Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 52: Không ly hôn

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:12:39
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe chạy hơn 20 phút, sắp tới nghĩa trang thì trời đột nhiên đồ mưa như trút, sấm chớp đùng đùng.

Những hạt mưa to như hạt đậu dày đặc đập lên nóc xe và cửa kính, lộp độp.

Giản Dao bỗng hiểu ý nghĩa câu "thời tiết " của Phó Thịnh Niên đó.

Dường như yên tâm để cô một lái xe đến nơi xa như .

Rõ ràng chẳng tình yêu, còn lo lắng làm gì.

Lòng cô bỗng thấy ngột ngạt, mặt ngoài cửa sổ nơi màn mưa xám xịt.

Mưa quá lớn, chẳng rõ gì cả.

Phó Thịnh Niên giảm tốc độ, vài phút , họ đến nơi.

Xe dừng cổng nghĩa trang.

Giản Dao tháo dây an , cầm bó hoa ly mua đường định xuống xe, nhưng cổ tay Phó Thịnh Niên nắm .

"Đợi một chút, mưa to lắm."

Cô gật đầu, rút tay định mở cửa xe .

Không khí trong xe vô cùng ngột ngạt và nặng nề.

Một lúc , mưa nhỏ mà còn trút xuống dữ dội hon.

"Người đàn ông đó là ai?" Phó Thịnh Niên phá vỡsựim lặng, lạnh lùng hỏi.

Tối hôm qua trong phòng hát, chỉ kịp liếc thoáng qua, ánh đèn quá tối nên rõ khuôn mặt đàn ông trung niên trong góc sofa.

Giản Dao khựng , nhận đang hỏi về LụcĐổng, vội : "Là một phóng viên, gặp vì công việc thôi."

Phó Thịnh Niên hỏi thêm, là phóng viên, đoán là ai.

Khi mưa nhỏ hon, là một tiếng .

Giản Dao mở cửa xe, lấy một chiếc ô sẵn xe, mở ô bước nghĩa trang.

Phó Thịnh Niên trong xe, theo bóng lưng cô dần khuất xa, phân vân nên theo ha

.

Bia mộ nước mưa tẩy rửa sạch sẽ.

Giản Dao đặt bó hoa ly mộ, từ từ xổm xuống, ảnh mà lòng se .i.

Trong ảnh, cô vẫn còn trẻ, khuôn mặt xinh , làn da trắng, đôi mắt đen láy như .

Thực chỉ ở bên cô đầy năm năm, trong ký ức hình ảnh còn rõ nét, chì mo hổ nhớ nụ hiển hậu của .

Cô ở mộ lâu, thẩm hứa sẽ tìm bằng chứng để Mạnh Mỹ Trúc chịu sự trừng phạt của pháp luật, trả công bằng cho .

"Chiểu nay còn cuộc họp." Giọng của Phó Thịnh Niên vang lên lưng cô.

Cô gật đầu, từ từ dậy.

Ngổi xổm quá lâu, chân tê cứng.

Cô vịn cánh tay Phó Thịnh Niên, tỏ vẻ khó chịu ghét bỏ, ngược còn đưa tay cô vòng qua cánh tay , dìu cô về phía cổng nghĩa trang.

Cô gấp chiếc ô vướng víu, cùng Phó Thịnh Niên che chung một chiếc ô.

chậm, cũng giàm tốc độ, bước theo nhịp của cô.

Trong khoảnh khắc đó, lòng cô chợt ấm áp, cảm thấy Phó Thịnh Niên vẫn chút dịu dàng và ân cần với .

Chỉ là nghĩ đến việc Giản Thi sớm muộn gì cũng sẽ tìm đến Phó Thịnh Niên, bắt ly hôn, lòng cô nguội lạnh.

Vừa mới thấy thái độ của với cô khá hon, sắp ly hôn.

Thực ... cô ly hôn nữa.

nếu Phó Thịnh Niên vì Giản Thi mà kiên quyết ly hôn, cô cũng cách nào.

Ra khỏi nghĩa trang, họ lên xe trở về.

Khi xe trung tâm thành phố, mưa tạnh.

"Cho xuống khách sạn là ." Giản Dao bình thản .

Phó Thịnh Niên "ừ" một tiếng, đưa cô tới khách sạn.

"Anh thê’ lái xe ."

Phó Thịnh Niên đang vội về công ty chuẩn cuộc

họp, gật đầu lái xe .

