Tình Yêu Sét Đánh - Chương 18: Yêu Đến Nghiện – Em Là Thuốc Gây Nghiện Của Anh

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-06-26 11:52:29
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời vẫn kịp sáng rõ. Cơn mưa đêm qua ngớt, để khí lành lạnh của cao nguyên Đà Lạt len từng khe cửa. trong căn phòng nhỏ , gian ấm hơn bất cứ nơi nào — bởi sức nóng của hai con đang cuốn lấy , điểm dừng.

Khả Hân tỉnh dậy, cơ thể ê ẩm nhẹ vì dư âm của đêm qua. kịp định thần, cô siết chặt trong vòng tay nóng rực.

“Tỉnh ?” – Giọng trầm thấp, khàn khàn và đầy mê hoặc.

“Ưm… em mỏi.”

“Vậy để … giúp em mỏi thêm chút nữa.”

Chưa để cô phản ứng, đè lên, hôn xuống cổ, xuống xương quai xanh. Cô thở gấp:

“Phong… đừng… sáng …”

“Càng sáng… càng thấy rõ cơ thể em ánh mặt trời.”

Bàn tay luồn lớp chăn, chạm từng đường cong mềm mại, khiêu khích và chiếm hữu. Lưỡi lướt xuống bầu n.g.ự.c đang nhô cao của cô, đầu lưỡi xoay vòng một cách cố tình, khiến cô rướn theo phản xạ.

“Anh… a… đừng đùa nữa…” – Giọng cô run rẩy, đôi chân bắt đầu kẹp lấy eo như ngăn mà chẳng đủ sức.

Anh khẽ, nhấn mạnh giữa hai đùi cô khiến cô bật một tiếng rên khe khẽ. “Ai bảo em chủ động ôm ngủ cả đêm? Em chịu trách nhiệm .”

“Anh biến thái…”

“Với em… còn hơn thế.”

, một nữa, tiến cô – sâu và chậm, như thể lấp đầy trống mà bỏ . Từng nhịp đều khiến cô cong , móng tay cào nhẹ lưng , miệng gọi tên như một bản năng.

Anh cắn nhẹ vành tai cô, giọng thì thầm khàn đục:

“Nói em yêu .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tinh-yeu-set-danh/chuong-18-yeu-den-nghien-em-la-thuoc-gay-nghien-cua-anh.html.]

“Em… yêu… … Duy Phong…”

“Nói em chỉ thuộc về .”

“Chỉ… thuộc về … A… Phong… nhanh nữa…”

Anh siết cô sát hơn, chuyển động mạnh hơn, nhiệt độ trong căn phòng tăng lên từng giây. Mỗi tiếng rên rỉ, mỗi cú va chạm… là một bản giao hưởng của dục vọng hòa quyện cùng yêu thương.

Hai thể hòa ngừng nghỉ.

Một . Rồi một .

bao giờ thấy khao khát đàn ông đến . – cũng từng mất kiểm soát đến mức . Chỉ cần cô thở gấp, rên nhẹ… là sẵn sàng đưa cô lên đỉnh một nữa.

...

Gần trưa, khi ánh nắng chiếu nghiêng giường, Khả Hân lười biếng trong lòng , cả còn chút sức lực. Môi sưng đỏ, ánh mắt mơ màng, tóc rối bù quyến rũ c.h.ế.t .

“Tống Duy Phong… hôm nay …”

Anh , vuốt tóc cô:

“Anh sợ… em bỏ . Nên để em — em trốn nổi nữa .”

“Em thừa nhận còn gì… Em yêu .”

“Không đủ.” – Anh lật , siết lấy cô nữa.

“Anh em… nghiện .”

… cơn cuồng nhiệt bắt đầu.

Chưa bao giờ… một đàn ông “chiếm lấy” cô nhiều đến thế.

Loading...