Thoái Hôn xong, Ta Thành Bảo Vật Trong lòng Người - Chương 103: Tại sao chỉ có một lần đó mà nàng đã có con của hắn

Cập nhật lúc: 2025-09-29 09:24:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Hàm Chương buổi tối đến Tẩm Phương Các tìm Lục Vân Sanh.

Lục Vân Sanh đưa một phong thư cho , nhận lấy châm chọc :

“Tin tức quả thực càng ngày càng chậm chạp.”

Lục Vân Sanh vốn lười biếng tựa ghế, liền thẳng dậy :

“Thế tử thể đừng cái cái , nhanh thì sẽ tin tức chi tiết đến . Tin tức bọn họ đến liên hôn khó , chủ yếu là những đến là ai.”

chuyện thấy mỏi lưng.

Tiêu Hàm Chương mở phong thư, lấy giấy bên trong , lướt qua nội dung phía .

Mẫu phi của Cửu công chúa sủng ái, dẫn đến việc nàng ở hoàng thất Bắc Cương cũng là một nhân vật cũng cũng chẳng , mấy quan trọng.

Bởi , hy sinh một công chúa như để hòa , bọn họ cũng hề bận tâm.

với tư cách là của hồi môn, một nữ nhân tên Đường Ninh bên cạnh nàng thể coi thường.

Mười bốn năm nàng tại Bắc Cương đột ngột xuất hiện, trở thành mưu sĩ của Tam hoàng tử Bắc Cương khi , một đường giúp đăng lên ngôi vị Thái tử.

Không ngờ Thái tử Bắc Cương cam lòng để nàng đến Tấn quốc.

Mười bốn năm

Tiêu Hàm Chương cẩn thận hồi tưởng , năm đó Định Bắc Hầu đại bại Bắc Cương, danh tướng Bắc Cương Lạc Lăng Phong c.h.ế.t trong trận chiến .

Từ đó về Bắc Cương liền trầm lặng nhiều năm, từng phạm biên.

Cho đến bốn năm , bọn họ khơi mào chiến tranh hai nước, mà Định Bắc Hầu hạ độc may mắn giữ một mạng.

Tiêu Hàm Chương thì cùng bọn chúng đánh liên tục bốn năm mới đắc thắng trở về.

Đánh nhiều năm như , Bắc Cương cũng dân sinh khó khăn, dân oán sôi trào.

Thái tử khi đăng cơ tự vớt vát chút danh tiếng , mới dùng hòa để đảm bảo với bá tánh rằng những năm tuyệt đối sẽ ngừng chiến.

“Không tin tức hữu dụng nào ?”

Tiêu Hàm Chương xem xong, rũ rũ phong thư, với Lục Vân Sanh:

“Đòi nhiều bạc như , ngươi chột ? Buổi tối ngủ yên ?”

Lục Vân Sanh đẩy chén về phía .

“Chuyện cần Thế tử bận tâm, đây càng kiếm tiền bất chính càng ngủ ngon.”

Nói xong, Lục Vân Sanh xích gần về phía , tò mò hỏi:

“Ngươi Cửu công chúa cuối cùng sẽ gả cho Hoàng đế làm phi tần, là chọn một vương hầu công tử?”

“Ngươi lo lắng ít .” Tiêu Hàm Chương buồn .

Tuy Bắc Cương là nước chiến bại, hòa hẳn là quyền phát ngôn.

trong lòng đều hiểu rõ, hai nước đều còn bạc để đánh trận nữa .

Nay nếu các nàng còn chọn gả cho ai, thì xem các nàng sẽ đưa điều kiện gì.

“Chuyện hiện giờ ở Đại Tấn là một việc lớn, ai tò mò? Ngươi giờ vợ, tự nhiên sẽ quan tâm đến chuyện .”

Nghĩ một lát, Lục Vân Sanh hỏi:

“Hôm nay mang phu nhân của ngươi đến?”

Hắn hôm nay phát hiện Hồng Tiêu thấy chỉ một Tiêu Hàm Chương đến, mặt thế mà chút thất vọng.

Tiêu Hàm Chương khịt mũi : “Chỗ ngươi mà đến.”

Lục Vân Sanh trợn mắt , làm một động tác mời ngoài cửa.

“Đi thong thả, tiễn.”

Tiêu Hàm Chương cầm đồ vật liền khỏi Tẩm Phương Các.

Tiêu Hàm Chương định lên xe ngựa, liền thấy Thẩm Thanh Vân đang về phía , sắc mặt lắm.

Dương Nguyệt Như mấy hôm nhờ Lăng Tú Các thêu quần áo trẻ con hôm nay làm xong.

Thẩm Thanh Vân đến lấy thì vặn thấy Sơ Cửu.

Quả nhiên lâu , Tiêu Hàm Chương liền từ Tẩm Phương Các .

Hắn đến mặt Tiêu Hàm Chương, chằm chằm : “Không ngờ Thế tử cũng đến nơi như thế ?”

Còn tưởng đối với Lâm Dao thể tình thâm ý trọng đến mức nào, khiến Lâm Dao khi nhất quyết gả cho .

Nay cưới về tay, chẳng cũng mới thành đầy một năm, còn trân trọng nữa, đến nơi tìm nữ nhân.

