Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 71: Không nghe lời thì trói lại
Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:12:58
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Kết thúc lí?
Phó Thịnh Niên sững sờ tại chỗ, Giản Dao mở cửa bước ngoài, cả như sét đánh.
Giản Dao vật lộn kéo vali xuống cầu thang.
Quản gia Quyển thấy thế, tới giúp đỡ nhưng cô đưa tay ngăn .
"Thiếu phu nhân, cô như là..."
"Bảo tài xế chuẩn xe cho ."
Quản gia Quyền vội vàng gật đầu, định thực hiện lời căn dặn của cô, thì thấy Phó Thịnh Niên khí thế hừng hực bước từtẩng hai xuống.
Người đàn ông bước những bước chân vội vã, ánh mắt của chút hoảng loạn, trực tiếp bước tới níu kéo Giản Dao, tước lấy vali trong tay cô, và ấn mạnh tay kéo vali xuống.
"Tôi cho phép em ."
Giản Dao giật tay khỏi tay , nhưng cổ tay
nắm chặt đến mức xương cốt như vỡ vụn.
"Em ."
"Em là của Phó Thịnh Niên , cô đừng hòng rời khỏi đây."
Nhìn mắt Phó Thịnh Niên đầy oán giận, Giản Dao bật , cô đến mức đôi mắt đỏ hoe, bờ vai run lên.
"Anh yêu em, giữ em ở đây làm gì? Để giúp giải quyết nhu cầu ? Chuyện chỉ cần là phụ nữ đều thể giúp , hà tất nhất định là em? Em chúng kết thúc , em cho hai cơ hội, mau chóng nắm lấy cơ hội ôm phụ nữ yêu, mà níu giữ em, Phó đại thiếu gia, hành vi của phần nực ."
"Cô câm miệng ."
Đôi mắt Phó Thịnh Niên đỏ ngầu, lực nắm cổ tay cô càng mạnh hơn.
Cô đau đến nhíu mày, đưa tay còn lên đánh , nhưng nắm lấy cổ tay cô, kéo cô lên tầng .
"Quản gia Quyển, lấy dây thừng."
Giản Dao nhếch mép, "Anh định bắt trói em ư?"
"Là em ép buộc ."
"Phó Thịnh Niên, thật quá đáng."
Quản gia Quyển ở tầng , cảnh tượng làm cho kinh hãi tới mức nên làm gì.
"Tôi bảo lấy dây thừng."
Phó Thịnh Niên giận dữhét lên.
Quản gia Quyển giật , vội vàng gật đầu chạy : "Tôi ngay, ngay đây."
Giản Dao tức giận đến mức cắn lên môi , trong miệng vị ngọt tanh, cô Phó Thịnh Niên kéo mạnh cầu thang, đầu gối liên tục va chạm bậc thang, khiến cô đau nhói.
"Phó Thịnh Niên, thả em ."
Người đàn ông chút động lòng, kéo tay cô nhưđang kéo một bao tải nặng.
Quản gia Quyển khi tìm dây thừng bèn nhanh chóng đuổi theo hai .
Phó Thịnh Niên tối sầm mặt nhận lấy sợi dây thừng, một tay vòng qua eo Giản Dao để nâng cô lên, cả cô kẹp nách kéo .
"Anh thả , hôm nay mà dám trói em , em sẽ hận ."
Phó Thịnh Niên khẩy, cúi đầu liếc cô, "Vậy thì em cứ hận , sẽ để em ."
"Anh khốn nạn!"
Giản Dao hét lên trong con giận dữ, giọng cô trở nên khàn đặc.
Phó Thịnh Niên kéo cô về phòng, ném lên giường, cho cô cơ hội dậy, mà trực tiếp trói hai tay cô , tiếp theo còn trói cả hai chân cô .
Tóc cô rối bù như một điên loạn, cố gắng dậy hướng đôi mắt đầy căm hận về phía Phó Thịnh Niên, đàn ông xuống cạnh giường, giữ chặt lấy vai cô, và từng chữ một: "Khi nào còn nhắc đến hai chữ ly hôn, bỏ , thì sẽ cởi trói cho em."
Cô tức giận cắn vai , lẩn , chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, nên nhanh chóng cô cắn đến chảy máu.
Anh cảm thấy đau, đôi mắt giật giật hai cái, giữ chặt lấy vai cô và kéo cô khỏi .
Môi cô dính m.á.u của , m.á.u đỏ tươi chảy xuống từ nơi khóe miệng cô.
"Em là chó ?" Anh cố nén cơn giận trong lòng, kéo cô về phía đầu giường.
Mặt cô chạm cái gối mềm mại, cơ thể Phó Thịnh Niên dùng chăn quấn , trông giống như một cái bánh ú, thể cử động .
