Phó Thịnh Niên thích những khi cô làm nũng như , nhưng tình huống lúc đặc biệt, buộc nghiêm giọng dặn dò: "Không hai nha, chỉ lẩn thôi đấy."
Giản Dao gật đầu liên tục, hôn nhẹ lên má một cái.
Khóe môi Phó Thịnh Niên khẽ cong lên, trong lòng thấy ngọt nhưmật, thật sựkhông làm gì với cô, đành để cô làm theo ý .
"Được , ngày mai nhớ về sớm nhé."
"Em tiễn ."
Anh bất lực lắc đầu, "Thôi, em đừng tiễn nữa."
Giản Dao miệng thì đồng ý, nhưng chân cứtự động theo tận cửa, tiễn thang máy mới chịu dừng .
Anh định mang theo ai bên cạnh, để bộ vệ sĩ ở để bảo vệ an cho Giản Dao.
Khi cửa thang máy sắp đóng , thấy Giản Dao nghịch ngợm nháy mắt với , còn gửi cho một nụ hôn gió
Người phụ nữ ...
Từ khi nào làm nũng, quyến rũ khác đến thế chứ.
Anh mỉm , đưa tay khẽ chạm chỗ cô hôn, trong lòng chút tiếc nuối vì ôm cô, hôn cô thêm vài cái nữa.
"Tin" một tiếng.
Cửa thang máy mở .
Giản Dao ngoài thang máy , phía cô là hơn chục vệ sĩ mặc đồ đen cũng đang .
Anh vẫn giữ nguyên tư thế chạm tay má, khóe môi còn vương nụ .
"Chổng ơi, quên bấm tầng ?"
Giản Dao cố nhịn nhắc nhở .
Anh ngẩn , lúc mới nhớ , lúc bước thang máy, cả nhưbị Giản Dao hút hổn, vẫn còn đắm chìm trong cái nháy mắt, nụ hôn gió và nụ hôn thật sự của cô má .
"Khặc khặc..."
Anh khẽ ho lên vài tiếng, chỉnh cổ áo cho nghiêm chỉnh, một tay đút túi áo khoác, tay còn nhẹ nhàng bấm tầng, ngẩng cằm lên, Giản Dao với vẻ kiêu ngạo: "Sáng mai nhớ ngoan ngoãn về nhà cho nhé."
Giản Dao mỉm gật đầu, đợi đến khi cửa thang máy đóng , chắc chắn thang máy xuống , cô mới về phía nhà cốTương.
Nghĩ đến cảnh Phó Thịnh Niên thang máy quên bấm tầng, lúc cửa mở , vẫn chạm tay má, khóe môi còn vương nụ ngọt ngào, đúng chỗ cô hôn, trong lòng cô bỗng dâng lên một cảm xúc kích động khó tả.
Không kìm niềm vui trong lòng, cô nhón chân, vui mừng nhảy hai bước.
"Phu nhân, Phó dặn , cô nhảy, từ từ, càng chậm càng ."
Vệ sĩ phía vội vàng nhắc nhở cô.
Cô nhảy thêm hai bước nữa, khiến mấy vệ sĩ phía ai nấy mặt mày như đưa đám, thiếu điểu quỳ gối bà cụ non .
"Phu nhân, cô đừng nhảy nữa, nếu cô còn nhảy, chúng chỉ còn cách khiêng cô thôi."
Giản Dao vệ sĩ , đó lập tức cúi đầu, thái độ nhận vô cùng thành khẩn.
"Chúng dám khiêng thật ."
Cô bật , "Không , chỉ nhảy nhẹ vài cái thôi mà."
"Phu nhân, cô nhất định chậm, chậm thôi,
đừng để bọn làm chúng lo lắng."
Nếu Phó phu nhân mà xảy chuyện gì, bọn họ chắc chắn sẽ ăn đập.
Giản Dao định trêu họ nữa, cô gật đầu, trở dáng vẻ thường ngày, thơng thả bước nhà.
Hon chục vệ sĩ đồng loạt thở phào nhẹ nhõm, tất cả đểu nghiêm túc canh gác bên ngoài cửa.
Họ đểu là những gã đàn ông to lớn lực lưỡng, đông đúc, khi ở hành lang, khiến cho những hàng xóm đểu hoảng sợ, ôm ngực, dám thở mạnh.
Hai phẩn ba gian ở hành lang họ chiếm lấy một cách bá đạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-120-tai-nan-xe.html.]
