Thập Niên 70: Ác Nữ Xinh Đẹp Dẫn Con Đi Tùy Quân, Quân Nhân Cứng Rắn Bá Đạo Cưng Chiều - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-11-10 08:47:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Chỉ Lâm Hồng kêu một tiếng đau, cả nàng trọng tâm bất , lảo đảo ngã khuỵu xuống thật chặt, gương mặt vùi đất cát băng lãnh, dính đầy bùn đất.

Biến cố xảy quá nhanh, huấn luyện viên cùng những khác đều ngỡ ngàng.

Khương Thính Lan dứt khoát thành động tác xuống, đó ngẩng đầu, vẻ mặt vô tội về phía Lâm Hồng đang chật vật ngã, ngữ khí mang theo sự lo lắng đủ: "Đồng chí Lâm, ngươi chứ? Sao đột nhiên ngã sấp xuống?" Nét mặt nàng chân thành, ánh mắt thanh tịnh, phảng phất cú phản kích tinh chuẩn chỉ là một sự cố ngoài ý .

Chung quanh vang lên vài tiếng nhẹ kiềm chế, ai cũng ngu, tiểu động tác của Lâm Hồng , những gần đó đều thoáng thấy, giờ nàng tự ngã như , quả thực là tự làm tự chịu, đáng đời!

Lâm Hồng thẹn giận, mặt đau rát, nàng giãy giụa lên, tóc tai rối bời, mặt dính đầy bùn đất cùng tuyết vụn, đôi mắt gắt gao trừng Khương Thính Lan, giọng the thé : "Khương Thính Lan! Ngươi cố ý vấp !" "Ta vấp ngươi?" Khương Thính Lan vẻ kinh ngạc mở to cặp mắt hạnh xinh , "Đồng chí Lâm, ngươi xem cho rõ, xuống tiên, cách ngươi còn một đoạn cách , chính ngươi vững ngã sấp xuống, thể đổ lên đầu ?" Nàng chỉ cách giữa vị trí xuống của hai , quả thực một chút cách, cú nghiêng và khuỷu tay phía khéo léo của nàng, biên độ động tác nhỏ, kỹ căn bản thể phát hiện .

"Chính là ngươi!" Lâm Hồng tức hổn hển quát.

"Tại ?" Khương Thính Lan dậy khoanh tay, lạnh lùng Lâm Hồng hỏi .

"Vừa đưa chân......" Lâm Hồng mở miệng, liền phát giác sai, lập tức im bặt.

"Đưa chân vấp , kết quả chính ngã sấp xuống!" Khương Thính Lan khẳng định lời của Lâm Hồng.

Lời trực tiếp phơi bày mưu tính của Lâm Hồng, ánh mắt khinh bỉ của trong chớp mắt đổ dồn lên Lâm Hồng.

Người nào ? Vì ghen ghét khác luyện tập dùng thủ đoạn hạ cấp như , phần lớn đều là những từ đoàn văn công đến, tuy đều là binh lính văn nghệ, nhưng cũng mặc quân trang, đối với hành vi như của Lâm Hồng là vô cùng trơ trẽn.

Lâm Hồng thấy ánh mắt khinh bỉ của , cảm thấy Khương Thính Lan sớm , chính là cố ý làm cho nàng mất mặt mặt nhiều như , lập tức thẹn quá thành giận xông tới phía Khương Thính Lan.

"Dừng tay!" "Dừng tay!" Hai âm thanh cùng lúc vang lên, huấn luyện viên giật nảy , đây chính là yêu của đoàn trưởng nhà , đang lúc dẫn huấn luyện khi dễ, còn đến mức nào, một bước nhanh chóng xông lên giữ chặt Lâm Hồng.

Giọng Lục Tri Diễn trầm thấp uy nghiêm hơn nhiều, bước nhanh xông tới bảo vệ thê tử lòng.

Hắn cũng huấn luyện xong, khí trời hạ nhiệt độ, liền nghĩ đưa cho cô vợ trẻ chút canh gừng đường đỏ, thời gian vợ khó chịu sắp đến.

Thời tiết như huấn luyện bên ngoài, sợ nàng chút chịu đựng nổi, kết quả mới tới liền thấy tổn thương Khương Thính Lan.

Hắn một quân trang màu ô-liu thẳng tắp, hình thẳng như cây tùng, khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt hẹp dài như Hàn Tinh, khi liếc trường, mang theo một cỗ khí tràng giận mà uy.

Cơn gió lạnh thấu xương tựa hồ cũng khí thế quanh làm giảm thấp mấy phần.

Bầu khí sân huấn luyện trong nháy mắt trở nên căng thẳng, huấn luyện viên để một tiểu chiến sĩ áp Lâm Hồng , vội vàng chạy nhanh lên, cúi chào: "Đoàn trưởng Lục!" Lục Tri Diễn khẽ vuốt cằm, đó mới thấp giọng hỏi trong lòng: "Lan Lan, làm thương ngươi chứ?" Khương Thính Lan lắc đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thap-nien-70-ac-nu-xinh-dep-dan-con-di-tuy-quan-quan-nhan-cung-ran-ba-dao-cung-chieu/chuong-122.html.]

