Thời Đại Đói Kém: Tôi Dựa Vào Không Gian Để Giàu Có! - Chương 182:: Ba hang thỏ khôn ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 01:16:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vậy chúng quyên góp bao nhiêu tiền? Để em chuẩn .” Về lời Tô Dục Bạch , Giang Thanh Uyển đương nhiên ý kiến gì. Tuy cô ‘tiết kiệm’ thật, nhưng cũng hiểu chuyện.

Tô Dục Bạch : “Tiền quyên góp cứ để lo, vợ cứ giữ tiền trong tay mà tiết kiệm tiếp thôi.” Giang Thanh Uyển Tô Dục Bạch đang giữ một ít vàng, liền gì nữa.

Buổi tối. Hai vợ chồng trẻ làm bánh sủi cảo bàn giường sưởi trò chuyện vui vẻ. Dù Giang Thanh Uyển chồng làm những việc , nhưng cô cưỡng Tô Dục Bạch. Quả đúng là nam nữ phối hợp, làm việc mệt. Chẳng mấy chốc, họ làm xong ba đĩa sủi cảo. Nhân sủi cảo là thịt heo dưa cải chua và thịt kho.

Giang Thanh Uyển bảo Tô Dục Bạch nghỉ ngơi, tự luộc sủi cảo. Tô Dục Bạch rảnh rỗi, ý niệm tiến gian.

Trước tiên, thu hoạch cây trồng một lượt. Tô Dục Bạch kho hàng đầy ắp vật tư, mặt nở một nụ .

Trong đó, lương thực chiếm phần lớn gian kho. Nhiều nhất là khoai lang, khi thu hoạch đợt , lượng đúng đạt 10 vạn cân. Còn , ngô 3 vạn cân. Gạo 8000 cân. Bột mì 8000 cân.

Kế đến là thú rừng. Trong đó lượng nhiều nhất là gà nguyên con làm sạch, đủ 3000 con, 1 vạn 5000 cân. Thỏ rừng thứ hai, 1000 con, vạn cân. Đây là do Tô Dục Bạch chủ động kiểm soát, nếu thì chỉ riêng hai loại thú rừng thôi cũng thể ngang bằng với vật tư trong bộ kho.

Kế đến là cá, sự kiểm soát của Tô Dục Bạch, tuy đến mức tràn lan. mỗi ngày đều ít cá c.h.ế.t vì mật độ quá dày và thiếu oxy. Khoảng 8000 cân.

Cần tìm thời gian xuất thêm lương thực, và việc nâng cấp gian cũng cần đẩy nhanh. Nếu vài ngày nữa, kho hàng sẽ đầy ắp chứa nổi.

Tô Dục Bạch trầm ngâm một lát, định bán lương thực ở địa phương nữa. Huyện lỵ rốt cuộc vẫn quá nhỏ. Nơi nhỏ thì thông tin lưu chuyển nhanh, bí mật gì cũng giấu . Nhất là bây giờ thành phố đều dấu hiệu hết lương thực. Tiếp tục bán vật tư trong thành phố , sớm muộn gì cũng sẽ để mắt tới.

Hay cách khác, bây giờ lọt tầm mắt của một . Ở chợ đen, phận của ẩn giấu , nhưng phận công khai thì khó .

Trên đời tường nào gió lọt qua. Ai cũng những mối quan hệ nhỏ do xây dựng. Quách Thủ Nghiệp, Trịnh Hoài Viễn, Hầu Dũng và những tự nhiên cũng . Chuyện của e rằng còn xa lạ trong giới của những .

Tuy nhiên, điều cũng trong dự liệu của từ , cũng cố ý yêu cầu Quách Thủ Nghiệp và những khác giữ bí mật về phận của . Bởi vì cần nhanh chóng tạo dựng chỗ ở huyện lỵ. Thông qua những , thể tiết kiệm nhiều thời gian.

Thỏ khôn ba hang, Tô Dục Bạch đến lúc tìm cơ hội ngoài một chuyến, chuyển hướng sự chú ý. Mãi đến khi Giang Thanh Uyển bưng đĩa sủi cảo nóng hổi , Tô Dục Bạch mới rút ý thức khỏi gian, yên tâm cùng Giang Thanh Uyển ăn cơm.

Ban đầu Tô Dục Bạch nghĩ rằng một đêm vất vả hôm qua, Giang Thanh Uyển hôm nay dù "nghỉ chiến" cũng sẽ quá chiều chuộng . Anh chuẩn tâm lý sẵn sàng.

khi họ tắm rửa xong, tắt đèn, một thể ấm áp, trơn mềm chui lòng . Tô Dục Bạch nhịn trêu chọc: "Không nghỉ ngơi một chút ?"

"Ừm," Giang Thanh Uyển khẽ hừ mũi, nén sự hổ : "Em, em tính toán thời gian , còn 5 ngày nữa, chồng ơi, thời gian cố gắng thêm chút ." "Mai em sẽ làm đồ ăn ngon bồi bổ cho ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoi-dai-doi-kem-toi-dua-vao-khong-gian-de-giau-co/chuong-182-ba-hang-tho-khon.html.]

