Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 627: Cưỡng Hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:46:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Muốn từng lên một, cả hai cùng lúc?” Giọng điệu của Diệp Tử đầy khiêu khích.

Hai vệ sĩ liếc mắt đồng loạt lao về phía cô.

Thẩm Dịch trừng lớn mắt, thể tin nổi hai họ định động tay động chân ngay trong thư phòng của .

Anh đống đồ cổ giá trị giá sách và bàn làm việc, tim như thắt . “Cẩn thận một chút, đừng…”

Anh định nhắc họ đừng làm vỡ thứ gì trong bộ sưu tập của , nhưng còn dứt câu, hai nhào về phía Diệp Tử. Kết quả, cô chỉ mất vài đòn nhẹ nhàng là hạ gục cả hai.

Nhìn cảnh hai vệ sĩ sõng soài đất, Thẩm Dịch mất hết hy vọng với họ.

“Ra công ty lĩnh lương biến .”

Anh đuổi thẳng thương tiếc, đó ngẩng đầu phụ nữ đang thẳng lưng như một cây tùng mặt, ánh mắt hoài nghi: “Sao thuê cô?”

“Tôi chăm sóc cho Hoạ Hoạ.” Khoé miệng Thẩm Dịch co giật:

“Cô gọi vợ là gì?” “Hoạ Hoạ.”

“Cô tư cách gọi ? Chỉ mới gọi cô như thế.”

“Cô cho phép. Cô gọi là chị, thì trách nhiệm bảo vệ em gái .”

Thẩm Dịch ngẩn . Từ bao giờ mà Hoạ Hoạ thêm một chị gái thế ?

Anh quan sát kỹ Diệp Tử. là cô phần khí, từ phong thái đến ánh mắt đều sắc bén. Từ từng ghen với cô một trận, giờ Hoạ Hoạ xem cô như chị gái, cũng tạm yên lòng.

Anh đắn đo :

“Tôi chỉ một thắc mắc.” “Mời thiếu gia cứ hỏi.”

“Cô… giới tính bình thường chứ?” “…”

Cái quái gì ?

Diệp Tử đỏ mặt, tức tối:

“Thiếu gia, câu hỏi quá đấy.”

“Tôi chỉ câu trả lời rõ ràng, cô trả lời thành thật là .” “Tôi là phụ nữ bình thường.”

“Vậy chứng minh .”

Diệp Tử nhíu mày, thấy đau cả đầu.

Loại chuyện … chứng minh kiểu gì chứ? “Chẳng lẽ vì quá trai nên nghi ngờ ?”

Ngoại hình là trời sinh, của cô. Vậy mà Thẩm Dịch sợ cô ý đồ với Hoạ Hoạ. Cô , Hoạ Hoạ xem cô là chị gái.

Tiếng bước chân vang lên từ hành lang. A Long nhanh chóng xuất hiện, gõ cửa thư phòng bước .

“Thiếu gia, bác sĩ gia đình đến .”

Thẩm Dịch gật đầu, định dậy thì khóe mắt thấy Diệp Tử ngoắc tay gọi A Long gần.

A Long còn hiểu gì thì cô giữ lấy cằm, cưỡng hôn.

Cô còn nhón chân lên mới đủ chiều cao để hôn .

Sau một nụ hôn đầy ngỡ ngàng, Diệp Tử bình thản đẩy A Long một bên, nghiêm túc sang Thẩm Dịch:

“Giờ thì tin là phụ nữ bình thường chứ?” “Cái …”

Quá bất ngờ.

“Rốt cuộc thuê thuê?” “Thuê.”

Không lý do gì để từ chối.

Thẩm Dịch suy nghĩ kỹ . Bên cạnh Hoạ Hoạ đúng là cần giỏi võ, thật lòng quan tâm cô . Mà Lá những năng lực mà còn đủ tin cậy.

Quan trọng hơn, Diệp Tử còn là một thầy .

Anh dậy ngoài, Diệp Tử nhanh chóng theo , để Phó Thịnh Niên và A Long vẫn còn ngơ ngác trong thư phòng.

Cái hôn … thật sự quá đột ngột!

A Long đỏ mặt, đến khi hồn chạy theo thì Thẩm Dịch và Diệp Tử phòng ngủ chính.

Anh ngoài cửa, hẳn bên trong.

Bác sĩ gia đình đang kiểm tra cho Đồng Tri Hoạ. Nhịp tim và hô hấp đều bình thường, vết thương ngoài da đang hồi phục , chỉ cần thuốc và truyền dịch đúng giờ.

