Thoái Hôn xong, Ta Thành Bảo Vật Trong lòng Người - Chương 122: Bệ hạ hiếu cảm động trời
Cập nhật lúc: 2025-09-29 09:44:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Tô Hoàn rời .
Liền một bán hàng rong khoác áo vải thô màu xanh, vai vác một gánh hàng cắm đầy các loại nặn bột, tỳ nữ bên cạnh Đường Trữ dẫn hành cung.
Trình Quang nhận lệnh của Tiêu Hàm Chương, bất cứ ai hành cung đều tra xét kỹ lưỡng.
Liền chặn .
“Làm gì đó?”
Tỳ nữ mở miệng đáp:
“Công chúa ở mãi gì tiêu khiển, sai nô tỳ phố tìm một nặn bột đưa giải sầu.”
Trình Quang cho lục soát thể, cẩn thận kiểm tra đồ vật trong gánh hàng, mới cho phép qua.
Người đưa viện của công chúa, bài học , cũng tiện trong.
Liền định đợi tiếp tục theo dõi.
Người bán hàng rong nặn vài hình bột cho Cửu công chúa chơi, đến chỗ Đường Trữ bẩm báo.
“Chủ tử.”
Đây là thám tử của Bắc Cương cắm Tấn quốc nhiều năm, đây vẫn luôn do Đường Trữ quản lý.
Kể từ khi Đường Trữ rời , tuyến biên giới Tiêu gia canh giữ quá chặt, việc đưa tin tức vô cùng khó khăn.
Bọn họ nhiều năm hành động.
“Phe còn bao nhiêu ?” Đường Trữ hỏi.
“Chỉ còn hai mươi bảy , những năm nay vẫn dám động đậy.” Người bán hàng rong đáp.
Đường Trữ gật đầu, căn dặn:
“Đủ , ngươi xem thử trạch viện đây của ai đang quản lý, đổi tất cả thành của chúng . Người của Huyền Ưng Vệ canh gác chặt chẽ, gần đây các ngươi đừng đến chỗ nữa.”
Người đó gật đầu đáp lời, vác gánh hàng khỏi hành cung.
Trình Quang vẫn luôn cho theo dõi, bán hàng rong về nhà, tìm một chỗ phố dựng quầy hàng.
Liên tục theo dõi mấy ngày phát hiện điều bất thường, mới rút về.
Người bán hàng rong cũng vội hành động, mấy ngày mới tất cả những quản lý trạch viện của Đường Trữ thành của .
Trong trạch viện đó vốn của bọn họ quản lý, Lâm Dao điều thêm một hai hạ nhân của Lâm gia.
Quản sự liền tìm , báo cáo cho Lâm Dao.
Người nếu biến mất một cách khó hiểu, ngược sẽ khiến khác nghi ngờ, chi bằng thông qua tay Lâm Dao.
Lâm Dao liền bảo Trang ma ma xử lý.
Trang ma ma đưa , quản sự trạch viện bỏ trống, cũng cần nhiều như , bảo nàng cần điều thêm đến nữa.
Trang ma ma thấy bọn họ quản lý trạch viện cũng khá gọn gàng.
Có mấy còn là cũ bên cạnh phu nhân, liền điều thêm qua đó.
Định Bắc Hầu khi uống giải dược, tình hình quả nhiên hơn nhiều.
Lại thêm Lâm Dật vẫn luôn châm cứu và tắm thuốc, tinh thần ông cũng hồi phục đáng kể.
Theo tiến độ , chừng còn thể bình thường.
Cả nhà đều thở phào nhẹ nhõm.
Trong cung bỗng nhiên truyền tin Tô Thái hậu bệnh nặng.
Thái hậu giường nhắm nghiền đôi mắt, thở gấp gáp, sắc mặt chút vàng vọt, co ro cuộn chặt trong chăn, thỉnh thoảng còn lẩm bẩm câu lạnh.
Trong tẩm điện đốt mấy lò sưởi.
Cung nữ hầu hạ trong phòng nhân lúc ai chú ý, thỉnh thoảng dùng ống tay áo lau mồ hôi trán.
Thái y ngớt, nhưng làm cũng tra bệnh căn, chỉ thể kê ít thang thuốc giảm triệu chứng.
Cuối cùng kết luận lẽ là do những năm nay ưu tư quá độ, dương khí hao tổn, tích tụ đến hôm nay thể đột nhiên chịu nổi mà suy sụp.
Tô Tướng và Tô Hoàn mấy tin rằng khỏe mạnh đột nhiên đổ bệnh.
Liền xin cung thăm nom, bọn họ nghi ngờ kẻ cố ý hạ độc.
Kiểm tra kỹ lưỡng tất cả dụng cụ ăn uống, cuối cùng cũng tra vấn đề gì.
Tô Hoàn liền dẫn Đường Trữ cung, nàng xem manh mối gì .
Nàng cung ngửi thấy mùi hương trong điện, ánh mắt lướt qua chậu cây cửu lý hương đặt mặt đất một cách bất động thanh sắc.
“Hương là ai điều chế?”
Thấy nàng hỏi như , ngón tay Hoàng hậu khẽ siết , tim đập nhanh hơn mấy phần.
Hương Tô Hoàn cho kiểm tra qua, vấn đề gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoai-hon-xong-ta-thanh-bao-vat-trong-long-nguoi/chuong-122-be-ha-hieu-cam-dong-troi.html.]
nàng Hoàng hậu hiểu vì lo lắng.
