THƯ LY CHỨC: KẾT TOÁN BẢY NĂM THÙ LAO - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-11 06:24:29
Lượt xem: 123

Vào kỷ niệm bảy năm ngày cưới, nhận một chiếc vòng cổ kim cương do chồng tặng.

Nó giống hệt chiếc vòng mà năm đó tặng cho bạch nguyệt quang của .

Tôi , ký nhận, thức thâu đêm soạn thảo một bản "Thư ly chức" cùng bảng tính thù lao bảy năm, đặt trong thư phòng của .

Chiếc vòng cổ gửi đến tay , vẫn còn thoang thoảng mùi nước khử trùng của quầy hàng trung tâm thương mại.

Tiểu Trương, trợ lý của Giang Thần, ở cửa, nụ chuẩn mực như thể đo bằng thước.

"Chị Lâm, Giang tổng vẫn đang họp, dặn nhất định gửi quà đến tay chị đúng giờ."

Anh đưa tới một chiếc hộp nhung màu xanh mực.

Tôi đón lấy, ngón tay lạnh.

Hôm nay là kỷ niệm bảy năm ngày cưới của và Giang Thần.

Trong bếp đang hầm món súp thích uống, ngóc ngách trong nhà đều sạch bóng.

Giống như một món đồ trưng bày trong bảo tàng, ai chạm .

Mở hộp , một chiếc vòng cổ kim cương bên trong.

Viên chủ nhỏ, lấp lánh chói mắt.

Sợi dây chuyền cực mảnh, là kiểu dáng thời thượng nhất.

Tiểu Trương bổ sung: "Giang tổng đặc biệt dặn dò, giống hệt chiếc xem , phiên bản giới hạn."

Anh dừng một chút, nhấn mạnh: "Bảo đảm là độc nhất vô nhị."

Nụ mặt khựng .

"Lần ?"

Vẻ mặt Tiểu Trương cứng đờ, vội vàng lấp liếm: "Chỉ là... một mẫu mà Giang tổng từng chú ý đây."

Anh hầu như là chạy trốn.

Cánh cửa đóng , tựa lưng cánh cửa chống trộm lạnh lẽo.

Chút ấm áp trong tim dần dần nguội lạnh.

Không nào cả.

Là nhiều năm , vô tình thấy trong chiếc điện thoại cũ của .

Tô Vãn Tình – bạch nguyệt quang mà khổ sở theo đuổi từng nhận chiếc vòng cổ .

Trong ảnh, Tô Vãn Tình lộ mặt, chỉ chụp cổ thon dài và sợi dây chuyền lấp lánh.

Chú thích là: "Cảm ơn, quá quý giá, xin nhận tấm lòng ."

trả .

Bây giờ, Giang Thần đem chiếc vòng cổ "bạch nguyệt quang" trong lòng từ chối, nguyên vẹn sứt mẻ, tặng cho ngày kỷ niệm cưới.

Khoảnh khắc đó, hiểu.

Trong lòng , chỉ xứng nhặt những thứ khác cần.

Mười một giờ đêm, Giang Thần mới về.

Mang theo rượu và cái lạnh của màn đêm bên ngoài.

Cà vạt nới lỏng, vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi, nhưng khi khác vẫn giữ vẻ kiểm soát thứ.

"Chưa ngủ ?" Anh giày bước .

Ánh mắt quét qua bàn ăn với những món nguội lạnh, lông mày khẽ cau .

"Anh , em cứ ăn , cần đợi ."

Anh thấy chiếc hộp nhung mở bàn .

"Đã nhận quà ?" Giọng điệu của bình thản như đang hỏi xem một tài liệu ký nhận , "Có thích ?"

Tôi lặng lẽ .

Nhìn đàn ông quen mười năm, kết hôn bảy năm .

Bảy năm .

Tôi sống như một vật phụ thuộc của —Giang Thái Thái.

Một cái mác tinh tế, nhưng trống rỗng.

"Khá ." Giọng bình tĩnh đến mức ngay cả bản cũng ngạc nhiên, "Giống hệt chiếc tặng Tô Vãn Tình năm xưa, sai một ly."

Động tác rót nước của Giang Thần dừng một giây.

Anh , ánh mắt chút d.a.o động: "Chuyện của bao nhiêu năm , nhắc ý nghĩa gì?"

Vẻ mặt hề chút ngượng ngùng nào khi vạch trần.

