Thập Niên 70: Ác Nữ Xinh Đẹp Dẫn Con Đi Tùy Quân, Quân Nhân Cứng Rắn Bá Đạo Cưng Chiều - Chương 115
Cập nhật lúc: 2025-11-10 08:47:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Thính Lan giúp trượng phu lau mồ hôi mặt, ghé sát tai nhỏ hai câu.
Lục Tri Diễn xong, trong ánh mắt tràn đầy cảm kích: "Lan Lan, cảm ơn nàng nghĩ đến chu đáo như !" Khương Thính Lan khoát khoát tay: "Chàng còn khách khí với ư!" "Vẫn cảm ơn cô vợ trẻ!" Vì mà nàng bỏ nhiều như ! Sao thể cảm kích chứ?
Khương Thính Lan nở nụ , lập tức , nhắc đến cái giỏ trúc bên cạnh và : "Tiểu Chu, mấy ngày nay các ngươi cũng vất vả , Lục đoàn trưởng của các ngươi thương các ngươi lắm, nên bảo nấu trứng luộc nước cho các ngươi. Ngươi hãy đến lấy chia cho ." Nàng dành công lao cho trượng phu, dù đây đều là binh lính của trượng phu, việc làm đoàn trưởng bảo vệ cấp sẽ lợi cho công việc của .
Nàng thể giúp Lục Tri Diễn ở những phương diện khác, nhưng vợ chồng đồng lòng thì sẽ bao giờ sai, trượng phu bản lĩnh, là thê tử nàng thể hiền lành xử lý những vấn đề mà sơ sót, là một loại bản lĩnh ư?
Nghe như thế, đám chiến sĩ trong đoàn của Lục Tri Diễn đều nhao nhao dậy, mặt mang theo nụ thuần phác chút gượng gạo, nhưng giọng đặc biệt vang dội.
"Tạ ơn đoàn trưởng, tạ ơn tẩu tử!" Khương Thính Lan khoát khoát tay, vén lớp gạc che trứng luộc nước , trong nháy mắt một luồng hương nồng đậm, mê hòa quyện cùng mùi thức ăn tức khắc tràn ngập, khiến tất cả ở đây nhịn nuốt một ngụm nước bọt.
"Oa! Thật nhiều trứng luộc nước a!" Một chiến sĩ trẻ tuổi nhịn nhỏ giọng kinh hô, mắt trợn tròn.
Trong niên đại , thịt trứng đều là đồ quý hiếm, nhất là đối với những chiến sĩ quanh năm ăn chung nồi cơm thì càng là món ngon khó .
Hơn nữa, tất cả đều từng tàu, trứng luộc nước ở ga tàu đều nỡ mua, ngờ tẩu tử nấu một rổ lớn, cái tốn bao nhiêu tiền chứ.
"Tẩu tử, cái ... Cái chúng ..." Mấy chiến sĩ bên cạnh xem những quả trứng luộc nước thơm lừng, chút ngượng ngùng, xoa xoa tay, ăn nhưng dám tiến lên.
Cái cũng quá nhiều !
Khương Thính Lan sớm chuẩn , cũng tự phát, mà trực tiếp giao nhiệm vụ quan trọng cho Tiểu Chu: "Tiểu Chu, đừng đây nữa, nhanh chóng mang phát , cũng nhân lúc còn nóng mà ăn." Nàng chỉ cái thùng bên cạnh, "Trong là canh đậu xanh, để giải nóng, hãy chia mà uống, ăn xong nhớ ủng hộ làm việc, nếu đoàn trưởng của các ngươi sẽ thu thập lạc!" Lời dí dỏm, hiền hoà của nàng xua tan phần lớn sự căng thẳng của các chiến sĩ, dù ở đây chỉ Tiểu Chu và một chiến sĩ khác là quen với nàng, những còn vẫn còn lạ lẫm.
