Thập Niên 70: Ác Nữ Xinh Đẹp Dẫn Con Đi Tùy Quân, Quân Nhân Cứng Rắn Bá Đạo Cưng Chiều - Chương 75

Cập nhật lúc: 2025-11-10 08:46:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ngươi từ xe đạp ?" Đoàn văn công cách gia thuộc viện xa lắm, bộ chừng mười mấy phút là tới.

đây là vùng biên cương bát ngát, trừ những chăn nuôi sẽ di chuyển theo nông trường, còn đều thích tụ tập ở cùng một chỗ.

Các thôn xung quanh đều tập trung một nơi, trụ sở ở đây, tất cả nông trường và thôn xóm đều xây dựng sát cạnh trụ sở.

Đoàn văn công tự nhiên cũng sẽ ở quá xa, bởi lẽ nơi đây là biên cương vắng bóng gấu và bầy sói, nếu phân tán quá mức e là sẽ gặp những đại gia hỏa .

Bởi , trong gia thuộc viện xe đạp nhiều, bình thường nếu chợ đều dựa bộ, hoặc là nhờ xe ba gác kéo bằng ngựa của trạm chăn nuôi.

Đột nhiên thấy xe đạp, Khương Thính Lan liền cảm thấy hiếm .

Nàng bước ngoài, phát hiện chiếc xe đạp vẫn còn mới, hẳn là mua mới đấy chứ?

"Đây là cha tặng cho nàng đấy." Quả nhiên, ánh mắt nghi ngờ của nàng hướng về phía nam nhân, liền mở miệng.

Sau khi cha trở Bắc Thành, cả hai đều trở làm việc, mấy năm nay tiền lương cũng phát bù đầy đủ, chức vị của cha đều thấp, tiền lương tự nhiên cũng ít.

Hai ông bà già gì cần dùng tiền, cảm thấy lơ là con cái, nên giờ đây sức bù đắp cho con cái.

Nghe con trai con dâu thi đậu đoàn văn công, con trai định mua một chiếc xe đạp để đưa đón con dâu, liền lập tức tìm mua xong ở trong thành phố đưa tới.

Sáng sớm hôm nay đến đoàn liền nhận thông báo từ chiến hữu ở bộ phận vật tư, tiện thể đem xe đạp mang về.

"Cha tặng cho ?" Khương Thính Lan kinh ngạc chiếc xe đạp Phượng Hoàng mới, lúc xe đạp hề rẻ, thể dùng từ "hàng xa xỉ" để hình dung.

Không thua kém gì ô tô ở thời hiện đại, bởi vì lúc chỉ cần tiền mà còn cần cả phiếu công nghiệp, tiền bạc cả gia đình thể cùng tích lũy, nhưng phiếu công nghiệp dễ dàng tích lũy như .

Với cấp bậc như Lục Tri Diễn, nếu kết hôn, chuẩn tam chuyển một vang lễ hỏi, bản phiếu công nghiệp của cũng đủ.

sẽ mua sắm ở chợ đen, nhưng giá cả chợ đen thì đơn giản còn hung ác hơn cả phe đầu cơ, cho nên lúc xe đạp vô cùng quý giá, thôn cả thôn mới một chiếc xe đạp thôi.

"Ừm, ban đầu định mua một chiếc, tiện đường đưa đón nàng. Cha liền trực tiếp sai mua luôn." Thậm chí sợ từ chối, còn qua tay .

"Thật đoàn văn công đoạn đường cũng cần xe đưa đón ! Cũng tính là quá xa." Khương Thính Lan vốn là tính cách bướng bỉnh, kết quả ngờ rằng trượng phu cùng cha chồng đều quá , chuyện gì cũng đều an bài thỏa cho nàng, khiến nàng chẳng còn cớ gì để bướng bỉnh nữa.

"Cái còn xa ? Mỗi ngày về về vẫn mệt mỏi đấy." Nhìn như xa, nhưng ngày qua ngày khác cũng chẳng thoải mái gì.

Khương Thính Lan cảm thấy trái tim bướng bỉnh của an ủi thỏa đáng, nếu trượng phu , nàng đương nhiên cũng vui vẻ chấp nhận.

Tuy nhiên, chiếc xe đạp mới tinh, nàng vẫn chút cảm khái, cái còn gặp cha chồng mà đối với nàng thật sự chẳng lời nào để .

Nói đến con cái nhà họ Lục cũng nhiều, chỉ Lục Tri Diễn cùng một đại tỷ, vả Lục Tri Diễn nhỏ hơn đại tỷ của đến mười tuổi.

Nhắc đến đôi cha chồng , Khương Thính Lan tự nhiên mang theo hảo cảm, mà tình cảm của hai vợ chồng cũng truyền kỳ.

Năm đó, phụ Lục Tri Diễn kết hôn liền gặp quân giặc ức h.i.ế.p Hoa, cho nên tân hôn cáo biệt nhà liền tiền tuyến, vốn cho rằng đuổi quân giặc thể về nhà.

Kết quả ngờ rằng chuyến liền tách khỏi đại đội, mà chân ông , chân trong nhà cũng oanh tạc, may mắn nhà họ Lục sớm chuẩn , trốn trong mật đạo mà thoát qua một kiếp.

Trong nhà liên lạc với ông, nhưng cũng thể để cả nhà chôn vùi tại đó, cho nên mang theo đồ vật về phía nam để đầu quân thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thap-nien-70-ac-nu-xinh-dep-dan-con-di-tuy-quan-quan-nhan-cung-ran-ba-dao-cung-chieu/chuong-75.html.]