Chỉ sự lạnh nhạt, cho rằng đang gây chuyện vô lý.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thu-ly-chuc-ket-toan-bay-nam-thu-lao/chuong-1.html.]

Điều khiến nhớ buổi họp mặt gia đình tuần .

Tôi đang về quan điểm của về quản lý doanh nghiệp.

Anh nhẹ nhàng khoác vai , với họ hàng cả bàn: "Vợ chỉ thích xem mấy cuốn sách vớ vẩn, lý thuyết suông mà."

Mọi đều bật .

Trong những tiếng đó, im lặng ngậm miệng .

Tôi cũng nhớ đến bản kế hoạch kinh doanh mà thức trắng mấy đêm để cho ba tháng .

Anh lật qua loa hai trang, vứt bàn.

"Mấy việc giao cho chuyên nghiệp làm, em cứ chăm sóc nhà cửa cho ."

Sau đó, bản kế hoạch đó trợ lý của sửa vài chữ nộp lên.

Dự án thành công.

Anh hình như quên mất, ý tưởng ban đầu đến từ ai.

"Không gì," khóe miệng nhếch lên, hề ý , "chỉ là thấy, trí nhớ của Giang tổng khá thú vị."

"Nhớ thứ khác vứt , nhớ vợ dị ứng hoa huệ nghiêm trọng."

Tuần , bó hoa bảo gửi đến lẫn hoa huệ, thứ mà dị ứng nặng.

Tôi bệnh viện ngay trong đêm, chỉ gửi một tin nhắn ngày hôm :

"Hoa do trợ lý chọn, thích thì vứt ."

Giang Thần đặt cốc nước xuống, tiếp lời .

"Anh mệt ," , giọng điệu nhạt nhẽo như nước lã, "Chỉ là một chiếc vòng cổ thôi, thích thì đeo, thích thì cất ."

Anh lưng về phía thư phòng.

Để cho một bóng lưng quen thuộc.

Tôi dùng chiếc bàn làm việc lau chùi mỗi ngày, chiếc ghế tự tay chọn lựa.

Mọi thứ trong mắt đều tự nhiên như thở.

khí là miễn phí. Sự cống hiến của thì .

Đêm hôm đó, ngủ.

Không tức giận, cũng đau khổ.

Mà là một sự tỉnh táo muộn màng.

Tôi tự biến thành tấm phông nền cho cuộc đời .

Đã đến lúc, đổi cách sống .

Lúc trời gần sáng, máy tính trong thư phòng.

Con trỏ chuột nhấp nháy liên tục.

Trái tim cũng đập theo từng nhịp.

Không giận dỗi, là thanh toán.

Bảy năm , thứ tạo cho chỉ là một ngôi nhà.

Mà là hậu phương vững chắc, giúp yên tâm xông pha.

Bây giờ, đến lúc thanh toán tiền công .

Tôi tạo một tài liệu mới, gõ xuống ba chữ:

Thư ly chức.

Ngón tay gõ bàn phím, trong lòng là sự minh bạch từng suốt bảy năm qua.

Kính gửi Ông Giang Thần:

Xin chào.

Xét thấy "Dự án Hôn nhân" hợp tác của chúng kéo dài bảy năm, , Lâm Vi, với tư cách là quản lý thời gian của dự án, nay chính thức đơn ly chức.

Tôi bắt đầu liệt kê từng đầu việc và giá trị của chúng:

Một. Quản gia sinh hoạt: Túc trực 24/24, lo ăn lo mặc lo sức khỏe, giúp sống như một vị hoàng đế.

Tham khảo mức thù lao quản gia hàng đầu thị trường, ba trăm nghìn tệ một năm là quá nhiều.

Tôi nhớ đêm say xỉn, nấu canh giải rượu, dọn dẹp bãi nôn.

Anh chỉ thấy đó là điều hiển nhiên.

Hai. Cố vấn Quan hệ công chúng (PR): Duy trì thể diện cho và gia đình, xử lý buổi tiệc phiền phức, loại bỏ vô rắc rối tiềm ẩn.

Cố vấn PR cấp cao năm trăm nghìn tệ một năm, xứng đáng với mức giá đó.

Tôi nhớ sinh nhật bố năm ngoái, đang ở nước ngoài, một lo liệu bộ buổi tiệc.

Sau đó chỉ một câu: "Bề ngoài coi như ."

Loading...