Thời Đại Đói Kém: Tôi Dựa Vào Không Gian Để Giàu Có! - Chương 341: Có phải đã quá chiều chuộng rồi không? ---
Cập nhật lúc: 2025-10-05 01:20:00
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay Tô Dục Bạch quyết định ngoài. Anh cùng Giang Thanh Uyển đón sinh nhật thật vui vẻ. Còn Tần Tố Lan, cũng quên sinh nhật cô là mùng hai tháng hai. Chỉ là ngày mai Tần Tố Lan và Tần Đại Phong sẽ lên đường Quế Tỉnh, nên sinh nhật chỉ thể đón tàu. Tuy nhiên, gia đình dượng và cha ở bên, sinh nhật cũng sẽ ý nghĩa sâu sắc. Chẳng qua kế hoạch theo kịp biến hóa. Anh ở nhà bầu bạn với . Thế nhưng vẫn khách mời mà đến.
"Thằng nhóc ranh, mày gây chuyện mãi ngừng nghỉ hả? Nhà máy rượu, mày nghĩ thế..."
Khi hơn mười giờ, Tô Dục Bạch đang cùng Giang Thanh Uyển đan lồng chim. Mặc dù lời cảnh cáo của , hai con linh miêu nhỏ vẫn khá ngoan. hai con sẻ đuôi dài phương Bắc đặt tên là Đậu Đinh và Đậu Đậu ị khắp nơi, đúng là hành vi tệ hại. Hôm qua Tô Kiến Quốc cửa, cẩn thận ị dính hai cục lớn. Vừa đan xong một nửa, điện thoại trong nhà reo lên. Tô Dục Bạch nhấc máy, tiếng gầm gừ của Vệ Hướng Đông vọng . Kéo ống xa một cánh tay, Tô Dục Bạch xoa xoa tai. Đôi khi thính lực quá cũng là chuyện ho gì. Ba phút , đợi đến khi giọng oang oang của Vệ Hướng Đông im bặt. Tô Dục Bạch mới đặt ống gần tai.
"Bác Vệ, sáng sớm mà hỏa khí của bác lớn thế..."
Vệ Hướng Đông: "Sớm cái gì mà sớm? Mười một giờ đấy, họp ba cuộc ... Khạc, suýt nữa mày làm cho tức điên , thằng nhóc ranh, đừng mà lảng chuyện!"
Tô Dục Bạch vội vàng : "Bác Vệ đừng giận ạ. Cháu thực sự là rỗi kiếm chuyện ."
Vệ Hướng Đông tức giận đến cực điểm bật : "Mày là rỗi kiếm chuyện ? Mày mở nhà máy rượu? Ngay cả khi mày mở một nhà máy đồ hộp thì tao cũng chẳng gì. Nhà máy rượu? Lại còn là rượu vàng nữa chứ, tao thật sự mày nghĩ gì nữa. Mày còn bên cạnh các mày là Hắc Hải ?"
Vệ Hướng Đông chút giận sắt thành thép. Bên ông mới khó khăn lắm mới giúp Tô Dục Bạch giải quyết xong vấn đề ở Hồng Kông. Quay đầu gây chuyện . Mặc dù trẻ nhiệt huyết, ý tưởng là chuyện . cũng thể cứ mù quáng mà làm càn. Ông đặt nhiều kỳ vọng Tô Dục Bạch. Chẳng lẽ là ông quá nuông chiều ...
Vệ Hướng Đông tức giận, khỏi tự vấn. Có trong thời gian , ông đáp ứng yêu cầu, khiến Tô Dục Bạch quá thuận lợi chăng? sở dĩ ông cầu tất ứng, đó là vì Tô Dục Bạch làm đều là chính sự. Cộng thêm việc ông tin tưởng tâm tính của Tô Dục Bạch, nên mới nuông chiều như .
Tô Dục Bạch thấy giọng điệu rõ ràng chút thất vọng của Vệ Hướng Đông, trong lòng dâng lên một tia cảm động. Anh kẻ ngốc, sự bụng của Vệ Hướng Đông dành cho , trong lòng tự nhiên hiểu rõ. Đây cũng là suy nghĩ của bình thường. Dù Mạc Huyện và Hắc Hải tiếp giáp, chất lượng nước tệ. Nếu thì, Mạc Huyện ít đơn vị công nghiệp, nhưng thấy một nhà máy công nghiệp nhẹ nào làm về thực phẩm? Chính là vì chất lượng nước đạt chuẩn, làm các loại thực phẩm như bánh mì dễ làm hỏng hương vị ban đầu.
"Bác Vệ, cháu hiểu ý bác. cháu là thế nào, chắc bác cũng hiểu phần nào . Nếu chút nắm chắc nào, cháu làm cái chuyện tốn công lòng ? Cháu rỗi đến phát điên tự tìm phiền phức cho ? Bác ?"
Vệ Hướng Đông ý mắng: "Thế ý mày là tao rảnh rỗi sinh nông nổi lo chuyện bao đồng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoi-dai-doi-kem-toi-dua-vao-khong-gian-de-giau-co/chuong-341-co-phai-da-qua-chieu-chuong-roi-khong.html.]
Tô Dục Bạch xòa: "Dạ đương nhiên ạ. Bác là vì cháu mà , cháu cũng là điều."
Vệ Hướng Đông trầm giọng : "Vậy mày giải thích cho tao xem."