Lần các chiến sĩ rốt cuộc kiềm , mỗi chia ba quả trứng luộc nước , còn canh đậu xanh thanh mát giải nóng!
Nghe lời của tẩu tử, rõ ràng coi họ là một nhà, từng hốc mắt đều chút phiếm hồng.
Bọn chỉ là những tiểu binh bé nhất, đáng đến trong đoàn, mà đoàn trưởng và tẩu tử coi trọng đến nhường ! Sau làm bao nhiêu công việc mới thể báo đáp đoàn trưởng và tẩu tử đây!
"Tạ ơn tẩu tử!" "Tẩu tử ngài quá !" "Tẩu tử xin yên tâm, kiên quyết thành nhiệm vụ để đoàn trưởng và tẩu tử mất mặt!" Trong lúc nhất thời, tiếng cảm tạ, tiếng cam đoan vang lên liên tiếp, các chiến sĩ khi chia trứng luộc nước cẩn thận từng li từng tí bưng lấy quả trứng còn ấm, những đàn ông tráng kiện thường ngày chuyện lớn tiếng, giờ đây cũng cắn từng miếng nhỏ, từng miếng nhỏ, phảng phất như đang nếm món sơn hào hải vị.
Mỗi trong bình nước còn đổ đầy canh đậu xanh trong veo lạnh buốt, uống một ngụm cảm giác đều tan biến ít sự nóng bức và mệt mỏi.
"Canh đậu xanh tẩu tử nấu cũng quá dễ uống ." "Ta lớn thế mà còn từng uống qua canh đậu xanh ngon như ." "Còn trứng , ngon thật a! Đời thể ăn trứng ngon như , đáng giá!" Lục Tri Diễn xem bộ dạng vô dụng của binh lính của , nhịn liếc mắt một cái, bất quá khóe miệng tự chủ cong lên một vòng cung cực kì nhạt, các chiến sĩ từng câu "Cảm ơn tẩu tử" phát từ đáy lòng, trong lòng sinh một loại kiêu ngạo và thỏa mãn hiểu.
Cảnh tượng náo nhiệt , tự nhiên cũng lọt mắt những chiến sĩ của các tiểu đội khác cách đó xa.
Bọn xem đội ngũ bên của Lục Tri Diễn, vị cô vợ trẻ xinh như tiên nữ của Lục đoàn trưởng, đang yến yến phát trứng luộc nước cho , còn canh đậu xanh giải nóng, cúi đầu xem cái bánh màn thầu cứng ngắc khô khốc trong tay , làm khô khốc cổ họng và nước sôi để nguội mát lạnh trong bình...
Trong nháy mắt, chỉ cảm thấy bánh màn thầu trong miệng càng thêm khó nuốt xuống, trong lòng gọi là một sự ước ao ghen tị a!
Người so với , tức c.h.ế.t !
Nhìn xem binh của Lục đoàn trưởng , cũng quá hạnh phúc , một chút... Ai! Đều là lính, chênh lệch lớn như chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thap-nien-70-ac-nu-xinh-dep-dan-con-di-tuy-quan-quan-nhan-cung-ran-ba-dao-cung-chieu/chuong-115.html.]
Có ít nhịn , mượn thời gian chuyện, liền xúm , coi rằng quen với Tiểu Chu thì xin một ngụm canh.
"Chu Ca, thơm quá a, cũng cho chúng nếm thử thôi!" Bên cạnh mấy cũng bắt đầu học theo, Tiểu Chu trong nháy mắt thăng cấp thành Chu Ca.
mà Tiểu Chu cũng nuông chiều bọn : "Cút! Muốn ăn thì để tẩu tử của các ngươi nấu cho các ngươi, đây chính là tẩu tử của chúng chuyên môn chuẩn cho chúng !" Hắn còn cố ý nhấn mạnh cụm từ "tẩu tử chuyên môn chuẩn cho bọn họ" để nhắc nhở rằng họ ăn một là vì một tẩu tử !