Lục Tri Diễn yên tâm kiểm tra một , ánh mắt mới chính xác rơi Lâm Hồng.

Những xung quanh thấy thế thở mạnh cũng dám, tuy rằng đều quá quen thuộc , thế nhưng đầu óc.

Lâm Hồng thấy Lục Tri Diễn khoảnh khắc , đầu tiên là giật , lập tức sinh một tia may mắn, nơi ai thể thấy trượt chân Khương Thính Lan, ngược là chính ngã sấp xuống.

Chỉ cần một mực khẳng định là Khương Thính Lan cố ý đụng ngã thì cho dù là đoàn trưởng cũng thể bao che !

Thế nhưng Lục Tri Diễn căn bản hỏi Lâm Hồng chuyện gì xảy , ngược trực tiếp hỏi huấn luyện viên của các nàng: "Mới là chuyện gì xảy ?" Huấn luyện viên là binh lính do Lục Tri Diễn dẫn dắt, vốn dĩ nghiêm túc chính trực, chuyện còn liên quan đến đoàn trưởng cùng tẩu tử, đương nhiên nửa phần giấu giếm, liền đem tình hình cho đoàn trưởng Lục.

Hơn nữa còn kéo hai của đoàn văn công bên cạnh làm chứng, chứng minh Lâm Hồng là bán Khương Thính Lan, đó chính vững ngã sấp xuống.

"Không , là Khương Thính Lan cố ý đụng ngã !" Lâm Hồng thừa nhận chuyện , nếu là thừa nhận, chính khẳng định sẽ hủy bỏ tư cách huấn luyện.

Chỉ là dứt lời, ánh mắt lạnh như băng của Lục Tri Diễn bay thẳng đến nàng sang.

Lâm Hồng cảm giác giống như một con mãnh thú ẩn nấp tiếp cận, huyết dịch đều nhanh cứng đờ.

Nàng cảm giác ánh mắt của Lục Tri Diễn quá lạnh, lạnh đến giống băng Thiên Sơn mùa đông, mang theo một loại cảm giác áp bức thấu tất cả, cho nên xong căn bản dám nam nhân .

"Ngươi , yêu trượt chân ngươi?" Ngữ khí của Lục Tri Diễn bình thản gợn sóng, so với bất kỳ lời quát lớn nghiêm nghị nào cũng làm lòng kinh hồn bạt vía.

Lâm Hồng mà tê cả da đầu, khí thế hung hăng lúc trong nháy mắt tắt hơn phân nửa, ấp úng : "Là… Là nàng…" "Bằng chứng ?" Giọng Lục Tri Diễn vẫn như cũ bình , nhưng mang theo uy nghiêm thể nghi ngờ, "Bộ đội coi trọng đúng sự thật, ngươi yêu trượt chân ngươi, bằng chứng gì?" Nếu nàng kiên trì, thì hãy đưa bằng chứng!

Lâm Hồng hỏi đến á khẩu trả lời , nàng làm thể lấy bằng chứng? Cho dù để làm chứng, nhưng trong tình huống ai dám làm chứng.

Cho dù khác dám, nàng cũng dám, dù đưa chân đây.

"Không bằng chứng, chính là ." Lục Tri Diễn ngữ khí bỗng nhiên chuyển sang lạnh lẽo, "Ở sân huấn luyện gây sự, quấy nhiễu trật tự huấn luyện, còn ý đồ vu hãm đồng chí cùng huấn luyện, dựa theo kỷ luật bộ đội, nên xử trí như thế nào?" Hắn câu cuối cùng, là về phía huấn luyện viên bên cạnh.

Huấn luyện viên đoàn trưởng nhà một cái mà giật , vội vàng nghiêm túc trả lời: "Báo cáo đoàn trưởng Lục! Dựa theo quy định, nghiêm túc phê bình giáo dục, và hủy bỏ tư cách huấn luyện!" Từ khi nhà máy phim giao cho bộ đội bên , việc khảo hạch tất nhiên dựa theo tiêu chuẩn của bộ đội.

Cho nên lời của huấn luyện viên chính là một trong những nội dung khảo hạch!

Hủy bỏ tư cách huấn luyện? Đó chính là mất cơ hội cạnh tranh biểu diễn phim.

Sắc mặt Lâm Hồng trong nháy mắt trắng bệch, nàng ở đoàn văn công coi như để đều , chính đóng phim, lúc hủy bỏ tư cách, nàng chẳng thành trò của cả đoàn văn công !

Nàng vội vàng giải thích: "Không ! Đoàn trưởng Lục! Ta …" "Đủ ." Lục Tri Diễn ngắt lời nàng, giọng lạnh lẽo cứng rắn như sắt, "Có đồng chí cùng huấn luyện làm chứng, còn lời của huấn luyện viên mà ngươi còn dám giảo biện!" Hắn dừng một chút, ánh mắt sắc bén như lưỡi kiếm quét qua những khác ở đây, giọng rõ ràng truyền đến tai mỗi , "Bộ đội là nơi giảng kỷ luật, để cho kéo bè kết phái, bàn luận thị phi, tất cả hãy đặt tâm trí việc huấn luyện, ai còn dám gây sự từ việc , hết thảy theo quy định nghiêm túc xử lý!"

Loading...