Dù nàng tra xét cung nữ thủ đoạn dị thường lợi hại, Hoàng hậu sợ nàng sẽ phát hiện điều gì đó.
Lâm Dao từng đưa phương hương cho nàng, trong cung nhiều đều thấy, nàng liền thành thật đáp:
“Đây là phương hương của Tiêu phu nhân , cho thợ trong cung điều chế, kiểm tra , vấn đề gì.”
Tô Hoàn để ý lời Hoàng hậu, Đường Trữ nhắc đến hương , liền tiến lên hỏi.
“Có vấn đề gì với hương ?”
Đường Trữ nhàn nhạt liếc một cái, chỉ hương đó :
“Ta chỉ ngửi thấy mùi khá dễ chịu, tiện miệng hỏi một câu, đưa xem một chút .”
Sắc mặt Hoàng hậu khẽ biến, nhanh khôi phục bình tĩnh.
Nàng hiện tại trấn định, thể để khác điều bất thường mặt nàng.
Chuyện đại nghịch bất đạo như thế mà tra , nàng khó thoát khỏi cái chết.
Hoàng hậu trấn định sai mang hương đưa cho Đường Trữ, Đường Trữ kiểm tra một lát.
“Không vấn đề gì.”
Tảng đá trong lòng Hoàng hậu rơi xuống, nàng mở miệng :
“Hương các cung đều phát, đều xảy vấn đề gì.”
Đường Trữ nhếch khóe môi, kiểm tra những nơi khác, cuối cùng cũng thu hoạch gì.
Người Tô gia lúc mới chấp nhận sự thật Tô Thái hậu đột nhiên đổ bệnh.
Khánh An Đế liên tục mấy ngày lâm triều, đích ở giường thái hậu hầu hạ thuốc thang, ngày đêm cận kề chăm sóc.
Các quan đại thần mắt, đều tấm lòng hiếu thảo của ngài làm cảm động.
“Bệ hạ hiếu cảm động trời, thực sự là tấm gương cho thần đợi noi theo.”
Thỉnh thoảng thấy bệnh tình thái hậu trở nặng, ngài còn ở giường lóc thảm thiết một phen.
Các quan đại thần ca ngợi.
“Bệ hạ thực sự là chí tình chí tính, thần đợi hổ thẹn.”
Sau đó là ai cố ý chỉ thị mà đề xuất mặt Khánh An Đế.
“Nếu Thái hậu nương nương bệnh sợ lạnh, chi bằng chuyển đến biệt viện Giang Nam dưỡng bệnh sẽ hơn.”
Ai nấy đều thấy lý, Khánh An Đế cũng đồng ý.
“Mẫu hậu bệnh nặng, Trẫm thể để nàng một mà hầu hạ bên giường, Trẫm cũng cùng mẫu hậu .”
Lại là một màn diễn xuất đầy lời lẽ khẩn thiết, làm rơi lệ, khiến các quan đại thần vô cùng cảm động.
Thật sự cả thiên hạ từng thấy một con hiếu thảo như .
Thế nhưng quốc gia thể một ngày vô quân, các đại thần thể thật sự để ngài , luân phiên đến khuyên nhủ.
Cuối cùng vẫn là Tô Tướng mặt nỗ lực khuyên nhủ một phen.
Khánh An Đế mới mắt đỏ hoe quyết định ở , để thái hậu tự biệt viện.
Sau khi Tô Thái hậu đưa khỏi hoàng cung, Hoàng hậu nhân cơ hội đưa những mới chiêu mộ cung cũng cùng đưa đến biệt viện.
Dặn dò bên đó chỉ cho bọn họ làm những việc nặng nhọc như quét tước, đến gần thái hậu.
Người trong cung thanh sạch.
Tiêu Hàm Chương nhân đà thượng tấu, xin Khánh An Đế và Cửu công chúa sớm hôn.
Lời trong lời ngoài đều ám chỉ nếu gặp quốc tang, hoàng đế thủ hiếu ba năm.
Lý do khiến Đường Trữ cũng tìm cớ thoái thác, tổng thể ba năm mới để công chúa gả .
Cuối cùng đành cắn răng ký minh ước.
Tiêu Hàm Ngọc hứng chí kể cho Lâm Dao những chuyện xảy gần đây.
Lâm Dao vô cùng chăm chú lắng , thỉnh thoảng đáp nàng một biểu cảm kinh ngạc.
“Là thật ? Thái hậu cứ thế mà bệnh ư?”
Tiêu Hàm Ngọc tiếp tục kể, Lâm Dao xong cả câu chuyện, trầm trồ khen ngợi: “Bệ hạ quả là hiếu thảo.”
Tiêu Hàm Chương cách các nàng xa, ánh mắt sâu thẳm đặt Lâm Dao.
Chờ khi Tiêu Hàm Ngọc rời , cho trong viện hết, đóng cửa phòng .
Lâm Dao thấy phản ứng của , mặt chút nghi hoặc.
“Giữa ban ngày ban mặt đóng cửa làm gì?”
Tiêu Hàm Chương cứ thế nàng chằm chằm, gì, đến mức Lâm Dao cảm thấy da đầu tê dại.
Nửa ngày , mới mở miệng hỏi: “Nghe nàng đưa một phương hương cung?”