Thời Đại Đói Kém: Tôi Dựa Vào Không Gian Để Giàu Có! - Chương 263:: Xé toạc mặt nạ ---
Cập nhật lúc: 2025-10-05 01:17:57
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu ông thật sự chỉ là một kẻ tầm thường đây, thì dù trong lòng bất mãn cũng sẽ thể hiện ngoài. Ít nhất sẽ thẳng thừng như , khả năng lớn nhất là tìm cơ hội để thoái lui đúng lúc. giờ thì khác . Cứ hỏi , chống lưng!
Tô Dục Bạch vẻ mặt ngỡ ngàng của Tôn Gia Đống, trong lòng thầm vui sướng. Không ngờ cũng ngày mượn oai hùm. là, cảm giác thật sự sảng khoái.
Sắc mặt Tôn Gia Đống lúc sáng lúc tối: "Dừng xe!"
Chiếc xe jeep từ từ dừng . Tôn Gia Đống Dương Khánh Quốc với vẻ mặt cũng phức tạp kém: "Bộ trưởng Dương, xuống ."
Dương Khánh Quốc gật đầu, vỗ vai tài xế, mở cửa xe bước xuống.
Khi xe chỉ còn hai , Tôn Gia Đống Tô Dục Bạch với vẻ mặt bình tĩnh, hít sâu một : "Lão gì bất mãn với ?"
Tô Dục Bạch liếc Tôn Gia Đống, lắc đầu : "Huyện trưởng Tôn, tuy tuổi đời lớn, nhưng nghĩa là là một thằng nhóc ranh chẳng hiểu gì."
"Người xưa câu, bạn đến rượu ngon, chó sói đến s.ú.n.g săn!"
Nói đến đây, Tô Dục Bạch dừng một chút: "Tôi Tô Dục Bạch kết bạn qua loa, chỉ kết giao bạn bè thật lòng."
" bạn bè giở trò xảo trá với ."
"Lần đầu, thể tha thứ cho ."
"Chị Lâm từng làm một , chọn tha thứ cho chị ."
" điều đó nghĩa là chị thể tùy tiện thách thức giới hạn của ."
Ánh mắt Tô Dục Bạch tối sầm , lạnh: "Muốn coi là thằng ngốc để đùa giỡn , cũng ngại cho ông thế nào là tự làm tự chịu!"
Má Tôn Gia Đống giật giật. Ông hiểu ý của Tô Dục Bạch, nể mặt Lâm Phượng Hà nên mới gọi là rể. Ông thật sự tưởng là cái gì ghê gớm lắm ?
Tôn Gia Đống hít sâu một : "Tôi hiểu ý của ."
Cắn răng một cái, Tôn Gia Đống mở lời: "Tôi để nhậm chức ở nhà máy liên hợp thịt và Cục Thương mại hai, quả thật một chút tư lợi riêng."
"Tôi nguồn để lương thực và thịt, thông qua , để liên kết các đơn vị với ."
Tô Dục Bạch nheo mắt, trong đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.
Tôn Gia Đống nhận thấy sự đổi sắc mặt của Tô Dục Bạch, khổ: "Tôi thừa nhận, giúp kiềm chế một ."
"Có vài đối thủ điều từ xuống, họ mang theo tài nguyên, chỉ đợi ở đây chuyện là sẽ xoay chuyển cục diện."
" đảm bảo, dù thật sự gặp chuyện, vị trí của cũng sẽ đổi."
Tô Dục Bạch khẩy một tiếng: "Ông đảm bảo? Một phó huyện trưởng ghẻ lạnh như ông thì lấy gì mà đảm bảo? Là Bộ trưởng Vệ đảm bảo thì ."
"Phó huyện trưởng Tôn, hóa tầm của ông chỉ thế thôi ." Nói đoạn, Tô Dục Bạch lắc đầu , chút thất vọng.
Sắc mặt Tôn Gia Đống đổi, đây là thứ ba Tô Dục Bạch đổi cách xưng hô trong hôm nay. Từ rể, đến huyện trưởng Tôn, phó huyện trưởng Tôn nãy.
Tôn Gia Đống cúi đầu khổ một tiếng: "Cậu cũng thấy tầm của lớn ."
Ngẩng đầu Tô Dục Bạch, Tôn Gia Đống u uẩn : "Cha vợ cũng như ."
"Nếu Phượng Hà kiên trì, chúng bây giờ cũng thể ở bên ."
Tô Dục Bạch sắc mặt bình tĩnh: " ông bao giờ tự kiểm điểm đúng ? Nếu thì ông cũng sẽ nhậm chức năm năm mà ghế lạnh năm năm."
Tô Dục Bạch liếc Tôn Gia Đống: "Ông cũng cần bày cái bộ mặt khổ sở đó với ."
"Không ai nợ ông cả, nếu ông đường đường chính chính đến chuyện với , lẽ còn nể ông là thẳng thắn, vì chúng thể lợi ích chung, đạt đôi bên cùng lợi."
