Thay Áo - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-09-19 08:44:54
Lượt xem: 322
Năm tư đại học, bạn trai giấu từ chối công việc ở quê nhà.
Anh định cùng cô bạn thanh mai trúc mã thực tập 3 tháng ở Nam Thành.
Còn dặn đám bạn cùng giấu .
“Ước nguyện nghiệp của Tiểu Vũ là cùng cô thực tập.”
“Ba tháng trôi qua, sẽ cầu hôn Giang Huyên.”
Bạn do dự:
“Anh Dịch, sợ chị dâu một ở Bắc Thành sẽ quen khác ?”
Thẩm Dịch lười biếng:
“Tình đầu giá trị mà mấy hiểu .
Huống hồ, chỉ ba tháng thôi.”
“Các rảnh thì nhớ báo cáo tình hình của cô cho .”
Một tuần , đám bạn ch ết lặng.
“Anh Dịch… hình như chị dâu đang du lịch với đàn ông khác…”
Thẩm Dịch: ???
1
Trên ban công vang lên giọng Thẩm Dịch – trầm thấp, bỡn cợt:
“Mọi nhớ cùng một lời, cứ bảo công tác ở Nam Thành ba tháng, Giang Huyên sẽ nghi ngờ gì .”
Tôi bước khỏi phòng tắm thì thấy câu đó.
Nhìn Thẩm Dịch – nửa tiếng còn dịu dàng chăm sóc .
Tôi cảm thấy quá châm biếm.
lúc , cửa chính vang lên tiếng đập gấp gáp.
Người đến vẻ vội.
Tôi cánh cửa, thấy Thẩm Dịch mở cửa.
Một cô gái mảnh mai, yếu đuối xuất hiện ở ngưỡng cửa.
Khuôn mặt cô tái nhợt, mái tóc đen dài rũ chiếc váy ngủ hai dây lộ nửa kín nửa hở.
Làn da trắng nõn kết hợp với trang phục như .
Tạo nên một cú sốc thị giác, khiến khác thể xuống.
Cô thút thít, giọng nũng nịu:
“Anh Dịch, xin … em thấy khó chịu quá… nếu cũng dám làm phiền .”
Thẩm Dịch đáp, đưa tay lên trán cô :
“Nóng thật, Tiểu Vũ, em sốt ?”
Tiểu Vũ gật đầu, nước mắt rơi lã chã:
“Nếu em bạn nào ở đây thì phiền đến .”
Thẩm Dịch chẳng thấy gì sai cả:
“Đừng thế, giữa chúng còn khách sáo gì? Mẹ bảo chăm sóc em thật mà.”
Tiểu Vũ – hàng xóm hồi nhỏ của Thẩm Dịch.
Cha cô ly hôn, cô sống với bà ngoại.
Lên cấp 3, cha cô gửi tiề n cho thu ê trọ, trùng hợp là ở ngay nhà Thẩm Dịch.
Sau đó, hai cùng đỗ Bắc Thành, là chung trường.
Trùng họ “Thẩm”, nên luôn coi cô là “em gái”, hề tình cảm nam nữ.
Đó là lý do từng thề thốt theo đuổi từ năm hai.
Tôi từng tin thực sự thương hại Tiểu Vũ, coi như em gái .
Ai ngờ, hóa là "tình em gái".
Tôi bật thành tiếng.
2
Nghe thấy tiếng , cả Thẩm Dịch và Tiểu Vũ cùng đầu .
Nhìn thấy , Tiểu Vũ lộ vẻ ngạc nhiên, vội vàng lùi giữ cách với Thẩm Dịch.
giọng thì vẫn như mèo con:
“Chị Giang Huyên, em… em chị cũng ở đây. Em làm phiền hai ?”
Thẩm Dịch thu tay , cố tỏ bình thường:
“Giang Huyên, em tắm xong ?”
“Tiểu Vũ sốt nặng quá nên mới qua đây.”
Tôi bước , hờ hững gật đầu:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thay-ao/chuong-1.html.]
