Thời Đại Đói Kém: Tôi Dựa Vào Không Gian Để Giàu Có! - Chương 166: Hẻm núi Quỷ Liệt, Cổng Địa Ngục! ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 01:16:02
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm . Giang Thanh Uyển xách một cái túi đeo chéo đặt tay Tô Dục Bạch. Cô nhẹ giọng : "Em chuẩn đồ ăn khô, thịt khô và nước cho đủ dùng một ngày." Dừng một chút, trong mắt Giang Thanh Uyển lóe lên một tia cảm xúc: "Anh chú ý an nhé, em ở nhà đợi ."

Tô Dục Bạch "ừm" một tiếng, đưa tay xoa nhẹ lên khuôn mặt xinh của Giang Thanh Uyển, dịu giọng : "Nhanh thì nửa ngày, chậm thì một ngày là về." Giang Thanh Uyển khẽ mỉm : "Vậy em sẽ nấu cơm tối đợi ." "Được!"

Nhìn theo bóng lưng Tô Dục Bạch sải bước nhanh như bay, nụ mặt Giang Thanh Uyển thu , trong mắt dâng lên một nỗi lo lắng.

Hậu Sơn.

Nhìn thấy mấy bóng phía , Tô Dục Bạch khựng bước. Những phía cũng thấy Tô Dục Bạch, vội vàng tới.

"Tiểu Bạch..."

Tô Dục Bạch mấy cán bộ đại đội và mấy dân làng phía : "Đội trưởng, các chú đợi ở đây từ tối qua đấy chứ?"

Lý Phú Quý và mấy đều lạnh cóng, mặt mày xanh mét, mắt đỏ ngầu đầy tia máu. Lý Phú Quý khổ: "Không, chúng đến lúc trời hửng sáng thôi."

"Tính đến thử vận may, lỡ họ thấy dấu hiệu chúng để về."

Chuyện lớn như xảy , làm họ thể ngủ yên ? Đêm qua họ họp cả đêm. Chủ yếu là để an ủi gia đình mấy đội săn b.ắ.n .

Tô Dục Bạch khẽ gật đầu: "Kể cho tình hình tìm hôm qua , dấu hiệu để là gì." Lý Phú Quý vội vàng vẽ dấu hiệu thống nhất cho Tô Dục Bạch xem.

Vừa , ông kể: "Hôm qua những cử theo sát dấu hiệu họ để , nhưng một đội trong đó, khi cách Tùng Nhai Quật chừng một dặm, thì còn để dấu hiệu nào nữa."

"Vì lúc đó trời gần tối, nên họ tiếp tục sâu ."

Lý Phú Quý xong, lo lắng : "Tôi lo, họ Hẻm núi Quỷ Liệt ..."

"Cậu đừng hành động một nữa, tám giờ tập hợp , cùng với đại đội."

Tô Dục Bạch lòng thắt , lông mày cũng nhíu chặt. Bất cứ ai là địa phương, thể nào Hẻm núi Quỷ Liệt là một vùng đất cực kỳ hiểm ác thực sự. Ngay cả những thợ săn lão luyện, kinh nghiệm đầy , Hẻm núi Quỷ Liệt cũng dám chắc thể mạng trở . Mấy thợ săn gan to đến ?

Đương nhiên, điều bận tâm là việc họ dám Hẻm núi Quỷ Liệt . Mà chủ yếu là Tùng Nhai Quật, nơi đó "bất ngờ" chuẩn cho bọn tiểu quỷ. Mặc dù lối kín đáo, nhưng vạn nhất chuyện gì sai sót... Đó là năm sáu mạng đấy.

Tô Dục Bạch trầm giọng : "Tôi sẽ lên xem , đợi các chú núi!" Đi cùng đại đội là chuyện với khác, nhưng với , đó là sự ràng buộc lớn nhất.

"Tiểu Bạch, thằng Trụ nhà ..." Một phụ nữ mặt mày xanh xao, hình gầy gò loạng choạng tới, giọng khàn đặc. Lý Phú Quý sắc mặt đổi, đầu quát: "Lưu Nhị Hồng, quản vợ ông!"

Lưu Nhị Hồng khổ một tiếng, vội vàng tiến vài bước túm lấy vợ , bịt miệng bà , nhỏ giọng quát: "Bà làm cái quái gì thế? Quên lời đội trưởng ?" Vừa , ông kéo bà sang một bên.

Người phụ nữ , trong mắt dâng lên một làn sương nước, giằng tay chồng nhưng thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoi-dai-doi-kem-toi-dua-vao-khong-gian-de-giau-co/chuong-166-hem-nui-quy-liet-cong-dia-nguc.html.]

Lý Phú Quý dặn dò, thể đến đợi, nhưng khi gặp những lên núi, bất kể là Tô Dục Bạch đội cứu hộ do họ tổ chức. Đừng ai lóc như đưa đám, tạo áp lực cho họ. Vào núi tìm vốn dĩ khó như mò kim đáy bể.

