Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 487: Xem thường người phụ nữ này

Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:36:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn khắp cả nhà họ Phó, duy nhất nhận cô là giả, e rằng chỉ Phó Thịnh Niên.

Cô bình tĩnh vài giây, nắm chặt lấy điện thoại của , định giật , nhưng cho cô cơ hội.

Tất nhiên, cũng vội gọi cú điện thoại đó, tranh thủ hỏi, "Dao Dao đang ở ?"

"Tôi sẽ cho ."

"Xem cô đúng là thấy quan tài đổ lệ."

Anh hất tay Hạ Sơ Vân , bước đến bên cửa sổ, bấm của cảnh sát Trần.

Tiếng chuông vẫn vang lên thì phía vang lên giọng của Hạ Sơ Vân, "Nếu chuyện gì, Giản Dao cũng sẽ sống . Anh chắc chắn giao cho cảnh sát ?"

lúc đó, trong ống vang lên giọng của cảnh sát Trần: "Phó tổng."

Anh để đối phương thêm gì, lập tức cúp máy.

Đối phương nhanh chóng gọi , do dự một chút vẫn bắt máy, "Tìm thấy ?"

Tiểu Hạ

"Chưa, cần thêm chút thời gian nữa."

Tính đến hiện tại, vẫn manh mối hữu ích nào về tung tích của Giản Dao.

Phó Thịnh Niên trong lòng như lửa đốt nhưng ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh. "Tiếp tục tìm."

Nói xong, dứt khoát cúp máy, xoay phụ nữ đang giường, "Sau lưng cô chắc chắn còn khác đúng ?"

Hạ Sơ Vân trả lời trực tiếp mà tự , "Phó , nếu Giản Dao sống, thì từ bây giờ dỗ vui vẻ. Tôi vui thì sẽ để làm hại cô ."

"Đang đùa với lửa đấy."

"Đã chơi thì chơi cho lớn. Phó , nên nghĩ tích cực một chút. Chẳng thích gương mặt của Giản Dao ? Tôi giống cô như đúc, cứ xem là cô chẳng xong ?"

"Chỉ dựa cô?"

Khóe môi Hạ Sơ Vân khẽ co giật, cô bật , "Vậy thì cứ giao cho cảnh sát . Chỉ cần vạch mặt, bắt, đầy hai mươi tư tiếng , sẽ thấy xác của Giản Dao."

Bàn tay Phó Thịnh Niên bất giác siết chặt, gân xanh nổi đầy mu bàn tay.

Ánh mắt càng lúc càng lạnh lẽo, chằm chằm gương mặt giống hệt Giản Dao , dù giống đến mấy, cũng chỉ xé toạc .

"Đang uy h.i.ế.p đấy ?"

"Phó , ngờ coi trọng Giản Dao đến . Nếu điểm yếu trong tay , thì lời thôi."

"Cô gì?"

"Đơn giản thôi, phận Phó phu nhân."

Phó Thịnh Niên khẽ hừ một tiếng từ mũi, ánh mắt cô ngoài lạnh lẽo còn thêm phần khinh thường.

"Giả thì mãi cũng thành thật."

"Có thể lừa , nhưng những khác thì chắc ."

“Xét nghiệm ADN sẽ chứng minh cô là giả.”

“Thì ? Anh chứng minh là giả, thì hôm sẽ nhận xác của Giản Dao. Anh làm thế để làm gì? Chẳng lẽ nóng lòng thu dọn hậu sự cho cô ?”

“…”

“Còn nữa, cái lão già Giản Minh Thư tư đời sống rối ren lắm, cho dù xét nghiệm ADN con ruột thì ? Tôi thể công khai con ruột của ông , chỉ là con nuôi thôi. Dù thì Giản Dao qua đời, bên nhà đẻ cũng chẳng còn ai, ai làm chứng cả.”

Phó Thịnh Niên nhíu mày, phát hiện quả thực xem thường phụ nữ .

Hắn im lặng, sải bước phòng tắm, liếc các vật dụng kệ rửa mặt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-487-xem-thuong-nguoi-phu-nu-nay.html.]

Cứ cách một hai tuần, giúp việc khăn mặt và bàn chải đánh răng. Trước khi và Giản Dao trở về, mấy món mới.

Hắn vốn chứng ưa sạch sẽ, mà Giản Dao cũng là yêu gọn gàng. Trong nhà luôn quét dọn sạch bóng, đến mức sàn nhà thể soi rõ mặt , tìm một sợi tóc của Giản Dao cũng khó.

Không bất cứ thứ gì thể dùng để đối chiếu ADN với Hạ Sơ Vân. Trong lúc , đúng là thể chứng minh gì.

Hắn bước phòng đồ, hy vọng tìm chút gì đó giá trị từ quần áo đồ trang sức của Giản Dao, dù chỉ là một chút tế bào chết.

gì cả. Mọi thứ đều quá sạch sẽ.