Phó Thịnh Niên rời khỏi khu nhà của cố Tương, lái xe bao xa, điện thoại reo lên.
Anh lấy điện thoại màn hình hiển thị.
Điền Dã.
Anh lập tức máy.
"Có chuyện gì?"
Đẩu dây bên thở hổn hền, như chạy gọi điện cho .
"Phó tổng, phát hiện một đàn ông khả nghi
lảng vảng quanh biệt thự, định bắt thì chạy mất, bây giờ đang đuổi theo."
Phó Thịnh Niên thừa một câu, lệnh ngay: "Bắt cho bằng ."
"Rõ."
Tắt máy, ném điện thoại sang ghế bên cạnh, đạp mạnh chân ga, định xem rốt cuộc bắt cái quái gì.
Có thề, chính là gã đàn ông tóc xoăn .
Lúc , chỉ tập trung tăng tốc, để ý bên cạnh một con đường nhỏ tối om, bất ngờ một chiếc xe tải lao , đến khi phát hiện thì kịp phanh .
Xe va chạm mạnh với đầu xe tải một tiếng "bùm", ngay lập tức lật ngừa, từ làn đường bên lăn sang làn ngược chiểu và văng dải phân cách xanh.
Xe tải dừng bên đường, một đàn ông cao lớn nhảy xuống từ xe. Người đó mặc bộ đồ đen, đội mũ len đen, đeo khẩu trang đen, găng tay đen, tóc dài hoi xoăn ngang vai.
Người đó quanh một lượt, bước nhanh về phía chiếc Rolls-Royce lật dải phân cách.
Thân xe móp một mảng lớn, khi lăn đường, cửa kính và kính chắn gió đểu vỡ vụn.
Hắn tiến gần chiếc xe hư hại nặng, cúi đầu
bên trong, nhưng chỉ thấy một khuôn mặt đầy m.á.u của Phó Thịnh Niên.
Phó Thịnh Niên gắng gượng chút ý thức cuối cùng, cố mở mắt .
Tim nhưthắt , đưa đầu ghế , quả thật trong xe chỉ một Phó Thịnh Niên.
Chết tiệt!
Rõ ràng tận mắt thấy Giản Dao khỏi biệt thự, cùng Phó Thịnh Niên lên xe mà, mục tiêu của là đứa bé trong bụng Giản Dao.
Tiểu Hạ
Lực tông của xe tải tính toán kỹ lưỡng, cùng lắm chỉ gây thưong tích hoặc tàn tật, đến mức nguy hiểm tính mạng, nhưng với phụ nữ mang thai thì chắc.
Xe của Phó Thịnh Niên tông nát như , trách thì chỉ trách lái xe quá nhanh.
Nhìn thấy Phó Thịnh Niên cố gắng gio bàn tay dính m.á.u cởi dây an , đẩy cửa xe lảo đảo bước , lập tức bình tĩnh , lùi về tìm đường thoát .
Phó Thịnh Niên bước loạng choạng, đầu óc choáng váng, tai chỉ thấy tiếng ù ù, ngoài âm thanh đó , gì nữa.
Anh cố gắng kỹ khuôn mặt đàn ông đó, ghi nhớ hình dáng của , nhưng mặt che kín, chỉ lộ đôi mắt, tuy nhiên, mắt của
CÓ một vết sẹo kéo dài từ đầu lông mày đến đuôi mắt.
"Đứng !"
Người đàn ông ngờ còn đủ sức đuổi theo , còn quát bảo , kịp nghĩ nhiều, lập tức đầu bỏ chạy.
Phó Thịnh Niên đuổi mấy bước, mắt bỗng tối sẩm, co thề lảo đảo ngã gục xuống đất.
Anh cảm nhận m.á.u ngừng chảy từ đầu xuống, bụng cũng đau dữ dội. Một tay chống xuống đất cố gắng dậy, nhưng còn chút sức lực nào.
Anh cúi xuống bụng , thấy hai mảnh kính cắm khá sâu, m.á.u nhuộm đỏ cả áo.
Anh đau đến mức nghẹt thở, về phía đàn ông đang bỏ chạy, hai mắt đỏ ngầu.
Kẻ đó...
Dù là dáng kiểu tóc, đểu chắc chắn chính là kẻ bắt cóc Giản Dao.
Điểu đó nghĩa là, đàn ông đáng nghi mà Điền Dã phát hiện ở bên ngoài biệt thự, là tên tóc dài . Mà còn kẻ khác đang âm thẩm theo dõi và nhắm Giản Dao.