Đại Thương Sơn rộng lớn như , đừng mười mấy , dù mấy trăm cũng như kiến, chẳng làm nên trò trống gì.

Lý Phú Quý sắc mặt dịu một chút, Tô Dục Bạch: "Tiểu Bạch, đừng nghĩ nhiều quá, lời khách sáo hôm nay cũng nữa, an của là quan trọng nhất, tuyệt đối đừng mạo hiểm."

Tô Dục Bạch thấy , cũng đại khái hiểu ý của Lý Phú Quý: "Đội trưởng yên tâm, nếu chạy, thể cản ."

Thấy bên Lưu Nhị Hồng vẫn còn lằng nhằng, Tô Dục Bạch do dự, vẫn cất bước tới: "Chú Lưu, thả thím ạ." Lưu Nhị Hồng chút lúng túng: "Tiểu Bạch, bà nhà nặng nhẹ, đừng để ý."

Tô Dục Bạch lắc đầu, phụ nữ: "Thím ơi, cháu cũng dám hứa hẹn gì với thím, chỉ thể là sẽ cố gắng hết sức."

"Với các chú các thím cũng đừng lo lắng quá, suy cho cùng đó cũng chỉ là phỏng đoán của cháu, sự việc chắc phức tạp như chúng nghĩ."

Tô Dục Bạch ấn tượng sâu sắc về Lưu Nhị Hồng và con trai ông là Lưu Thiết Trụ, khi đánh ở làng Khe Suối, hai cha con họ hạ gục năm sáu .

Tô Dục Bạch xong, vẫy tay với Lý Phú Quý và những khác, bước lên núi. Hẻm núi Quỷ Liệt, cũng thám hiểm từ lâu .

Thoát khỏi tầm mắt của chân núi, Tô Dục Bạch còn giữ kẽ, phóng nhanh như bay con đường núi với một tốc độ phi lý. Đối với con đường , Tô Dục Bạch quen thuộc đến mức thể quen hơn, nhắm mắt cũng nên đặt chân xuống .

Một giờ , Tô Dục Bạch dừng bước. Anh tìm kiếm xung quanh một lát, tìm thấy dấu hiệu hai mũi tên một cái cây.

Đây là dấu hiệu phân biệt ba đội, đội đầu tiên là một chữ X. Lông mày Tô Dục Bạch nhíu chặt, mục đích của đội thợ săn thứ hai quá rõ ràng .

Hầu như hề vòng vo gì, cứ thế tiến thẳng về hướng Tùng Nhai Quật. Bước chân khỏi nhanh hơn vài phần.

Trên đường phát hiện dấu vết của thú rừng, nhưng Tô Dục Bạch cũng dừng bước. Nửa giờ , dừng con suối, thấy tảng đá lớn ở lối dịch chuyển, xung quanh cũng dấu chân nào khác, trong lòng khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Anh sợ gì khác, chỉ sợ mấy thợ săn là bọn tiểu quỷ giả mạo. Nếu đúng là của bọn tiểu quỷ đến tìm kho báu, c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi. Dù cũng chắc kiếp bọn tiểu quỷ chuyển kho báu lúc nào.

Thế nhưng bên cạnh họ còn những dân làng Thạch Oa như Lưu Thiết Trụ. Lợi dụng gian, dùng tuyết che lấp dấu vết qua.

Tô Dục Bạch ngẩng đầu khe núi hẹp phía bãi đá vụn, trong mắt lóe lên một tia tinh quang. Anh sải bước nhanh như bay tới.

Hẻm núi hẹp, chỉ đủ cho hai cạnh . Mắt Tô Dục Bạch sâu thẳm, cất chiếc áo khoác quân đội dày cộp dễ gây cản trở sự linh hoạt gian. Trong tay bỗng xuất hiện mấy cây phi đao gỗ, cất bước Hẻm núi Quỷ Liệt khiến biến sắc khi nhắc đến.

Chậm rãi bước trong khe núi hẹp, Tô Dục Bạch phóng đại các giác quan của , tinh thần tập trung cao độ. Hẻm núi Quỷ Liệt nhắc đến mà biến sắc, chỉ vì thể mãnh thú bên trong. Mà còn vì những loài độc trùng và côn trùng gây ngứa ẩn trong bóng tối, ở khắp nơi.

Đặc biệt là ở khe núi hẹp , vì trong các khe đá độc trùng ẩn nấp, nên gọi là Cửa địa ngục. Chúng chỉ ngăn cản con , mà còn cả mãnh thú bên trong Hẻm núi Quỷ Liệt.

Chỉ khi ngủ đông, những loài độc trùng và côn trùng gây ngứa mới ngủ vùi. Khi đó mới thể .

Tô Dục Bạch bước nhẹ chân, là vì đánh thức những loài độc trùng đang ngủ đông. Mặc dù gian làm chỗ dựa, nhưng cũng dám quá lơ là. Nếu những loài độc trùng lặng lẽ mà cắn một miếng bất ngờ, thì coi như xong.

Loading...