"Anh mà còn bồi bổ ? Em xem đang ?" Tô Dục Bạch dở dở , với thể chất như mà còn cần bồi bổ ? cũng hiểu ý Giang Thanh Uyển. 5 ngày nữa, sẽ "ăn chay" ít nhất 7 ngày.

Trong bóng tối, Giang Thanh Uyển nhẹ nhàng véo Tô Dục Bạch một cái, nũng nịu : "Vậy còn chờ gì nữa? Em cứ tưởng mệt chứ?" Tối nay Tô Dục Bạch chủ động "làm bậy", cô còn quen... Lúc ăn cơm tối, cô còn đặc biệt cùng Tô Dục Bạch uống chút rượu hổ cốt nữa.

"Mệt ư? Từ điển của chữ !" Tô Dục Bạch nghi ngờ về "sức mạnh" liền nhướng mày, giọng dữ dằn, lật đè Giang Thanh Uyển xuống .

Sáng hôm .

Tô Dục Bạch mở mắt , liền bắt gặp đôi mắt đen láy của Giang Thanh Uyển. Cảm thấy bàn tay nhỏ của Giang Thanh Uyển đúng lắm. Tô Dục Bạch ngạc nhiên: "Vợ ơi, hôm nay em làm thế?"

Thường ngày giờ , việc đầu tiên Giang Thanh Uyển mở mắt là đun nước, rửa mặt, nấu cơm. Buổi sáng sớm mà chủ động thế là chuyện từng . Giang Thanh Uyển trả lời lảng sang chuyện khác, nhỏ giọng : "Ngoài trời tuyết rơi khá lớn, dậy muộn chút cũng ."

Tô Dục Bạch bật : "Chúng thật sự cần vội vàng con đến thế ." Má Giang Thanh Uyển nóng bừng, mím môi: "Ôi trời, cái đó..." Cô cũng hai ngày nay làm nữa. Rõ ràng hôm qua mệt, nhưng tỉnh dậy thấy tinh thần đặc biệt . Hơn nữa, còn đặc biệt nhạy cảm.

Hai tiếng rưỡi . Tô Dục Bạch bước xuống từ giường sưởi, Giang Thanh Uyển hồng hào, đang ngủ bù trong chăn. Không nhịn đưa tay xoa xoa eo . Trong tay bỗng nhiên xuất hiện vài quả kỷ tử rừng đỏ tươi, ném miệng. Xem rượu hổ pín cũng đưa lịch trình .

Dưới tác dụng kép của linh tuyền thủy và rượu tráng cốt hổ, thể chất của Giang Thanh Uyển tăng lên quá nhanh. Lại thêm vì lý do gì, hai ngày nay cô đặc biệt "tham giường sưởi". Với thể chất của , thì chịu nổi. Chỉ là nếu duy trì chất lượng và lượng thì khó khăn.

Trong bếp, Tô Dục Bạch lấy từ gian một củ sâm núi rừng 60 năm tuổi, thêm nhung hoẵng, hoàng tinh và kỷ tử cùng các loại dược liệu khác. Trực tiếp kết hợp với một con gà rừng béo , hầm một nồi thập đại bổ thang.

Ừm, dưỡng sinh từ sớm. Ngày khác nếu thời gian, cũng dạo một vòng trong núi. Tìm hươu . So với hoẵng, hươu đối với một công năng hiệu quả rõ rệt hơn nhiều.

lúc , bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa. Tô Dục Bạch là Lý Phú Quý, bèn đóng cửa bếp , tới mở cổng sân.

“Chú Lý, chú tới đây?” Lý Phú Quý từ trong túi lấy một nắm tiền lẻ: “Tiểu Bạch, cái cho cháu.”

Tô Dục Bạch nhận, khó hiểu: "Cho cháu tiền làm gì ạ?" Lý Phú Quý khổ một tiếng: "Là do những chiến sĩ đó để ."

Nghe Lý Phú Quý giải thích, Tô Dục Bạch mới hiểu sự tình. Hôm nay trời sáng, những chiến sĩ trẻ dậy . Đã xúc sạch tuyết cả con phố làng Thạch Oa một lượt.

Khi Lý Phú Quý tiếng động dậy, họ làm xong gần hết . Vừa ăn sáng xong, những chiến sĩ trẻ đó cáo từ. Vừa Lý Phú Quý tiễn , dẫn đến điểm thanh niên trí thức để thu bát đĩa nồi niêu mượn của dân làng. Mới phát hiện họ cũng quét dọn sân và nhà cửa sạch sẽ tinh tươm.

Ngoài , còn để cho họ một lá thư cảm ơn. Trong thư kẹp theo tiền . Tổng cộng là 7 đồng 6 hào 3 xu. Còn nhắn rằng, tiền đủ cho lương thực đó, khi về đơn vị họ sẽ gửi thêm tiền tới.

Loading...