Thoái Hôn xong, Ta Thành Bảo Vật Trong lòng Người - Chương 99: Ta có thể đến nhà ngươi dưỡng thương không?

Cập nhật lúc: 2025-09-29 09:24:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trời dần tối, núi càng lúc càng lạnh.

Tiêu Hàm Ngọc nhặt một ít cành khô lá rụng đốt một đống lửa bên cạnh Chu Cảnh Ninh.

Hắn thương ở chân, nàng cũng dám tùy tiện dịch chuyển .

Tiêu Hàm Ngọc bên cạnh , cầm một cành cây khều đống lửa.

“Ấm hơn chút nào ? Ngươi đổi tư thế , cứ thế mệt ?”

Chu Cảnh Ninh cử động phần , với nàng:

“Mệt, ngươi thể cho dựa một chút .”

Tiêu Hàm Ngọc liếc một cái, quét mắt quanh bốn phía, liền dậy về phía xa.

Chu Cảnh Ninh nghi hoặc nàng, thấy nàng vác về một tảng đá lớn, mí mắt giật giật.

Tiêu Hàm Ngọc đặt tảng đá xuống, tựa phía .

“Dựa .”

Ngực Chu Cảnh Ninh phập phồng, như giận dỗi mà dịch chuyển về phía .

“Bỏ , tiểu gia chê cấn khó chịu. Vong ân phụ nghĩa, vì ngươi mà chân gãy , dựa một chút cũng .”

Tiêu Hàm Ngọc khẽ nắm chặt tay, vẫn ấn giữ .

“Ngươi đừng cử động linh tinh.”

Thôi , thôi , dựa một chút cũng sẽ mất miếng thịt nào.

Nàng dịch tảng đá phía , tự xuống phía , lưng tựa lưng .

Khóe môi Chu Cảnh Ninh nhếch lên, đem bộ trọng lượng của đè lên nàng.

Thân thể Tiêu Hàm Ngọc nghiêng về phía , nắm tay càng siết chặt hơn.

Trong lòng lặng lẽ tính toán, nợ hai , đợi trả hết ân tình , đánh cũng muộn.

“Tiêu Hàm Ngọc.”

Chu Cảnh Ninh đột nhiên gọi tên nàng.

“Nói.”

“Ngươi ở miếu Nguyệt Lão ước nguyện gì?” Hắn hỏi.

“Người nhà bình an khỏe mạnh, sống lâu trăm tuổi.” Tiêu Hàm Ngọc đáp.

Chu Cảnh Ninh im lặng một lúc, đầu chỉ thể thấy mái tóc đen nhánh của nàng.

“Ngươi cầu duyên mà cầu nhà khỏe mạnh ?”

Tiêu Hàm Ngọc quan trọng :

“Dù mấy vị thần tiên đều quen , ông sẽ chuyển lời thôi.”

Nói đến đây, Tiêu Hàm Ngọc tò mò hỏi: “Ngươi ước nguyện gì?”

Chu Cảnh Ninh trầm ngâm một lát, hít một thật sâu.

“Nguyện cùng trong lòng trường tương thủ.”

Tiêu Hàm Ngọc kinh ngạc : “Ngươi trong lòng ? Ai , quen ?”

Giọng Chu Cảnh Ninh vẻ vô cùng bi thương.

“Chân nếu mà què , nàng nhất định sẽ cần nữa.”

“Chuyện ngươi cứ yên tâm.” Tiêu Hàm Ngọc lật tay vỗ vỗ vai , “Cái chân đó của ngươi sờ , nghiêm trọng đến , què .”

Giọng Chu Cảnh Ninh kích động hẳn lên.

“Ta yên tâm, nếu về biến thành què, ngươi… Tiêu gia các ngươi chịu trách nhiệm đến cùng.”

Lời dứt, phía liền tiếng nào dậy bỏ , suýt nữa thì ngã ngửa đất.

Nghiêng đầu liền thấy Tiêu Hàm Ngọc chạy về phía một chiếc xe ngựa.

Tiêu Hàm Chương giữa đường gặp Lâm Dao, cưỡi ngựa theo phía .

“Đại ca, cũng đến ?”

Tiêu Hàm Chương lật xuống ngựa, về phía Chu Cảnh Ninh.

“Hắn thế nào ?”

Tiêu Hàm Ngọc đáp:

“Ta cố định đơn giản , vết thương ở đây thể xử lý , nhanh chóng về tìm đại phu.”

“Ừm.”

Tiêu Hàm Chương đến mặt Chu Cảnh Ninh, xổm xuống.

“Ngươi lên , cõng ngươi đến xe ngựa.”

Tiêu Hàm Ngọc đỡ Chu Cảnh Ninh lên lưng Tiêu Hàm Chương, Tiêu Hàm Chương cõng đến xe ngựa đặt xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoai-hon-xong-ta-thanh-bao-vat-trong-long-nguoi/chuong-99-ta-co-the-den-nha-nguoi-duong-thuong-khong.html.]

Trong xe ngựa Lâm Dao trải sẵn những tấm đệm mềm dày.

Tiêu Hàm Chương lệnh cho xa phu bên ngoài:

“Đưa Chu công tử về Chu gia, cầm danh của mời Trương thái y, ông giỏi về nối xương.”

