Lục Miểu về phòng làm xong bài tập, giải thêm mấy bộ đề.
Lấy điện thoại xem giờ, là 11 giờ rưỡi tối.
Từ Lăng Nguyệt Công Quán đến núi Nam Sơn, bắt taxi mất nửa tiếng, đợi đến lúc leo lên đỉnh núi, cũng gần 12 giờ rưỡi, đúng thời gian quan sát nhất.
Cô dậy, tắt đèn trong phòng, lặng lẽ ngoài.
Phòng của Cố Cẩn Hy bên cạnh đèn vẫn còn sáng, rõ ràng nhóc ngủ.
Cố Thời Nghiễn, con cuồng công việc đó, cô cần kiểm tra cũng tối nay chắc chắn việc, giờ về lẽ tối nay sẽ về.
Cô chỉ cần Cố Cẩn Hy phát hiện là , nếu , đứa trẻ nghịch ngợm chắc chắn sẽ bám riết đòi theo cô.
Lục Miểu rón rén bước xuống cầu thang, đó lặng lẽ đến cửa, khom lưng mở cửa phòng.
Vừa nhấc chân định bước ngoài, kết quả đ.â.m sầm một lồng ngực.
Lục Miểu phòng , suýt nữa đụng ngã.
Cố Thời Nghiễn vội vàng đưa tay ôm lấy cô, phòng khách tối om mặt, chớp mắt hỏi: "Em đang làm gì ..."
Cánh tay thon dài của vẫn ôm eo cô, cô thậm chí thể ngửi thấy mùi hương nước giặt thoang thoảng Cố Thời Nghiễn, cùng loại với mùi quần áo cô, mùi muối biển chanh.
Hương nước giặt hai quyện , phân biệt của ai.
Vành tai Lục Miểu đột nhiên nóng lên một cách khó hiểu.
Cô nhanh chóng thẳng dậy, lùi một bước, cố gắng bình tĩnh : "Tôi xuống nhà uống nước." Rồi , hai tay đút túi quần thản nhiên lên lầu.
Uống nước mà tận cửa? Phòng khách còn tối om, đèn cũng bật?
Cố Thời Nghiễn bóng dáng mảnh khảnh đang cố gắng bước tao nhã trong bóng tối lên lầu, dường như thấy hình ảnh một đứa trẻ định nửa đêm trốn bố ngoài chơi nhưng bắt gặp, trong mắt khỏi lóe lên một nụ .
Thì cô nhóc nhà cũng phương diện nổi loạn như .
Lục Miểu trở về phòng, đưa tay sờ vành tai nóng của .
Nhấn "Donate" để team duy trì dịch truyện và có động lực ra chương mới nhanh hơn nha!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thien-su-xuyen-khong-dai-boss-cung-phai-khom-lung/chuong-318-co-nhi-gia-that-xau-xa.html.]
Sao tên đột ngột về ?
Với tính cách của Lục Tư Ngữ, chiều nay chắc chắn tìm cách đến chỗ Cố Thời Nghiễn để thử Cổ Tình Nhân, biểu hiện của Cố Thời Nghiễn lúc về, rõ ràng là thất bại.
Đương nhiên, dù thành công, cô cũng cách giúp giải.
Vì , cô mới chút do dự đưa đồ cho đám Lục Tư Ngữ.
Đầu mũi dường như vẫn còn vương vấn mùi muối biển chanh , cô lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ khỏi đầu, cửa, lén động tĩnh bên ngoài.
Nghe thấy tiếng bước chân của Cố Thời Nghiễn lên lầu, đó thẳng về phòng , cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Suy nghĩ một chút, để cho chắc ăn, vẫn nên cửa chính, tránh bắt gặp.
Cô kéo cửa ban công, bước ban công, định trực tiếp trèo từ ban công xuống.
"Khụ khụ, cần bật đèn chiếu sáng cho em ?" Giọng đầy ý của Cố Thời Nghiễn vang lên từ ban công bên .
Lục Miểu đầu , liền thấy Cố Thời Nghiễn đang dựa cửa ban công bên phía , hai tay khoanh ngực, ung dung cô.
Ánh trăng đầu sáng tỏ phủ lên , thể thấy rõ nụ tràn đầy khóe môi .
Rõ ràng, đoán cô định ngoài từ , đây là cố ý đây chờ cô.
Lục Miểu: ...
Tiếp xúc với Cố Thời Nghiễn càng nhiều, càng cảm nhận , cái gì gọi là mà ‘cao quý tao nhã, lạnh lùng băng sơn’, đều là bừa, tận trong xương cốt tên xa.
Rõ ràng đoán cô ngoài, , còn cố ý nín nhịn chờ cô ở đây.
là bụng chứa đầy ý đồ xa!
Đã như , Lục Miểu dứt khoát mặc kệ tất cả, cũng lười giả vờ nữa.
Cô thẳng một cách đầy lý lẽ: "Tôi việc, ngoài một chuyến."
Cố Thời Nghiễn khẽ một tiếng: "Muộn thế , cần cùng em ?"
"Không... cần... !" Lục Miểu nghiến răng, cố ý nhấn mạnh từng chữ.