Tới tập đoàn Phó Thị, bước lên thang máy, khỏi cửa thấy Điền Dã bước nhanh tới.

Tiểu Hạ

"Tổng giám đốc, tiểu thư Giản tới ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-52-khong-ly-hon.html.]

Phó Thịnh Niên nhíu mày, "Ai cho cô lên đây?"

Điển Dã cúi đầu, dám gì.

Trước đây từng ngăn Giản Thi, Phó Thịnh Niên cũng gặp nữa, nên dám chặn.

Thực tế là ai dám chặn.

Giờ Giản Thi đang trong văn phòng Phó Thịnh Niên, đợi suốt hai tiếng .

Phó Thịnh Niên mặt lạnh bước , thấy Giản Thi sofa, hai tay ôm tách cà phê nóng, cởi áo khoác treo lên, thẳng đến bàn làm việc chuẩn tài liệu cho cuộc họp.

Giản Thi chớp mắt , thấy bận dám làm phiển.

đợi quá lâu, nghĩ một lát lên tiếng: "Anh Niên, ?"

"Nghĩa trang Lăng Tây."

Giản Thi giật .

Cô nhớ Giản Dao chôn ở đó.

Anh cùng Giản Dao ?

Lòng cô khó chịu, hỏi thêm về chuyện , "Anh đang bận lắm ?"

"ừ."

"Em thể làm phiền vài phút , chỉ vài phút thôi."

Phó Thịnh Niên nhíu mày ngẩng lên, sắc mặt khó coi.

Giản Thi bao giờ thấy đối xừ với như , cả đều hoảng hốt.

"Anh Niên, tâm trạng ?"

Phó Thịnh Niên bỏ tài liệu xuống, ghế, thằng khuôn mặt ngây tho của Giản Thi, lạnh giọng : "Em đến đây làm gì?"

"Em gặp ."

"Chỉ đon giản là gặp ?"

Giản Thi lắc đầu, gắng hết can đảm : "Em hy vọng và chị ly hôn, về bên em."

chịu đựng nỗi nhớ quá lâu, cũng rõ Giản Dao là ích kỷ lạnh lùng thế nào, nếu hành động, Phó Thịnh Niên sẽ thực sự Giản Dao lôi mất.

Hai năm , Giản Dao thê’ lợi dụng cô để chiếm vị trí bà chủ nhà họ Phó, sẽ còn làm chuyện tệ hơn.

nhẫn nhịn nữa.

cướp, cô cũng Phó Thịnh Niên.

"Chúng sẽ ly hôn." Phó Thịnh Niên dứt khoát.

Giản Thi tim đau thắt, vội : "Hai năm hết, đến lúc ly hôn ."

"Không em nhường chúng cho ?"

"Em..."

"Từ lúc em nhường và Giản Dao, chúng kết thúc ."

Anh và Giản Dao quan hệ vợ chỗng, chạm cô, ôm cô, hôn cô, cô là của , và quan tâm đến cô.

Gia đinh họ Phó bao đời chung thủy, từng ai ly hôn, truyền thống quyết giữ vững.

Giản Thi ngờ, đợi hai tiếng nhận câu tàn nhẫn nhưvậy từ Phó Thịnh Niên.

"Anh cần em nữa ?" Cô đỏ mắt, cảm giác nhưtimsắpvỡ tan.

Phó Thịnh Niên thở dài, vướng bận với Giản Thi nữa, một khi quyết định sẽ đồi.

Hon nữa, hai năm Giản Thi mới 18 tuổi phát hiện ung thư máu, lúc đó cô còn quá nhỏ, đến giờ từng động cô.

Theo , và Giản Thi từng kết thúc, vì họ từng thực sự bắt đầu.

"Không ." Giản Thi lóc dậy, chạy đến mặt , nghiến răng : "Em đợi hai năm, thể đối xử với em như ."

Anh lạnh mặt, "Em về , sắp cuộc họp."

Giản Thi hoảng sợ.

Anh đuổi cô .

Khuôn mặt lạnh lùng đó, đây chỉ dành cho

Giản Dao, giờ sang đối xử với cô.

chịu nổi, quét tay hất đống tài liệu bàn xuống đất.

Đổ đạc vung vãi khắp nơi.

Phó Thịnh Niên kiên nhẫn nhặt lên, bên bỗng lảo đảo ngã vật xuống mặt .

Loading...