Theo thời gian, một mảnh vỡ máy bay và vali hành lý nổi lên mặt nước.
Mặc dù trong và ngoài nước đều cầu nguyện, nhưng thiệt mạng vẫn tiếp tục tăng lên.
Bốn ngày , Lục Miểu đang ăn trưa ở nhà ăn trường học thì nhận điện thoại của Đường Mặc Trần.
"Cô thể đến công ty một chuyến ? Cố nhị gia hai ngày nay làm , nước ngoài hai ngày về liền nhốt trong văn phòng ngoài. Tôi cũng tiện tìm dì Thẩm, đành tìm cô ."
Chuyện của Cố Tri Hành, Cố Thời Nghiễn cho bất kỳ ai, dù chỉ cần cho họ , trong lòng Thẩm Thanh Hòa và những khác, Cố Tri Hành sẽ mãi mãi còn sống ở một góc nào đó thế giới .
Đường Mặc Trần thì vì hai ngày bận xử lý chuyện của Tô Mộc Ngôn, nên giao việc tìm Cố Tri Hành cho khác, lúc cũng chuyện gì.
Lục Miểu gọi điện xin phép giáo viên chủ nhiệm bắt taxi đến Cố thị.
Đường Mặc Trần đợi sẵn ở cổng công ty, thấy Lục Miểu liền như thấy cứu tinh.
Vội vàng kéo cô lên lầu: "Tổ tông, cô cuối cùng cũng đến , nếu cô đến, thực sự cân nhắc báo cảnh sát đấy."
Anh đưa Tô Mộc Ngôn đến kinh thành làm xong việc trở về hai ngày , vẫn thấy ngoài, hỏi thư ký, thư ký cũng gì.
Hai thang máy lên lầu, đến văn phòng Cố Thời Nghiễn.
Đường Mặc Trần giơ tay gõ cửa: "Cố nhị gia, mau mở cửa, Lục Miểu đến , dù thế nào cũng thể để chị dâu cứ ở ngoài mãi chứ? Đợi một hồi lâu bên trong động tĩnh gì, Đường Mặc Trần đang định tiếp tục gõ cửa, Lục Miểu hiệu cho dừng , lấy điện thoại , mở một ứng dụng.
Đường Mặc Trần chỉ thấy ngón tay cô click vài cái màn hình, đó khóa cửa thông minh cửa văn phòng phát vài tiếng ‘tít tít’ tự động mở .
Ngay lập tức trợn tròn mắt.
Mẹ kiếp, cũng ?
Lục Miểu đẩy cửa văn phòng, một mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc xộc mũi, khiến cô khỏi nhíu mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thien-su-xuyen-khong-dai-boss-cung-phai-khom-lung/chuong-496-minh-anh-om-tron-dau-thuong.html.]
Một bóng cao lớn cửa sổ sát đất khổng lồ của văn phòng, tay kẹp một điếu thuốc đang cháy, chân là những tàn thuốc vương vãi khắp nơi.
Cả văn phòng khói thuốc mù mịt.
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
Đường Mặc Trần tiến lên, vỗ vai : "Này, đang làm gì ?"
Cố Thời Nghiễn dường như mới hồn, đầu thấy Lục Miểu: "Sao em đến đây?"
Giọng khàn đặc, đôi mắt sâu thẳm đầy tơ máu, rõ ràng là lâu chợp mắt.
Lục Miểu gì, dáng vẻ hiện tại của Cố Thời Nghiễn cộng thêm những tin tức mạng, cô đoán kết quả.
Mím môi, cuối cùng vẫn lên tiếng: "Anh nên về nghỉ ngơi ."
"Anh ." Cố Thời Nghiễn dập tắt điếu thuốc trong tay, xoay bật máy lọc khí.
Trông bình tĩnh lý trí, giống như chuyện gì xảy .
chỉ Lục Miểu , lúc trong lòng đang trải qua sự dày vò và đau khổ như thế nào.
Anh trai mất tích nhiều năm, vất vả lắm mới tin tức, mà kịp gặp mặt đột ngột gặp nạn.
Vì nhà đau lòng, còn giấu tất cả , một gánh chịu.
"Không mà nhốt trong văn phòng , còn hút nhiều t.h.u.ố.c lá như , định tu tiên ?" Lục Miểu bất lực .
Giơ tay phẩy phẩy làn khói mặt, đầu quanh văn phòng.
Nhìn thấy một bức ảnh nhàu nát đặt ngay ngắn bàn làm việc, tò mò gần cầm lên xem.
Trên đó là ảnh chụp chung lúc nhỏ của mấy chị em nhà họ Cố: Cố Tri Hành, Cố Thời Nghiễn, Cố Tử Hành, Cố Cẩn Hy và Cố Tinh Du.