Tô Dục Bạch nghĩ nghĩ: "Bác Vệ, nhiều lời giải thích cũng chỉ là sáo rỗng thôi. Cháu nghĩ chúng vẫn nên để thực tế kiểm chứng. Hôm qua cháu nhờ gửi một bình rượu đến văn phòng bác ở tỉnh thành. Bác hãy nếm thử , đó tìm một bệnh nhân nữa để nếm thử. Bác sẽ hiểu tại cháu dám mở nhà máy rượu . Đến lúc đó nếu bác vẫn cho rằng cháu là kẻ mơ mộng hão huyền, thì cháu sẽ lập tức dừng kế hoạch nhà máy rượu, chuyên tâm làm những việc nên làm."
Vệ Hướng Đông thấy câu trả lời mạnh mẽ, dứt khoát của Tô Dục Bạch từ trong ống . Im lặng một lát. Nếu ông chút hiểu về tính cách của Tô Dục Bạch, thì cũng sẽ gọi cú điện thoại .
"Tôi ."
Tô Dục Bạch: "Cháu cảm ơn bác Vệ."
Vệ Hướng Đông cúp điện thoại xong, lắc đầu khẽ thở dài: "Vẫn còn quá trẻ, lẽ vấp váp một cũng chuyện ." Ông bao giờ phủ nhận tài năng của Tô Dục Bạch. Tô Dục Bạch thiếu chỉ là mối quan hệ và cơ hội. Chỉ cần cơ hội, thì đó chính là cá hóa rồng, một bước lên mây. Nếu là chuyện khác, Vệ Hướng Đông lẽ sẽ suy xét xem Tô Dục Bạch làm ý nghĩa sâu xa nào khác . nhà máy rượu. Nếu là rượu trắng thì còn đỡ, dù cũng quá trình chưng cất, yêu cầu về chất lượng nước cao. tin ông nhận là Tô Dục Bạch làm rượu vàng. Điều kiện tự nhiên của Mạc Hà sờ sờ đó, thiết lọc nước tinh khiết hiện tại kém hiệu quả, thể hề chút ưu thế nào.
"Sao ?"
Giang Thanh Uyển đan xong lồng, thấy Tô Dục Bạch thì hỏi. Cô nãy ở ngoài thấy giọng chút tức tối của Vệ Hướng Đông trong điện thoại. Chỉ là rõ lắm.
Tô Dục Bạch : "Tuổi cao , lẽ là nóng trong ." Sau khi đùa một câu, Tô Dục Bạch mới : "Bác Vệ tin em thể làm nhà máy rượu, nên em chỉ thể để bác tự nếm thử rượu em ủ thôi."
Giang Thanh Uyển tủm tỉm : "Em tin ." Sau đó nghĩ đến điều gì, che miệng : "Hôm qua cha và dượng họ suýt chút nữa thì l.i.ế.m sạch đáy chén . Ngay cả khi uống rượu đặc chế mang về, họ cũng từng như ."
"Đương nhiên , nếu chút tài cán , cũng sẽ tốn công sức mở nhà máy rượu." Tô Dục Bạch khẽ một tiếng, rượu là do ủ trong gian hai ngày , sử dụng năng lực của gian. Công thức rượu chính là công thức rượu cổ mà đây, Lam Kiều Phong Nguyệt. Dưới tác dụng của năng lực gian, chỉ trong một ý niệm, thể thành những công việc ban đầu đòi hỏi nhiều thời gian và chi phí nhân lực. Lần đầu tiên ủ tổng cộng 1000 cân. Chia thành 3 cấp độ. Cấp độ đầu tiên đương nhiên là nhất, cũng là quân bài quan trọng để Tô Dục Bạch kết giao nhân mạch . Tỷ lệ pha loãng nước suối linh là 20:1. Cấp độ thứ hai, tỷ lệ là 50:1. Cấp độ thứ ba, tỷ lệ là 70:1, hiệu quả nhỏ, nhưng nếu uống lâu dài cũng thể tác dụng tăng cường sức khỏe và thải độc. Nếu nhất định dùng giá trị để đo lường, thì hiệu quả còn hơn một chút so với nhân sâm núi hoang dã 20 năm tuổi thị trường.
Rượu uống cho trong nhà, đương nhiên là loại cấp độ một. Rượu gửi cho Vệ Hướng Đông, cũng là Lam Kiều Phong Nguyệt cấp độ một. Chẳng qua chỉ gửi 3 cân. Anh định xây dựng thương hiệu cao cấp, tinh xảo, theo con đường đặc cấp. Nếu gửi nhiều quá thì . Nhiều quá, giá trị sẽ giảm . Vật hiếm thì quý. Giống như mấy cây Đại Hồng Bào mẫu thụ . Đời , một lạng từ cây mẫu thụ thể đấu giá với cái giá trời. dù đến mấy, cũng chỉ là mà thôi. Tại vẫn nhiều đổ xô theo đuổi? Chính là vì dính dáng đến danh tiếng đặc cấp. Và cả những thương lái . Những mới là kẻ đẩy giá lên trời. Nói một câu thực tế nhất. Nếu chặt mấy cây Đại Hồng Bào mẫu thụ. Nhà nước nhất định sẽ kết án tử hình bạn, nhưng những thương lái sẽ tìm cách để g.i.ế.c c.h.ế.t bạn. Bởi vì bạn cắt đứt đường làm ăn của họ.