thoại trả lời tin nhắn quan tâm của Triệu Uyển Nguyệt, bước khỏi phòng ngủ.
Đi ngang qua một căn phòng nào đó, cô mơ hồ thấy tiếng chuyện, thoáng chốc còn tưởng ảo giác.
Theo tiếng động qua, thấy một cánh cửa bên trái đang khép hờ, cô nhẹ nhàng đẩy cửa , thấy Tưởng Trầm Châu đang cửa sổ sát đất gọi điện thoại.
Anh vẫn mặc chiếc áo choàng tắm tối qua, tai treo tai, như thể cảm nhận điều gì, đầu .
Khương Nguyện vội vàng vẫy tay với , coi như chào hỏi, đó định rút lui.
Vừa mới động tác, Tưởng Trầm Châu cúp điện thoại.
Anh tháo tai về phía cô, rằng ôm cô lòng, dụi đầu tóc cô.
Giống như một động tác nũng nịu của một loài mèo lớn – ý nghĩ xuất hiện khiến Khương Nguyện giật thôi.
Nói đang nũng nịu, chi bằng đang dùng cô như một loại động vật nhỏ để hít hà, giống như những nuôi thú cưng hít mèo hít chó .
Khương Nguyện yên, mặc kệ đối phương ôm.
Một lúc , thấy Tưởng Trầm Châu lười biếng : "Nghỉ mấy ngày?"
Khương Nguyện: "Trưa mai em qua."
"Ừm." Tưởng Trầm Châu hỏi: "Tối nay cùng đến một nơi."
Khương Nguyện: "Vâng."
Tưởng Trầm Châu khẽ: "Không hỏi dẫn em ? Không sợ bán em ?"
Khương Nguyện hề để tâm: "Em cũng chẳng bán bao nhiêu tiền, thiếu gia Tưởng cũng thiếu tiền, cần gì làm phiền."
Tưởng Trầm Châu ngày càng thích Khương Nguyện, thông minh, chừng mực, là một tình hảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/toi-chap-nhan-sap-xep-nhung-anh-lai-khoc-khuong-nguyen-tuong-tram-chau-ehml/chuong-109-qua-kho-khan.html.]
Anh đột nhiên hỏi một câu: "Em cũng ngoan ngoãn như mặt Thẩm Độ ?"
Khương Nguyện sững sờ, nhưng Tưởng Trầm Châu dường như quan tâm đến câu trả lời, hỏi xong liền buông cô , khoác vai cô ngoài.
Anh quan tâm, Khương Nguyện cũng trả lời nữa.
Lúc đó trả lời rõ ràng, qua thời gian đó, dù cô trả lời thế nào cũng khiến nghĩ cô đang dối.
Thà rằng một lời nào, giả vờ cũng quan tâm.
Huống hồ, Khương Nguyện nghĩ giữa cô và Tưởng Trầm Châu, thể đến chủ đề liên quan đến Thẩm Độ.
Dưới lầu mang bữa trưa đến, Tưởng Trầm Châu ăn cùng Khương Nguyện xong thì rời khỏi Bán Nguyệt Loan.
Khương Nguyện thích ở một trong căn nhà trống rỗng, gian quá rộng khiến cô cảm giác an .
Vì , Tưởng Trầm Châu , cô liền trở về nhà của .
Cô về nhà ngủ bù một giấc, tỉnh dậy thì điện thoại đầy cuộc gọi nhỡ.
Có của Khương Tinh Dao, Thẩm Độ, thậm chí cả Văn Trạch và Triệu Uyển Nguyệt.
Triệu Uyển Nguyệt gửi tin nhắn đến, một bạn mở quán bar, dẫn cô qua giới thiệu vài bạn cho cô quen.
Khương Nguyện cần nghĩ ngợi từ chối.
Trước mặt việc nịnh nọt lấy lòng Tưởng Trầm Châu, bất cứ ai, bất cứ việc gì cũng xếp .
Ai thể trở thành trợ lực, là bàn đạp và chỗ dựa vững chắc cho cô, trong lòng cô vẫn rõ ràng.
Cô giải thích rằng cùng Lục Phong, hề ngại ngần kéo Lục Phong làm cái cớ.
Triệu Uyển Nguyệt bên lẽ ngờ cô dễ dàng mối quan hệ đắn giữa cô và Lục Phong như , gửi một chuỗi dấu ba chấm để bày tỏ sự câm nín.
Khương Nguyện đáp : [Hết cách , bất do kỷ, thể để đại gia leo cây , chị Triệu thông cảm cho em nhé.]
Triệu Uyển Nguyệt vẫn trả lời bằng dấu ba chấm.
Giống như một NPC.
Khương Nguyện giải thích nhiều, tự gọi một phần salad, ăn xong thì đến.
Cô qua mắt mèo, thấy bên ngoài một nam một nữ, cả hai đều mặc đồng phục, n.g.ự.c đeo thẻ tên logo của một thương hiệu xa xỉ nào đó.
Khương Nguyện hiểu, mở cửa: "Các chị tìm ai?"
"Cô Khương, chúng là nhân viên của hãng C, nhận lời ủy thác của ngài Lục, đến giao lễ phục cho cô."
Người đàn ông , phụ nữ phía liền đưa cả bốn hộp lễ phục bằng hai tay.
Khương Nguyện đến ngài Lục, liền là ý của Tưởng Trầm Châu, nhận lễ phục và cảm ơn.
Về đến phòng khách, quả nhiên nhận tin nhắn của Tưởng Trầm Châu: [Thử lễ phục ?]
Khương Nguyện trả lời: [Chưa].
Tưởng Trầm Châu: [Thử ngay, gửi xem.]
________________________________________