Thời gian không phụ tình thâm- Giản Dao và Phó Thịnh Niên - Chương 116: Đứa con là của riêng tôi
Cập nhật lúc: 2025-11-10 16:18:26
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô còn giấu bao nhiêu chuyện nữa?
Ngoài cái c.h.ế.t của và việc Mạnh Mỹ Trúc hại c.h.ế.t cô , thì cô chằng giấu điểu gì nữa.
Cô chống hai tay định dậy, nhưng cánh tay mềm nhũn còn tí sức nào, chống vài giây cô đồ vật xuống giường.
Phó Thịnh Niên nhíu mày, đỡ cô dậy, kê gối lưng cho cô tựa thoải mái một chút.
"Tấm ảnh chụp khi nào? Là do ai chụp?" Anh đưa tấm hình đàn ông mặt cô: "Sao em giấu tấm ảnh trong ngăn kéo tủ?"
"Là ảnh do Lục Đổng chụp, em thuê điểu tra Mạnh Mỹ Trúc. Chuyện mấy tháng , em nhớ rõ thời gian cụ thề là khi nào nữa."
"Mấy tháng ?"
Phó Thịnh Niên chợt nổi nóng mà hiểu tại , nhưng vẻ mặt tái nhợt yếu ớt của cô nỡ quát mắng.
"Chuyện liên quan đến tính mạng mà em giấu
suốt mấy tháng trời?"
Anh g.i.ế.c hại Giản Dao, bởi cô suýt mất mạng cái lẩn đưa cô nước ngoài giải sầu. ngờ Giản Dao sớm nhắm tới và cô rõ là ai lấy mạng .
Chuyện hệ trọng thế , cô với .
"Em đang mang thai đứa con của , nếu em mệnh hệ gì..."
Chưa hết câu, Giản Dao vụt tay tát một cái.
Cú tát yếu vì cô quá mệt.
"Anh chỉ quan tâm đến đứa bé thôi ?"
Anh im lặng giây lát, bỏ cánh tay đang cầm ảnh xuống, giọng cũng dịu đôi chút: "Đưong nhiên là ."
"Giờ tình cảnh của em , sẽ bảo vệ em chứ?"
"Anh sẽ."
"Anh sẽ giúp em chứ?"
"Anh sẽ."
"Kể cả đó là Thi Thi, cũng sẽ về phía em chứ?"
"Anh sẽ."
Những câu trả lời dứt khoát của Phó Thịnh Niên rốt cuộc cũng giúp Giản Dao bình tĩnh đôi chút.
Cô gio cánh tay mỏi lừ ôm lấy cổ , áp mặt vai Phó Thịnh Niên thở phào nhẹ nhõm.
"Em chỉ còn mỗi thôi."
Người duy nhất cô thề tin tưởng, duy nhất thề cho cô cảm giác an chỉ Phó Thịnh Niên mà thôi.
"Đừng đểem nhận lấy kết cục bi thảm nhưmẹ em."
Cô ôm chặt lấy chịu buông, hình nhỏ bé khẽ run rẩy co , vòng tay ôm trọn lòng. Anh bế cô lên đùi , cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô.
"Đừng sợ, ở đây, sẽ luôn ở bên em."
Không Phó Thịnh Niên ôm hết bao lâu, cô md màng .
Ngày hôm .
Dinh thự họ Phó xuất hiện thêm nhiều mặc đồ đen, từ trong ngoài đểu là những vệ sĩ do Phó Thịnh Niên sắp xếp.
Sau vài ngày dưỡng sức, sức khỏe Giản Dao khá hơn đôi chút. Suốt cả buổi khám thai trong bệnh viện, Phó Thịnh Niên đều cùng cô, theo là hàng loạt vệ sĩ.
Điểu khiến cô cảm thấy vô cùng an .
Lần đưa cốTương đến câu lạc bộ gặp Thẩm Dịch, cô chỉ mang theo Tả Nhất và Kiều Thắng Nam. Bản lĩnh của hai họ vốn vấn đề gì, lẽ sẽ xảy chuyện ngoài ý . hôm đó cô chù quan, đáng lý cô giữ một bên cạnh. Khi cô sai hai vệ sĩ đưa cố Tương xuống lấy xe, chỉ trong tích tắc ngắn ngùi cô làm cho bất tỉnh.
Có lẽ luôn âm thẩm theo dõi cô, nắm rõ từng hành động của cô, nên mới chọn đúng thời điểm cô đang ở một .
Cô Phó Thịnh Niên sẽ giúp thế nào, giờ cô chỉ yên tâm dưỡng thai, sinh con một cách an .
Một tuần trôi qua kể từ lẩn gặp Thẩm Dịch ở câu lạc bộ.
Cố Tương càng thêm tiểu tụy.