“Sao cô vẫn tỉnh?” Thẩm Dịch lo lắng hỏi. Bác sĩ lắc đầu:

“Tôi rõ nguyên nhân cụ thể, nhưng thể là do chịu cú sốc tâm lý quá lớn.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-627-cuong-hon.html.]

Tiểu Hạ

Chân mày Thẩm Dịch nhíu chặt:

“Có.”

“Vậy lẽ là phản ứng tâm lý chứ thể chất.”

“Vậy bao giờ cô sẽ tỉnh ?”

“Khó lắm. Các nên chuyện với cô nhiều hơn, cô thể thấy đấy.”

Bác sĩ giúp Đồng Tri Hoạ thuốc, truyền dịch xong thì rời khỏi phòng.

Giản Dao ở trong phòng trông nom cô, còn Thẩm Dịch thì dẫn Diệp Tử thư phòng, chính thức yêu cầu chuyển nhượng từ Phó Thịnh Niên.

“Người bảo vệ , nhận về làm việc.”

Phó Thịnh Niên bình thản gật đầu. Với , chuyện quá quen.

Trước đây khi Tả Nhất và Kiều Thắng Nam nhất quyết theo Giản Dao, cũng chẳng cản nổi.

Anh Diệp Tử vài giây, :

“Vậy làm thủ tục thôi.” “Cảm ơn tổng giám đốc.”

Thẩm Dịch thấy A Long ở cửa thư phòng thì liền bảo:

“A Long, cùng cô đến công ty làm thủ tục từ chức, dẫn cô đến phòng nhân sự của Tập đoàn Thẩm thị làm giấy tờ nhập chức.”

A Long căng chặt.

Mặt đỏ như lửa, nghĩ đến nụ hôn bất ngờ lúc nãy, đầu óc vẫn còn cuồng.

Anh gật đầu, đợi Diệp Tử khỏi thư phòng liền theo phía .

Ra khỏi biệt thự nhà họ Thẩm, lên xe lái, Diệp Tử cạnh ghế phụ, cài dây an tự nhiên.

“Đến Tập đoàn Phó thị .” Anh gật đầu, xe lăn bánh.

Đợi đèn đỏ, lén liếc Diệp Tử: “Ờm… cô định giải thích gì ?”

Diệp Tử vẫn bình tĩnh, mắt thẳng:

“Giải thích gì cơ?” “Cô… hôn đấy.” “Thì ?”

“Cô chiếm tiện nghi của , ít cũng nên chứ?”

Diệp Tử đầu , ánh mắt chạm , A Long lập tức mặt , thấy đèn xanh thì vội nhấn ga, tập trung lái xe.

Mặt đỏ bừng, ngay cả cổ và tai cũng thoát.

“Ông chủ bảo chứng minh là phụ nữ. Anh đúng lúc xuất hiện, mượn tạm dùng chút, ?”

“…”

Từ “mượn dùng” thật sự khiến chút tổn thương tự trọng.

“Nghe Hoạ Hoạ , hôm say, bế về, còn nhân cơ hội chiếm tiện nghi. Hôm nay chỉ đòi , gì sai?”

thản nhiên, làm A Long cứng họng.

Cái “tiện nghi” thể chiếm nhiều , tuyệt đối phản đối.

A Long đạp ga nhanh hơn chút, đưa cô đến Tập đoàn Phó thị tất thủ tục nghỉ việc, đến Thẩm thị làm thủ tục nhập chức.

Mức lương bên thấp hơn một chút, nhưng nhiều. Diệp Tử cũng quá quan tâm đến thu nhập, điều cô quan tâm nhất là thể ở bên cạnh Đồng Tri Hoạ.

“Cô là địa phương ?” Lá gật đầu.

“Bố còn sống chứ? Trong nhà mấy ?”

Diệp Tử nửa nhấc mắt lên, đầy khó chịu: “Anh đang tra hộ khẩu đấy ?”

“Không , chỉ hỏi thăm thôi mà.”

“Anh đừng vì hôn một cái mà nảy sinh ảo tưởng gì nhé. Tôi hứng yêu đương.”

A Long chớp mắt, ngây ngô:

“Cô nghĩ nhiều . Tôi chỉ quan tâm đồng nghiệp mới với tư cách tiền bối thôi.”

“Lo chuyện của .” “Thế nhà cô mấy ?” “…”

Diệp Tử mặc kệ , làm xong thủ tục là bước .

A Long lẽo đẽo theo , bắt đầu tự giới thiệu:

“Tôi là địa phương, bố còn sống, là con một, nhà xe…” “Im .”

Loading...