Đi chuyến , liền cắt đứt liên lạc , đứt là mười năm trời, phụ Lục Tri Diễn nửa đường về nhà một , gia viên đổ nát, cứ ngỡ nhà còn.

Mà mẫu Lục Tri Diễn thì cho rằng trượng phu hy sinh, kết quả gặp thì mẫu Lục Tri Diễn cũng đầu quân, trở thành một tuyên truyền viên xuất sắc ở chiến trường.

Lục phụ bởi vì thương ở tiền tuyến, về hậu cần doanh trại dưỡng thương, lúc mới gặp vợ tân hôn.

Không ngờ hai vẫn còn sống, khi ôm đầu rống, Lục phụ mới phát hiện con gái mười tuổi.

Có loại cảm giác như một lão bà con cái nào, hai vợ chồng hề chia xa, ông ở tiền tuyến cầm quân đánh giặc, còn Lục mẫu thì theo đại đội tuyên truyền diễn thuyết, ủng hộ và cổ vũ sĩ khí cho binh lính tiền tuyến.

Lục Tri Diễn thì đời lúc , cho nên cũng chênh lệch 12~13 tuổi với chị duy nhất của .

"Cha cũng quá , chờ rảnh chúng cũng mua chút đồ gửi về cho cha , hoặc là tự tay chuẩn chút gì đó cho cha ." Khương Thính Lan mấy nhận đồ cha chồng cho đều chút ngượng ngùng, bên biên cương trái cây khô và đồ ngon cũng ít .

Mấy ngày bà bà mới cho tiền mua vũ đạo phục, hôm nay công công mua xe đạp.

Lòng đều là một mảng thịt, ở chung tự nhiên cũng là qua , qua mới thể lâu bền như mới, tục ngữ thôi, kính một thước, kính một trượng.

Nếu quang chấp nhận hảo ý của khác mà chút biểu thị nào, thời gian dài lòng cũng sẽ nguội lạnh.

"Đi, nàng làm thế nào thì làm thế đó, đều theo nàng." Lục Tri Diễn ý kiến.

Thời gian cũng còn sớm, Khương Thính Lan nhà chải đầu rửa mặt, Lục Tri Diễn thì từ trong nhà cầm một cái gối bông mềm buộc yên xe.

Từ gia thuộc viện đến đoàn văn công, con đường tuy sửa sang, nhưng bề mặt rải loại đá vụn, loại đường nhựa trong thành phố.

Xe đạp đó sẽ xóc nảy, nhưng sẽ xóc nhẹ, yên xe đạp đều khung, một đoạn đường dài liên tục như , m.ô.n.g chắc chắn sẽ chịu nổi.

Sau khi buộc chặt, còn lên thử một chút, cho đến khi cảm thấy còn cấn m.ô.n.g nữa mới xem như xong.

Khi Lục Tri Diễn đạp xe trở về, thu hút ít ánh mắt, lúc là giờ làm việc, nhiều đều chú ý đến đang bận rộn trong sân.

Tần Chu làm phó đoàn trưởng, mối quan hệ tệ với Lục Tri Diễn, hiện tại hai nhà cũng xa xôi là bao, bận rộn trong sân một lúc lâu, cố ý chạy tới hiếu kỳ hỏi: "Lão Lục, ngươi đang làm gì ? Sao chỉnh sửa chiếc xe đạp?" Lục Tri Diễn ngẩng đầu lên, "Vợ đoàn văn công làm, chiếc xe dùng để đưa đón nàng." Tần Chu ngờ rằng Lục Tri Diễn, bình thường trầm mặc ít , đối xử với binh lính quyền hung dữ như , thể chăm sóc cô vợ trẻ một cách cẩn thận đến thế, còn cố ý buộc thêm đệm bông yên xe đạp. Từ gia thuộc viện đến đoàn văn công mấy bước đường mà?

là quá khoa trương ?

Đương nhiên là còn ít cùng ý nghĩ như , nhiều gia thuộc xung quanh sớm chú ý tới bên , Lục Tri Diễn bận rộn một hồi lâu, ngờ rằng chính là chuyên môn buộc nệm êm cho Khương Thính Lan.

Trong phút chốc, những thấy cảm thấy chua chát ghen ghét, đều là phụ nữ gả chồng nhưng đồng chí Khương gả chồng như Lục đoàn trưởng chứ, quả nhiên so với thật khiến tức chết, hàng so với hàng liền vứt bỏ.

Cái so sánh, đầu trở về thấy trong nhà bày biện lôi thôi lếch thếch, chỉ là há miệng chờ sung của chồng liền nổi giận.

Một nhà vang lên tiếng mắng, mắng chồng, mắng con, mắng cả chó!

Quả nhiên đầy 3 giây, sân bên cạnh liền xông tới một bóng dáng chút chật vật, tay ôm cặp công văn.

Lục Tri Diễn theo bản năng sang, hai nam nhân ánh mắt chạm , ai hổ thì ánh mắt né tránh.

Vị sĩ quan nam ôm cặp công văn, lớn hơn Lục Tri Diễn một vòng tuổi, nghĩ đến cũng vì lỡ lời một câu mà đuổi , còn thấy, cảm thấy thật là mất mặt.

Không nhịn trừng mắt liếc kẻ gây sự Lục Tri Diễn ở bên cạnh một cái!

Suốt ngày chỉ vây quanh cô vợ trẻ mà quẩn, chắc chắn tiền đồ! Không đám lão nương tóc dài kiến thức ngắn trong nhà ghen tị cái gì chứ!

Loading...