Tiệm đồ giấy 1: Người giấy Văn Văn - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-08 12:13:59
Lượt xem: 43

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tất cả là tại con tiện nhân mày, nguyền rủa cả nhà tao, nên chúng tao mới nông nỗi ."

Sau đó bà sang lão giả áo trắng.

"Đại sư, phản vệ để cô gánh chịu, cô là cháu gái ruột thịt của nhà chúng con, cũng quan hệ thuộc."

Tôi bước tới, đến bên cạnh Trường Duyệt và Trường Vân.

Hai đứa trẻ thấy , ấm ức bật .

Tôi xoa đầu chúng, an ủi:

"Trường Duyệt, Trường Vân đừng , chị đến cứu hai em !"

Tôi cởi dây trói chúng .

Một luồng tà khí ập đến mặt, né tránh, luồng tà khí đậm đặc đó lướt qua cơ thể như một cơn gió.

Lão giả "chà" một tiếng.

"Mao Sơn thuật? Người giấy?"

"Hiếm thấy, hiếm thấy, đây là đầu tiên thấy một Người giấy sống!"

Tôi cởi trói cho Trường Duyệt và Trường Vân, thả chúng .

"Mau ngoài , bố các em đang ở ngoài cửa."

Trường Vân và Trường Duyệt chạy đến cửa, một trận tà khí đóng sầm cánh cửa .

"Đây là thứ nhắm tới, thể để ngươi dễ dàng thả ?"

Tôi ném hai Người giấy để bảo vệ hai đứa trẻ, bốn phía khắp trận pháp bày trong phòng, hóa đây chính là trận pháp cải vận cho gia đình Bác cả.

Giọng lão giả chút khàn khàn, rõ ràng hợp với vẻ ngoài.

"Tuy ông tu luyện Tà đạo, nhưng cũng nhân quả báo ứng, tuần luân hồi."

Lão giả giận mà ngược .

"Trộm thọ mệnh khác, trời phạt ? tao hề vi phạm nhân quả! Ta trộm thọ mệnh, nhưng kẻ gánh chịu nhân quả phản vệ là Bác cả mày, là chị họ mày, liên quan gì đến tao?"

Nói , hai mắt ông lóe lên tia sáng.

"Thật uổng công tao cứ luôn tìm đủ cách để tăng thêm phúc thọ cho , mà ngờ nếu như mày, đổi một xác giấy, xác hư thì đổi cái khác, đổi thành dáng vẻ nào cũng , chẳng hơn !"

Khí đen cuộn trào trong tay ông , đậm đặc như vực sâu nuốt chửng con .

"Lại đây, chỗ tao, để tao nghiên cứu xem, mày làm thế nào ?"

Tôi giả vờ ông khống chế, bước về phía , tay thò túi áo lôi Người giấy quan trọng nhất.

"Làm thế nào ? Đương nhiên là làm bằng Nan tre và giấy Tuyên !"

Vừa dứt lời, ném Người giấy .

Người giấy mang theo ánh sáng vàng tím lao thẳng về phía lão giả.

"Hỷ Thần Chân Thân! Mày dám mời Tổ Sư Hỷ Thần của phái Mao Sơn! Rốt cuộc mày là ai?"

Ánh sáng vàng ngừng nuốt chửng màn sương đen, cho đến khi kim quang bừng sáng, chiếu rọi khắp căn phòng.

"Tôi là ai ư? Tôi chỉ là một Người giấy làm bằng Nan tre thôi!"

"A...!"

Cùng với tiếng kêu thảm thiết của lão giả, thể ông dần khô héo, chỉ trong vài giây biến thành một bộ xương khô đen.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tiem-do-giay-1-nguoi-giay-van-van/chuong-8.html.]

Tiếp đó, vô đốm sáng bay khỏi cơ thể ông , bay tứ phía như đom đóm, đó hẳn là thọ mệnh mà ông đoạt của khác.

Cuối cùng, bộ xương của ông như còn chống đỡ , bắt đầu vỡ vụn, cuối cùng hóa thành một đống tro đen.