Lời dứt, Chu Cảnh Ninh đang khẽ ngẩng đầu Tiêu Hàm Chương.

“Tiêu đại ca, thể đến nhà dưỡng thương ?”

Tiêu Hàm Chương: “…”

Lâm Dao: “…”

Tiêu Hàm Ngọc: “?!”

Lời thốt , ba còn trong xe ngựa .

Yêu cầu thật quá đáng hợp lý, khiến Tiêu gia cũng thể từ chối.

là vì cứu nữ quyến Tiêu gia mà thương, bọn họ lý chịu trách nhiệm về vết thương của .

Tiêu Hàm Chương và Lâm Dao trao đổi ánh mắt, Tiêu Hàm Ngọc, đáp :

“Phải , ngươi thể dưỡng thương cho lành mới rời , trong thời gian đó tất cả đồ ăn thức uống, chi phí sinh hoạt chúng đều bao.”

Nói xong dặn dò Tiêu Hàm Ngọc.

“Ngươi hết đưa Cảnh Ninh về Hầu phủ sắp xếp một chút, và Dao nhi cưỡi ngựa về, đến Chu gia chào hỏi một tiếng.”

Tiêu Hàm Ngọc cảm thấy thật sự cần thiết đón về nhà dưỡng thương chứ.

Bọn họ thường đến Chu gia thăm nom là , đều ở kinh thành, hai nhà cách cũng xa.

thấy đại ca cảm thấy hình như cũng vấn đề gì.

Tiêu Hàm Chương kéo Lâm Dao xuống xe ngựa, xa phu liền điều khiển xe xuống núi.

Lâm Dao bây giờ đồng ý với lời Tiêu Hàm Chương.

Chu Cảnh Ninh biểu hiện thật sự quá rõ ràng .

Vậy mà còn nhà bọn họ.

Sau khi bọn họ , Lâm Dao đưa Tiêu Hàm Chương xem con ngựa kinh hãi đó.

Tiêu Hàm Chương vết thương nhỏ con ngựa, trầm giọng : “Do làm?”

Lâm Dao gật đầu, nghĩ một lát, với Tiêu Hàm Chương:

“Hôm nay ở chùa gặp Tô Hoàn , cùng tranh cãi mấy câu, vì chuyện ghi hận trong lòng , lúc còn bảo tự làm tự chịu, làm ?”

“Còn ai nữa.”

Trong mắt Tiêu Hàm Chương xẹt qua sát ý lạnh băng, ngoài ai lá gan lớn như .

liên quan đến ngươi, nhắm . Trời sắp tối , chúng xuống núi .”

Trở về kinh thành, Tiêu Hàm Chương liền đến Chu gia.

Người nhà họ Chu vẫn đang ở nhà chờ Tiêu Hàm Chương đưa về.

Kết quả đợi là Tiêu Hàm Chương đến với bọn họ rằng Chu Cảnh Ninh ở Hầu phủ dưỡng thương.

Vĩnh Xương bá phu phụ và tẩu Chu Cảnh Ninh liền cùng đến Định Bắc Hầu phủ xem Chu Cảnh Ninh.

Đến nơi, Trương thái y xử lý xong vết thương của Chu Cảnh Ninh.

Thông báo với bọn họ rằng trong vòng một tháng đừng cử động lung tung, cứ dưỡng thương cho , ba tháng sẽ thể như thường, để di chứng.

Người nhà họ Chu liền yên tâm.

Chu phu nhân liền đưa Chu Cảnh Ninh về.

Đã còn vấn đề gì lớn, ở đây thì tính , chi bằng về nhà chăm sóc còn tiện hơn chứ.

Vốn dĩ Chu Cảnh Ninh làm như còn thể khiến Định Bắc Hầu phủ ghi nhớ một phần ân tình.

Cứ cố tình ở đây thì tính là chuyện gì, ngược còn khiến Chu gia bọn họ như bám víu lấy Tiêu gia.

Chu Cảnh Ninh nhất quyết chịu , suýt nữa làm Vĩnh Xương bá phu phụ tức đến ngất xỉu.

Trong miệng còn hùng hồn :

“Nương, thái y bây giờ thể cử động lung tung, hành hạ thêm một , vạn nhất chân lành thì ?”

Định Bắc Hầu phu phụ như , tự nhiên dám để dịch chuyển chỗ khác nữa.

Hai liền khuyên Vĩnh Xương bá phu phụ, nhất định sẽ cẩn thận chăm sóc , đây đều là những gì Tiêu gia bọn họ nên làm, mong phu phụ cứ yên tâm.

Hai vợ chồng cuối cùng cũng thêm gì nữa, trở về điều hai tiểu tư thường ngày hầu hạ tới hầu phủ.

Tiễn gia đình họ Châu , Lâm Dao và Tiêu Hàm Chương thăm Tiêu lão phu nhân.

uống thuốc , chỉ là chịu chút kinh hãi, may mắn là thương.

Hai lúc mới trở về Vân Thủy Cư.

Sau khi dùng bữa đơn giản, Lâm Dao liền tắm rửa.

Tiêu Hàm Chương ngoài làm gì.

Loading...