Mấy tiểu chiến sĩ cũng lập tức chen chúc tới, từng che chở cái thùng đựng canh đậu xanh.
Mọi bảo vệ thức ăn kiềm chế sự đắc ý mặt.
Mặc dù quân đội đoàn kết, nhưng đó cũng là khi cùng đối ngoại, còn trong các cuộc huấn luyện cá nhân vẫn sự ganh đua, lúc bọn họ là một đoàn đội, nghi ngờ gì đoàn của họ thắng tất cả, cái thể kiêu ngạo chứ?
Chuyện Khương Thính Lan đưa cơm, giống như một trận gió, nhanh truyền khắp khu nhà dành cho gia đình quân nhân.
Sau khi các chiến sĩ trở về, miêu tả một cách sinh động, chân thực món trứng luộc nước của tẩu tử ngon đến mức nào, canh đậu xanh giải nóng , khiến những thèm thôi.
Thêm cái miệng của Ngô Tẩu Tử, thì càng ghê gớm, Khương Thính Lan cũng cho nàng mấy quả trứng luộc nước , nàng lúc đàn ông nhà ăn còn l.i.ế.m cả vỏ trứng!
Nàng thật sự chỉ lo khen , căn bản quản sống c.h.ế.t của đàn ông nhà , nhưng chuyện Khương Thính Lan nấu ăn ngon truyền .
Trong lúc nhất thời, những đàn ông ở khu nhà dành cho gia đình quân nhân bắt đầu nhao nhao hâm mộ Lục Tri Diễn, cái mệnh chó c.h.ế.t gì thế , lấy một cô vợ trẻ đến .
Chuyện tự nhiên cũng truyền đến tai Tôn Lão Thái và Lý Vi.
Tôn Lão Thái xong bĩu môi, chua chát : "Thật sự là cách lung lạc lòng , chỉ là chút đồ ăn thôi ? Khoe khoang cái gì!" Lý Vi những lời tán dương của các chiến sĩ dành cho Khương Thính Lan, trong lòng cái ý chí chịu thua nổi lên.
Dựa cái gì Khương Thính Lan thể làm , nàng làm ? Ca ca của nàng Lý Quốc Trụ cũng là đoàn trưởng, trướng cũng binh lính mà!
Khương Thính Lan thể đưa cơm cho Lục Tri Diễn, giành sự cảm kích của các chiến sĩ, Lý Vi nàng cũng thể!
Hạ quyết tâm, Lý Vi cũng bắt đầu học theo.
Tôn Lão Thái thấy thì vô cùng ủng hộ con gái, ở bên cạnh chỉ đạo, chẳng lẽ một con hồ ly tinh làm hạ thấp ?
" , Vi Vi con ngày mai giữa trưa hãy đưa cơm cho đại ca con!" Đến lúc đó thanh danh hiền lành của con gái truyền , việc tìm một sĩ quan trẻ tuổi tài cao tuyệt đối thành vấn đề!
Đáng tiếc, tưởng tượng thì mỹ hảo, hiện thực phũ phàng.
Nàng sự chỉ đạo của mẫu làm nhiều đồ ăn, hứng thú bừng bừng mang cơm đồ ăn đưa đến chỗ tập trung, lúc Lý Quốc Trụ cùng binh lính trướng thấy, sắc mặt đều chút vi diệu.
Mỗi món ăn hoặc là xào cháy đen thui, hoặc là liền thấy dầu mỡ thanh đạm, còn món gà hầm lớn, còn thấy một sợi lông gà.
Đương nhiên trong quân đội cũng để ý những điều , ai cũng lúc sơ suất.
Hơn nữa còn tự an ủi trong lòng, ít nấu cơm chính là mắt, nhưng mà ăn ngon!
Chỉ là ngờ rằng cũng ngon, nhưng vì nể mặt đoàn trưởng, vẫn ăn, ngờ vấn đề ở chỗ một giờ khi ăn xong...