Đống tro đen bốc cháy với ngọn lửa xanh lam lục, bén sang quần áo của Bác cả và bác dâu cả bên cạnh.

Họ dùng tay đập lửa, lăn lộn đất cũng thể dập tắt ngọn lửa.

Ngọn lửa xanh lam lục lập tức lan khắp họ!

"Cứu mạng! Văn Văn, cứu tao!"

"Văn Văn, tao là Bác cả ruột của mày, mày cứu tao !"

Họ lăn lộn đến bên cạnh , vội vàng né tránh, chạy ngoài cửa.

Ngoài cửa, Bác hai, trả thọ mệnh, tỉnh , đang dậy an ủi bác dâu hai đang ngừng.

Nhìn thấy hai quả cầu lửa đang đuổi theo , ông cố gắng dậy che chắn cho ở phía .

Ngọn lửa lan khắp , hai bóng đau đớn giãy giụa đất, miệng ngừng kêu cứu.

Bác hai đành lòng, đầu dùng giọng yếu ớt bàn bạc với :

"Văn Văn, dù ông cũng là Bác cả của con, con cứu họ , cảnh sát đang ở bên ngoài, họ thoát khỏi sự trừng phạt của pháp luật ."

Giọng cũng chút yếu ớt:

"Bác cả, đây là lửa phản vệ, cháu cứu họ nữa."

Vẫn là bác dâu hai phát hiện sự bất thường trong giọng của , khi quan sát kỹ, cô thấy chân đang bốc cháy.

Khớp xương làm bằng Nan tre cháy kêu răng rắc.

sợ hãi lùi hai bước, nhưng chợt nhớ đó là , bà lấy hết can đảm cởi áo khoác đập dập ngọn lửa .

"Văn Văn con đừng sợ, bác dâu cứu con."

Bác dâu hai luôn dịu dàng như , dù là một Người giấy đáng sợ, bà vẫn dùng hết sức để cứu .

"Bác dâu hai, đừng tốn sức nữa, ngọn lửa là do Bác cả lúc nãy lao cháu mà dính chân, thể dập tắt ."

Bác dâu hai ngừng đập lửa, bắt đầu thút thít nhỏ.

"Văn Văn, cảm ơn con cứu Bác hai."

Bác hai lửa là do Bác cả gây , chút áy náy mà nhắc đến họ nữa.

"Văn Văn, cơ thể con... thành thế ?"

Lửa cháy đến đầu gối , đổ sụp xuống đất.

"Bác hai, bác dâu hai, như hai thấy đấy, cháu là một Người giấy."

"Thật , năm bố cháu gặp tai nạn xe , cháu c.h.ế.t cùng với họ . Tai nạn nghiêm trọng đến thế, một đứa trẻ bé bỏng như cháu làm thể sống sót?"

"Là ông nội đành lòng để cháu chết, nên mới cứu cháu."

"Ông nội là truyền nhân của phái Mao Sơn, còn làm đồ giấy khéo. Ông làm một Người giấy tinh xảo vô song, giấu linh hồn cháu trong đó, đó dùng Mao Sơn huyễn thuật để khiến cháu trông giống như bình thường."

Bác hai áy náy cúi đầu, bác dâu hai cũng đỏ hoe mắt.

"Bác hai, cháu tình m.á.u mủ ruột thịt. Bác cả gây quá nhiều nghiệp ác, đây là sự trừng phạt mà trời dành cho ông !"

“Bác ? Vụ tai nạn xe của bố cháu là ngẫu nhiên, mà là do khác gây . Năm đó, bố cháu chỉ bảo họ đừng uống quá nhiều Coca vì sợ sâu răng, thế là họ đặt lon Coca rỗng thắng xe của bố cháu. Thắng xe hỏng, tai nạn mới xảy .”

“Sau đó Đại Bác tìm lén lút lấy lon rỗng khỏi xe và che giấu sự việc! Cái c.h.ế.t của bố cháu cứ thế coi là một vụ tai nạn giao thông bình thường.”

Bác hai nghẹn giọng:

Loading...