"Phó Thịnh Niên, là một thằng khốn nạn, mau thả ." Bây giờ của cô, chỉ còn cái đầu là thể cử động .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-71-khong-nghe-loi-thi-troi-lai.html.]
Phó Thịnh Niên cô đó, trợn tròn đôi mắt chằm chằm cô, đó quả quyết lấy điện thoại , gọi cho Điển Dã.
"Trong mấy ngày tới đến công ty, nếu tài liệu cần ký gấp thì mang đến thư phòng cho ."
Nói xong, bèn tắt máy, ném điện thoại lên tủ đầu giường, về phía cái ghế sofa gần đó và xuống, thở chút gấp gáp, đưa mắt chằm chằm Giản Dao.
"Bắt đầu từ bây giờ giờ, sẽ ở đây trông chừng em, khi nào em lời, thì khi đó sẽ trả tựdo cho em."
Giản Dao bật , "Dựa mà em lời , là gì của em? Anh dựa mà trói ? Anh mau thả ."
"VÌ là chỗng của em."
"Anh còn là chỗng của em Lí?"
Phó Thịnh Niên vì chuyện tha cho Giản Thi mà Giản Dao tức giận đến mất hết lý trí, đối với Giản Thi, thực sự chút nỡ, nhưng lòng nhân từ của dành cho Giản Thi chỉ dừng ở đây, và sẽ .
Tiểu Hạ
Giản Thi tự đ.â.m d.a.o , cũng xem nhưtựlàm tự chịu, nhận bài học thích đáng.
Bên ngoài cửa sổ, màn đêm đang dần buông xuống.
Trong phòng ngủ, Giản Dao và Phó Thịnh Niên vẫn đang giằng co, từ buổi trưa tới bây giờ giờ, cả hai đều uống nước, ăn gì cả.
Giản Dao chăn quấn chặt, tay chân trói, tứ chi dẩn trở nên tê cứng.
Cô khó chịu trở , nhưng cái chăn dày nặng đè lên , cô thể trở .
Phó Thịnh Niên nhưthế là làm căng với cô, nếu cô chịu nhún nhường, thì sẽ giằng co với cô đến cùng.
Người đàn ông ghế sofa, đôi mắt đen láy
chốc chốc cô chằm chằm, cô lâu như thế chắc chắn thoải mái, dậy bước đến gần, giúp cô trở .
Đột nhiên lật ngược , tay trói lưng cấn eo, khiến cô càng khó chịu hon.
"Anh mau thả em ."
Phó Thịnh Niên thấy cô mở miệng chuyện, thái độ hon nhiều so với ban ngày, bèn xuống cạnh giường, kiên nhẫn hỏi: "Còn ly hôn ?"
"Muốn."
"Vậy thì tiếp tục trói chặt."
"Phó Thịnh Niên, đừng làm quá đáng đấy."
"Là do em lời."
Người đàn ông dậy phòng tắm, lấy một cái khăn ấm , giúp cô lau sạch vết m.á.u khô môi và khóe miệng, đó khỏi phòng.
Không bao lâu , thì , mang bữa tối phòng đặt lên tủ đầu giường.
Anh đỡ cô dậy, cầm chén lên định đút cho cô ăn.
"Em ăn."
Anh khẽ hừ một tiếng, "Định tuyệt thực với Lí?"
"Dù c.h.ế.t đói em cũng ăn cơm do đút, mau thả em ."
"Vậy em còn chạy ?"
"Chạy."
"vẫn lời?"
Phó Thịnh Niên thấy cô gì, cũng chịu ăn cơm, liển quả quyết đưa muỗng cơm định đút cho cô ăn miệng của .
Mùi thơm của thức ăn làm dày cô cổn cào, đàn ông mặt cô, ăn ngon lành.
Giản Dao nhịn đói cả ngày thấy thế thì nuốt nước bọt, chằm chằm miếng thịt mà Phó Thịnh Niên bỏ miệng, bụng cô kìm phát tiếng.
Nghe thấy bụng cô kêu, khóe miệng Phó Thịnh Niên nhếch lên, nở nụ đầy tà khí, "Đói Lí?"
"Muốn ăn ?"
Cô là ăn, nhưng đồ ăn do dì nấu thực sựquá thom ngon .
Giản Dao nuốt nước bọt, thấy Phó Thịnh Niên gắp một miếng thịt đút cho cô, cô do dự một lúc, ăn nhưng ăn.
"Có bành miệng cô cưỡng ép đút ?"
"Em , em ăn."
Phó Thịnh Niên nâng cằm cô lên, miệng cô cưỡng ép mở thành hình chữ'O', đó một miếng thịt thom ngon đút miệng cô.
Thịt xào nhanh với lửa lớn nên mềm, mùi vị cực kỳ thom ngon.
Cô nhai hai , nhả .