Cuộc đời bao giờ thiếu "mùi lạ".
chiều nay, mùi lên đến đỉnh điểm nhức nách khi đến nhà của Gia Huy – bạn trai mới lịch sự “tình cũ của chồng cũ ”.
–
Anh dặn :
– “Mẹ khó tính một chút, nhưng bụng lắm. Với ... khá thích em .”
Tôi gượng.
Lần gần nhất bảo “Mẹ thích em ”, mời… chùa cầu siêu “giải nghiệp”.
–
Căn biệt thự của bà Lệ – Gia Huy – sang trọng nhưng gắt gỏng. Vừa bước cổng, thấy tượng hổ, tượng phật, tượng mèo thần tài xếp hàng đợi .
Tôi mặc chiếc váy lụa màu be, tóc buộc thấp, môi son nhẹ – đủ “chính chuyên” để đối phó phụ , nhưng vẫn giữ chút "con gái cá tính".
Mẹ Gia Huy mở cửa. Bà mặc áo bà ba tím, mặt biểu cảm, tóc uốn lọn như nhân vật má chồng trong phim truyền hình miền Tây.
– “Vô con.”
Tôi bước , cảm giác như bước kỳ thi đại học năm hai mươi bảy tuổi.
Bữa cơm bày mắt, chén đũa gọn gàng. Tôi kịp thở phào thì… ánh mắt chạm một khung hình đặt giữa bàn thờ nhỏ góc phòng khách.
Ánh mắt nhòe. Tim đập mạnh.
Tôi nheo mắt kỹ…
Đó là ảnh cưới của với Trần Minh Khang – chồng cũ.
Tôi: “???”
Tôi sang Gia Huy – đang múc canh, sự hiện diện của… tàn tích quá khứ bàn thờ.
Tôi sang , gượng:
– “Dạ… con xin nhưng… hình như bàn thờ là... ảnh cưới con với Minh Khang ạ?”
Bà Lệ , đổi sắc mặt:
– “Ờ, đúng . Ảnh nên cô giữ.”
Tôi: “Dạ nhưng… con và ảnh chia tay mà?”
– “Thì chia là chia. Ảnh thì giữ, bỏ uổng. Với ... cô quen con từ hồi đó, chứ con Gia Huy mới bao lâu.”
Gia Huy ho khan, chen :
– “Mẹ , con đang quen Linh mà…”
– “Biết . vẫn tiếc cho cái đám cưới ngày xưa. Tụi con đôi.”
Tôi cạn lời.
Gia Huy đặt muỗng xuống, qua , thì thầm:
– “Để giải thích…”
Tôi lắc đầu, giơ tay:
– “Không . Hình cưới của mà, ... rành.”
–
Bữa cơm diễn trong sự căng thẳng lặng lẽ.
Tôi cắn trúng miếng ớt hiểm.
Gia Huy gắp rau cho .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tinh-cu-cua-chong-cu-la-chong-sap-cuoi-toi/chuong-4-gap-me-chong-hut-phat-hien-ba-van-giu-hinh-cuoi-cua-toi-voi-chong-cu.html.]
Mẹ rót nước bảo:
– “Con Linh giỏi. Cô . hồi đó ly hôn , chắc do hai đứa còn trẻ. Hay... giờ con với Minh Khang—”
– “Không ạ,” ngắt lời, “Con và Minh Khang giờ hợp nữa .”
– “ hồi đó con với nó nắm tay lễ chùa, còn nhớ rõ.”
Tôi như :
– “Và đó ảnh bỏ con ở sân chùa để leo rank.”
–
Sau bữa ăn, xin phép rửa tay.
Vào phòng tắm, thấy… một chồng album cưới cũ chỏng chơ tủ gỗ.
Tò mò, mở một cuốn.
Bên trong, – váy trắng, tươi.
Minh Khang – vest đen, mặt ngơ như cài đúng cà vạt.
Có cả ảnh hậu trường, ảnh chờ makeup, ảnh cột dây giày cho …
Và tờ giấy thiệp cưới.
Tôi rùng .
Và đúng lúc đó – Gia Huy ngang qua, thấy đang cầm album.
– “Đẹp con?”
– “Dạ… cũng… xưa cô.”
– “Ừ. Mà cô giữ làm kỷ niệm. Biết dịp dùng ?”
Tôi suýt làm rơi album.
–
Về nhà, bẹp giường.
Gia Huy nhắn tin:
“Xin em vì vụ hình cưới. Mẹ khó quên quá khứ…”
Tôi gõ :
“Không . Em cũng quên. em sống trong đó nữa.”
Con mèo Tofu kế bên, duỗi móng vuốt kiểu gãi ai đó.
Tôi gãi đầu nó:
– “Mày Tofu, tao thấy… yêu tao còn yêu chồng cũ tao hơn tao từng yêu ảnh.”
Tofu: “Mẹoooo…”
–
Cuối nhật ký hôm nay:
“Bữa cơm mắt thất bại. Mẹ bạn trai giữ ảnh cưới cũ của .
Có khi nào… tới đám cưới, bà đưa nhầm ảnh lên phông nền ?”
Tôi rùng .
Ngày mai… hẹn với Gia Huy ở hội chợ sách.
Hy vọng ai ở đó từng thiệp cưới nữa.