Khi thấy vali hành lý còn để ở góc phòng, kịp dọn, liền kéo đặt xuống sàn, mở xem.

Bên trong là quần áo của Giản Dao, nhưng những bộ đồ đều nhân viên khách sạn giặt sạch trong thời gian ở Bali.

Hắn bắt đầu thấy bực bội. Đang định kéo khóa vali thì phát hiện một điều bất thường — mấy chiếc vỏ sò mà Giản Dao nhặt ở bãi biển biến mất.

Hắn lật qua mấy lớp quần áo, quả nhiên thấy.

Cho đến khi mặt lạnh bước khỏi phòng đồ, tình cờ thấy một chiếc túi trong thùng rác. Bên trong túi chính là những chiếc vỏ sò mà Giản Dao cất giữ — chút do dự bước đến, lấy chúng .

Những thứ đó là do Hạ Sơ Vân vứt . Cô Phó Thịnh Niên với ánh mắt khó hiểu. Không thể hiểu nổi, một tổng tài như , tiền tài quyền thế đầy đủ, vì mấy cái vỏ sò vớ vẩn mà nhặt từ thùng rác lên.

Thấy cầm túi vỏ sò rời khỏi phòng, cánh cửa đóng nữa, Hạ Sơ Vân mới thở phào nhẹ nhõm.

vật xuống giường, lòng đầy hoang mang điều gì đang chờ đợi phía .

Cái bẫy , cô nhảy . Đã để lộ sơ hở, Phó Thịnh Niên thấu, đúng là xui xẻo.

Nếu thật sự đưa đến đồn cảnh sát, cô chỉ thể chấp nhận phận. bất kể đó Phó Thịnh Niên đối xử với cô , thì Giản Dao cũng sẽ bao giờ nữa.

Bây giờ, phụ nữ đưa đến chỗ của Đường Tiêu.

Nơi đó cực kỳ kín đáo, là gian Đường Tiêu chuẩn riêng cho Giản Dao. Nhà họ Đường vốn làm bất động sản, bản tài sản cũng gì lạ.

Trong đó, một căn biệt thự ở vùng ngoại ô, từ đến nay từng ở. vì để đón Giản Dao, thuê cải tạo bộ tầng hầm thành một phòng ngủ lớn, trang nhà vệ sinh khép kín, mua thêm đủ loại quần áo và trang sức xa xỉ đặt sẵn ở đó.

Hiện tại, Phó Thịnh Niên lẽ vẫn nghi ngờ Đường Tiêu. Cô ước chừng thời gian, chắc giờ Đường Tiêu gặp Giản Dao .

Chỉ cần nghĩ đến chuyện sự trong trắng của Giản Dao sắp Đường Tiêu hủy hoại, trong lòng cô liền cảm thấy vô cùng hả hê.

là đáng đời.

Trước đây khi còn cao mà chèn ép cô, Giản Dao chắc hẳn ngờ một ngày sẽ rơi cảnh thê thảm như thế .

trân trân lên trần nhà, khóe môi cong lên thành một đường lớn, kiềm bật tiếng sảng khoái.

Phó Thịnh Niên đến cửa phòng thì thấy tiếng ghê rợn , khiến da đầu tê dại.

Cuối cùng, bước nữa, mà sang phòng đối diện.

Đó là căn phòng Giản Dao từng ở. Anh xuống giường, ôm lấy chiếc gối và chăn mà cô từng dùng. Mặc dù bộ ga trải giường mới, nhưng vẫn còn vương chút hương thơm quen thuộc.

Anh tài nào ngủ , ánh mắt cứ chằm chằm chiếc điện thoại đặt tủ đầu giường, đến mức mắt cũng trở nên cay xè.

Anh đang chờ tin tức từ cảnh sát Trần và từ Điền Dã, hy vọng thể nhanh chóng tìm Giản Dao và Ngô Tuấn (吴俊).

Một giờ sáng. Giản Dao tỉnh .

từng tỉnh dậy hai trong chiếc xe tải chở , nhưng nào mở mắt lập tức đánh thuốc mê tiếp.

Lần , cô tỉnh thấy đang một chiếc giường lớn. Quần áo , chỉ còn mặc một chiếc váy lụa mỏng manh, vải vóc ít đến đáng thương, ngắn đến tận gốc đùi.

Cô cử động một chút, liền thấy tiếng xích sắt leng keng, lập tức bật dậy, và trông thấy cổ chân trái của khóa bằng một sợi xích sắt dày nặng. Đầu xích còn cố định một cái cọc sắt gắn chặt sàn nhà.

Căn phòng sơn bộ bằng một màu xám nhạt. Ngoài chiếc giường thì còn một tủ quần áo lớn, một bộ bàn ghế sofa, và một bàn . Ngoài còn hai cánh cửa — một bằng gỗ và một bằng sắt.

Cửa gỗ đang mở, đó là nhà vệ sinh.

Còn cửa sắt thì đóng chặt, kín kẽ hở.

Loading...