Với thì khác gì .

Không, còn bằng , gài bẫy, là tình thể tha thứ, còn rõ ràng là tự nguyện.

Nếu để Lâm Dao , nhất định sẽ tức điên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thoai-hon-xong-ta-thanh-bao-vat-trong-long-nguoi/chuong-103-tai-sao-chi-co-mot-lan-do-ma-nang-da-co-con-cua-han.html.]

Trong mắt nàng dung nổi một hạt cát, khi vì chuyện của và Dương Nguyệt Như mà náo loạn đến thế.

Nếu Tiêu Hàm Chương đến đây, sẽ náo loạn với đến mức nào.

Đến lúc đó nàng liệu hối hận vì gả cho Tiêu Hàm Chương ?

Tiêu Hàm Chương vén gọn đại cẩm , đầu bảng hiệu Tẩm Phương Các một cái, mới hỏi Thẩm Thanh Vân:

“Sao ? Thẩm đại nhân từng đến ? Có cần bản thế tử mời ngươi một ?”

Thấy thế mà còn đường hoàng như , một chút lo lắng hổ khi bắt gặp cũng .

Thẩm Thanh Vân càng thấy Lâm Dao đáng.

“Thế tử cũng sợ Dao nhi nàng tức giận .”

Tiêu Hàm Chương thấy như , thế mà chút dở dở .

Người quản chuyện đúng là rộng quá , tưởng là ai , thế mà còn nghĩ thể mặt vì Lâm Dao .

Tiêu Hàm Chương mặt hiện một nụ , như chuyện gì :

“Ta giấu nàng chẳng , Thẩm đại nhân còn định đến mặt nàng cáo trạng ?”

Thẩm Thanh Vân thấy , mày cau nhẹ.

Hắn giờ còn đặt Lâm Dao lòng như ?

Vậy khi tại còn nhất quyết tranh giành với .

Nếu xuất hiện, Lâm Dao giờ đây thể nương tựa chỉ một .

Hai bọn họ cũng sẽ náo loạn đến mức .

Nếu Tiêu Hàm Chương thể mãi mãi đối với Lâm Dao, cũng sẽ buông bỏ, thừa nhận bằng Tiêu Hàm Chương.

Tiêu Hàm Chương giờ đối xử với Lâm Dao như , trong lòng thế mà dâng lên một nỗi bất cam rõ.

“Ngươi sỉ nhục nàng như , chẳng lẽ sợ ngày nàng phát hiện, nàng cũng sẽ dứt khoát rời bỏ ngươi .”

Tiêu Hàm Chương tỏ thái độ, chỉ bước một bước về phía , nhẹ nhàng nâng tay lên.

Thẩm Thanh Vân kinh ngạc , làm gì, theo bản năng lùi về một bước.

Chút chuyện cũng đến mức diệt khẩu chứ.

Nhìn con phố đèn đuốc sáng trưng, và dòng qua ngớt.

Bản tiểu chương còn hết, xin mời nhấn trang tiếp theo để tiếp nội dung đặc sắc phía !

Thẩm Thanh Vân cố gắng vững, nghĩ rằng cũng chẳng thể làm gì .

Lại thấy Tiêu Hàm Chương chỉ dùng ngón tay mở móc khóa của chiếc rương đang ôm tay.

Nhìn qua đồ vật bên trong, đóng khóa cho .

Sau đó mỉm khó hiểu với , nụ khiến Thẩm Thanh Vân chút tê dại da đầu.

“Thẩm đại nhân con mắt để chằm chằm bản thế tử, chi bằng hãy mở to mắt bên cạnh .”

Để câu , liền rời .

Để Thẩm Thanh Vân tại chỗ với vẻ mặt khó hiểu.

Người nhất định là chột , dám tiếp với .

Không , thể để Lâm Dao mãi lừa dối, che mắt.

Hắn nhất định tìm cơ hội chuyện cho Lâm Dao .

Trở về nhà, Thẩm Thanh Vân giao y phục mang từ Lăng Tú Các về cho Dương Nguyệt Như.

Dương Nguyệt Như lơ đãng lật xem, từ khi nàng ở Từ An Tự thấy Tô Hoàn, nàng liền luôn tâm thần bất an.

Nàng cho đón mẫu .

Tuy theo tháng thì nàng còn hai tháng nữa mới lâm bồn, nhưng chính nàng rõ, nàng còn một tháng nữa là sinh .

Giờ đây nàng vô cùng hối hận, lời mẫu nhất quyết giữ đứa trẻ .

khi đó nàng thực sự sợ hãi.

Vị đại phu thể của nếu cưỡng ép bỏ đứa trẻ, thể sẽ thể mang thai nữa.

Một nữ nhân nếu con cái, ở nhà chồng sẽ địa vị thế nào, nàng dám tưởng tượng.

Nàng cũng thực sự còn cách nào khác.

Nàng hiện giờ chỉ cầu mong duy nhất là phát hiện, bình an sinh hạ đứa trẻ , vững vị trí chủ mẫu Thẩm gia.

sự xuất hiện của Tô Hoàn khiến nàng kinh hãi xen lẫn sợ hãi, nàng sợ hận .

Đều là hại nàng.

Tại chỉ một đó, nàng con của .

Loading...