Rất nhanh, mấy ở xưởng sửa chữa liền thấy động tĩnh bên , mấy , “Hỏng ….”
Ông lão buông dụng cụ sửa chữa trong tay, dậy liền chạy về phía nhà đá, hai trợ thủ bên cạnh cũng chạy vội theo .
Hướng Du thản nhiên dậy, cầm lấy ba lô đặt bên gối, về phía cửa lớn nhà đá.
Mấy ở xưởng sửa chữa lúc cũng tới nơi, phía nhà đá, đàn ông vẫn đang đất ngừng kêu thảm thiết.
Hắn cảm giác trong óc đau, nhưng thể rõ rốt cuộc đau ở chỗ nào.
Mơ hồ thấy đang về phía , đàn ông ngay đó dậy từ mặt đất, một tay che con mắt thương, một tay hoảng loạn kéo quần.
Quay đầu liền chạy , tiếng bước chân ngày càng gần, trong lúc hoảng loạn thể lảo đảo một chút, chân dẫm quần, cả liền ngã quỵ về phía .
Cằm va tảng đá, chảy m.á.u ngay tại chỗ.
Vội vàng dậy khỏi mặt đất, đàn ông chạy như bay, chỉ để cho mấy một bóng đen lướt qua.
Gặp chạy xa, mấy ở xưởng sửa chữa nhà đá , kiểm tra cẩn thận một chút, phát hiện vật khả nghi nào.
Mấy liền gõ cửa phòng Hướng Du.
“Ngài khỏe, ngài chứ…,” ông lão cửa, hô trong phòng.
Hướng Du thấy tiếng đàn ông chạy xa, cô sớm thấy, chỉ là tay giáo huấn một chút.
Nếu những ở xưởng sửa chữa tới, cô trực tiếp tay g.i.ế.c c.h.ế.t đàn ông ngoài nhà đá .
Ông lão ngoài phòng vẫn đang gọi, Hướng Du đẩy chiếc ghế đá chặn ở cửa lớn , đưa tay mở cửa.
Ngoài phòng ba đàn ông, ông lão dẫn đầu trong tay còn cầm một cái chùy búa, hai còn trong tay cũng cầm vũ khí.
Thấy Hướng Du , mấy mới thở phào nhẹ nhõm.
“Ngài chứ, dọa sợ …,” ông lão dẫn đầu quan tâm hỏi, Hướng Du thu ánh mắt.
“Không …,” mấy vòng quanh nhà đá một lúc, cũng phát hiện vết m.á.u mặt đất.
“Rốt cuộc là ai rảnh rỗi việc gì làm,” ông lão sờ vết máu, vẫn còn tươi mới, hiển nhiên là do mới chạy trốn để .
ban đêm quá tối nên họ cũng thấy rõ bộ dạng đó, chỉ là xem hướng đó chạy trốn, e rằng cũng là trong căn cứ của họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thien-tai-trong-sinh-tro-ve-giai-doan-dau-cua-mat-the/chuong-598-han-chinh-la-ke-da-o-ngoai-nha-da-toi-qua.html.]
“Ngày mai bảo Tiểu Hương và mấy đứa nó xem xét kỹ trong căn cứ, xem ai vết thương…,” ông lão phân phó bên cạnh.
Sáng sớm hôm Hướng Du lập tức cửa, mà là giải quyết bữa sáng trong phòng mới ngoài.
Đang ăn cơm, Hướng Du liền thấy động tĩnh truyền đến ngoài nhà đá, đầu xem, chỉ thấy vài đứa trẻ con đang ghé kẽ hở nhà đá trong phòng.
“Thật sự , bên trong thật sự a, các tự xem …,” đứa bé dậy nhỏ.
Mấy bạn bên cạnh nó lập tức tiến lên, theo ghé kẽ hở.
Hướng Du ăn hết đồ ăn trong tay trong mấy miếng, liền dậy về phía ngoài nhà đá.
“Cậu gạt , bên trong căn bản …,” khi đứa bé trong, Hướng Du dậy rời .
Cửa lớn nhà đá kẽo kẹt một tiếng mở , mấy đứa trẻ con thấy tiếng động, lập tức lùi về phía .
Hướng Du vươn , những đứa trẻ con tuổi tác xấp xỉ bốn năm tuổi, khuôn mặt non nớt.
Mấy đứa nhỏ Hướng Du một cái liền ngây dại, “Chị xinh quá, còn xinh hơn cả chị Hương Hương nữa…”
Cô bé lẩm bẩm , tiếp theo liền tới bên cạnh Hướng Du.
“Chị ơi, chị ở căn cứ Nhạn Thạch của tụi em , chỗ tụi em lắm, nhiều đồ ăn…”
Mấy đứa trẻ con vây quanh bên cạnh Hướng Du, chúng sống lâu ở chỗ , tuy rằng thỉnh thoảng ăn đủ no, nhưng ít tiếp xúc với bên ngoài.
Cơ bản lây nhiễm những thói hư tật , trong mắt từng đứa vẫn còn mang sự non nớt ngây thơ và chất phác.
“Chị chỉ là ngang qua đây, lát nữa sẽ rời .”
Đối với lời của Hướng Du, mấy đứa nhỏ đều thất vọng.
Không lâu , một đàn ông đôi mắt quấn băng gạc tới, trong tay còn bưng một chén cháo.
“Ngài thức dậy , đây là thức ăn bên lão La chuẩn cho ngài, chỗ nhỏ chúng nhiều đồ ăn, ngài đừng bận tâm…”
Người đàn ông tuy rằng đối mặt với Hướng Du, nhưng trong mắt sự sợ hãi nhẹ, chỉ vì con mắt quấn băng gạc , đến bây giờ vẫn còn đau.
Hướng Du đôi mắt quấn chặt của đàn ông, gần như ngay lập tức đoán phận của , chính là đàn ông xuất hiện ngoài nhà đá tối qua.
Nếu nhớ lầm, lão La tối qua hẳn là thương, chẳng qua hôm nay , chút vết thương nào.
Bất quá cằm một vết đỏ nhạt mờ.