Mỗi nhớ lời lẽ tàn nhẫn của Thẩm Dịch, cô chỉ
chạy đến bệnh viện bỏ cái thai trong bụng ngay. một sinh linh bé nhỏ đang lớn lên trong bụng cô, cô chút đành lòng.
Tiểu Hạ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoi-gian-khong-phu-tinh-tham-gian-dao-va-pho-thinh-nien/chuong-116-dua-con-la-cua-rieng-toi.html.]
Đó chỉ là con của Thẩm Dịch, mà còn là con của cô.
Nếu nhận con, thì đứa bé sẽ chẳng còn liên quan gì đến nữa.
Cô đến cửa hàng mấy ngày nay , cô chì giúp Giản Dao chạy một chuyến đến tòa soạn Phơng Ngu để lấy thông tin liên lạc của Lục Đổng đó cứ ru rú trong nhà.
Tủ lạnh trong nhà trống , chẳng còn gì để ăn.
Bụng đói cổn cào, cô co quắp sofa một hổi đành dậy, xách túi siêu thị.
Chất đầy các túi đồ ăn cốp xe, cô lái xe vể nhà. Xe đậu ở trong bãi đậu xe ngẩm, khi cô đang lấy đồ từ trong cốp xe ngoài, bất ngờ bàn tay ai đó vỗ nhẹ lên vai cô.
Cô giật phắt , thì thấy là Thẩm Dịch.
Sắc mặt cô lập tức lạnh lùng hằn , cô lấy hết đồ ăn từ trong cốp xe xách đồ thằng về phía thang máy.
Thẩm Dịch bước theo trong thang máy, định xách
đồ giúp thì Cô quát: "Không cần giúp!"
"Tùy em thôi."
"Anh đến làm gì?"
"Để chuyện nghiêm túc với em."
"Chẳng là giữa chúng còn gì để ?"
Gương mặt Thẩm Dịch cũng sa sầm , từ khi cố Tương mang thai, hề ngủ ngon.
Vốn luôn cẩn thận dùng biện pháp tránh thai, từng gặp rắc rối với phụ nữ nào. cái lẩn uống say với cố Tương ở đảo, uống đến say mèm, lúc đó nghĩ rằng sẽ đỉnh đến mức "bắn phát ăn ngay" .
Cuộc đời luôn cách làm cho bất ngờ!
Anh nhíu chặt mày, bước theo CốTương khỏi thang máy, định theo chân cô nhà. tới cửa, Cố Tương lạnh lùng xách đầy túi đồ bước , chằng mảy may ý mời trong, cô giơ tay đóng cửa .
Thẩm Dịch thò chân chặn cửa: "Em định xử lý cái thai thế nào?"
"Không liên quan đến !"
Anh lạnh một tiếng: "Không liên quan đến ư?
Thế tại em còn đến câu lạc bộ tìm ?"
"Lúc đó ngu, tưởng là tửtế, ai ngờanh còn thua cả cẩm thú"
Cố Tương tức giận đá văng chân đàn ông bên ngoài đóng sập cửa .
Cô xách đồ bếp, đang tức tối nhét đồ tủ lạnh thì tiếng "ẩm" vang lên từ bên ngoài.
Cánh cửa Thẩm Dịch đạp cho bật một cách đầy bạo lực.
Người đàn ông đút tay túi áo khoác, cô bằng ánh mắt lạnh nhưbăng.
Nhìn cánh cửa như sắp sập đến nơi, cố Tương nén giận, rặn từng chữ một: "Sửa cánh cửa cho , sửa thì cái mới!"
Nói xong, cô tiếp tục làm việc của chứ định quan tâm đến Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch thẳng tới mặt cô, lấy tay nắm chặt cổ tay cô, nắm chặt đến mức như bóp nát xương cô.
"Anh làm cái gì ?"
Cô giãy giụa thoát khỏi tay , nhưng
túm ngược kéo tay lôi ngoài.
"Buông !"
"Đi bệnh viện với ."
"Đi bệnh viện làm gì? Để g.i.ế.c con của ?"
Cụm từ"con của " nhưlưỡi d.a.o đ.â.m thẳng đầu Thẩm Dịch: "Con của em ư? Nó cũng là con của . Nó quyền chào đời , quyền quyết định."
"Đứa con là của riêng ! Anh cần nó thì đứa con sẽ chẳng liên quan gì đến !"
"Con đàn bà điên!"
Thẩm Dịch lôi cô khỏi bếp bằng cách, cô liểu cố bám víu thứ gì đó nhưng cuối cùng vẫn bám gì cả.
Cô lôi ngoài căn hộ một cách thô bạo, đó đẩy cô trong thang máy.
"Tôi phá thai! Bệnh viện sẽ ép làm phẫu thuật ! Dù đưa đến đó thì làm gì chú?" Cô nghiến răng trừng mắt Thẩm Dịch.
Người đàn ông nẩy chẳng buổn tranh cãi thêm, thẳng tay vụt một phát gáy khiến cô ngất lịm.