“Nhìn .”
“Cô sốt.”
“ vẫn trang điểm kỹ càng, còn cố tình mặc cái váy ngủ ngắn đến tận đùi.”
Mặt Tiểu Vũ tái mét, cắn môi đến rỉ má u, nước mắt ngừng rơi.
“Chị Giang Huyên, em trang điểm vì chiều tiệc bạn bè.”
“Váy ngủ là do em mệt quá, kịp …”
Thấy cô lóc giải thích, Thẩm Dịch cau mày, hạ giọng:
“Giang Huyên, Tiểu Vũ bệnh, nghĩ gì nhiều.”
“Nếu em vui, bảo cô .”
Tiểu Vũ sốt ruột:
“Anh Dịch, xin , là em sai.”
Tôi và cô cùng :
“Anh Dịch, xin , là em sai.”
Tôi giọng nhàn nhã, cô thì mềm mại yếu đuối.
Tương phản rõ ràng, vô cùng mỉa mai.
Tiểu Vũ mặt đỏ bừng:
“Anh Dịch, nếu chị Giang Huyên gặp em, em là …”
Chúng cùng :
“Anh Dịch, nếu chị Giang Huyên gặp em, em là …”
Tiểu Vũ lo rối, đến nấc lên từng tiếng.
Trước đây khi yêu , Thẩm Dịch thích quá thiết với Tiểu Vũ,
Thì giảm tiếp xúc – ăn cơm, về cùng , giữ cách ở các buổi tụ tập.
Thỉnh thoảng Tiểu Vũ bệnh mà tìm đến, cũng sẽ hỏi ý .
Bảo dặn chăm sóc em , hai chúng cùng đưa cô bệ nh viện.
Thái độ của Thẩm Dịch khiến nghĩ vẫn chừng mực,
Nên cũng quá để tâm.
hôm nay thì khác.
Tôi chuyện lén lút lưng,
Lại bắt gặp Tiểu Vũ giả vờ làm " xanh".
Hai họ rõ ràng mờ ám lưng từ lâu.
Thậm chí, lẽ chỉ là mờ ám.
Thẩm Dịch mặt khó coi, dịu giọng dỗ :
“Được , A Huyên.”
“Cô bệnh thật mà, là đưa bệnh viện ?”
Tôi xuống bàn, uống một ngụm nước.
Thẩm Dịch thấy im lặng chờ ở cửa, :
“Muốn thì .”
Ánh mắt Tiểu Vũ theo , làm bộ mới thấy bánh kem bàn.
Giọng đầy lo lắng:
“Anh Dịch, hôm nay là sinh nhật chị Giang Huyên ? Em… em thật sự , nếu thì tới …”
Thẩm Dịch an ủi cô nữa, chỉ liếc bánh kem đáp:
“Qua nửa đêm mới là sinh nhật A Huyên.”
Nói xong, điện thoại, đến nắm tay :
“Được , còn 50 phút nữa mới đến sinh nhật em.”
“Anh đưa Tiểu Vũ tới bệnh viện gần đây, lập tức về mừng sinh nhật cùng em, ?”
Thấy trả lời, lấy điện thoại video:
“Nếu em yên tâm, thì gọi video suốt đường luôn.”
Tiểu Vũ bên tủ giày , mặt trắng bệch, tay siết chặt váy, như .
Tôi thấy, bèn với Thẩm Dịch:
“Không cần , cứ .”
“Tiểu Vũ sốt từ nãy tới giờ , nhỡ chuyện thì .”
Thẩm Giai Vũ thở phào nhẹ nhõm, vội vàng tiếp lời: "Cảm ơn chị Giang Huyên, chúc chị sinh nhật vui vẻ. Quà sinh nhật em sẽ bù cho chị hai ngày nữa."
Thẩm Dịch lấy chìa khóa xe, đưa Thẩm Giai Vũ khỏi cửa.
Thẩm Dịch bước , Thẩm Giai Vũ phía lau nước mắt xong, đầu đắc ý liếc một cái.