Có Lâm Phượng Hà làm cầu nối cho cả hai bên, nếu Tôn Gia Đống chịu thẳng thắn đối đãi, Tô Dục Bạch thực sự khả năng sẽ đồng ý. Dù đại bản doanh của cũng ở huyện thành, khó tránh khỏi việc qua với những .
" kiểu như ông, việc đầu tiên khi quyền là giở trò xảo trá với bạn bè, hừ…"
Tô Dục Bạch lắc đầu: "Đương nhiên, đây là lẽ thường tình, đặc biệt là với những như các ông, một khi đắc thế là quên mất là ai."
"Cũng trách quá tham lam."
"Được , sẽ để bố làm thủ tục từ chức."
Nói xong, mở cửa xe jeep. Tôn Gia Đống đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại: "Dục Bạch, ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoi-dai-doi-kem-toi-dua-vao-khong-gian-de-giau-co/chuong-263-xe-toac-mat-na.html.]
Tô Dục Bạch lạnh lùng : "Phó huyện trưởng Tôn, cho ông cơ hội , là ông quý trọng."
"Với , nể tình quen một trận, khuyên ông một câu."
"Tốt nhất là đảm bảo việc từ chức của và gia đình diễn thuận lợi!"
Mở cửa xe nhảy xuống khỏi chiếc jeep. Tô Dục Bạch ngoảnh đầu mà rời .
Là ông giở trò , thì đừng trách xé toạc mặt mũi. Muốn coi là quân cờ ? Cũng xem đủ tư cách . Thật sự cho rằng Tô Dục Bạch là bùn nặn ?
Triệu Chính An ở ghế xe jeep gọi một tiếng, Tô Dục Bạch thậm chí còn ngẩng đầu.
Triệu Chính An trong lòng , nhảy xuống xe, liếc Tôn Gia Đống với vẻ mặt lúc sáng lúc tối, sự việc xảy biến cố.
Cắn răng một cái, tài xế: "Quay đầu xe."
Nói xong, bản cũng lên xe, sải bước đuổi theo Tô Dục Bạch.
Tôn Gia Đống thấy , sắc mặt càng tối vài phần.
. "Lão , đợi với." "Lão ..."
Triệu Chính An chạy đuổi kịp Tô Dục Bạch, chặn . Thở hổn hển hỏi: "Lão , tình hình thế nào? Tôn Gia Đống làm gì ?"
Tô Dục Bạch bĩu môi: "Ông giả vờ cái gì, ông với ông là một phe, ông ý đồ gì mà ông ?"
"Ông cũng thứ lành gì."
"Tôi coi ông là bạn, là tri kỷ vong niên, mà ông hãm hại như ? Lại còn chức nhàn rỗi? Tôi cũng thật là ma ám, tin lời ma quỷ của ông."
"Sau chúng ai cũng quen ai nữa."
"Đừng bám theo nữa, nếu còn bám theo thì sẽ đánh ông đấy!"
Trong lúc Triệu Chính An còn đang ngớ , Tô Dục Bạch bước qua , sải bước thẳng về phía .
Triệu Chính An hồn, vội vàng đuổi theo.
"Lão , hiểu lầm ."
"Tôi thật sự ý định tính toán ."
Tô Dục Bạch dừng bước: "Nói thì ông thật sự ông tính toán ?"
Sắc mặt Triệu Chính An cứng đờ: "Ờ, cũng hẳn là tính toán..."
"Chỉ là mượn thế của thôi, lão nếu , chúng là ."
Tô Dục Bạch thấy vẻ mặt Triệu Chính An giống giả dối, cạn lời : "Thảo nào ông ghế phó chủ nhiệm bao nhiêu năm nay."
Triệu Chính An nhíu mày: "Lão , thì , nhưng đừng công kích cá nhân chứ."
Tô Dục Bạch lắc đầu, kể chuyện một lượt.
Sắc mặt Triệu Chính An lập tức đổi: "Thảo nào."
"Tôi còn đang thắc mắc tại , rõ ràng ban đầu là làm phó chủ nhiệm công đoàn, đột nhiên thành phó giám đốc nhà máy liên hợp thịt."
Tô Dục Bạch khẽ nhướng mày, phó chủ nhiệm công đoàn...
Sắc mặt Triệu Chính An khó coi: "Lão , chuyện để nhậm chức ở nhà máy liên hợp thịt là do đề xuất, thật sự chuyện ."
"Tôi sẽ cho một lời giải thích."
Trong mắt Triệu Chính An xẹt qua một tia giận dữ, sở dĩ đề nghị Tô Dục Bạch nhậm chức ở nhà máy liên hợp thịt là vì phó giám đốc nhà máy liên hợp thịt là họ của , nghĩ rằng với năng lực và gia thế của Tô Dục Bạch, sẽ nhanh chóng rời khỏi nhà máy liên hợp thịt. Đến lúc đó họ thể hiện , chừng cũng thể thuận đà thăng tiến thêm một bước.
Tên Tôn Gia Đống , là tính toán cả trong .
Tô Dục Bạch lắc đầu: "Không cần."
"Nếu ông thật sự coi là bạn, thì hãy buông tha cho ."
"Tôi chỉ sống yên , xen những cuộc đấu đá nội bộ của các ông."