Tháo Bỏ Mặt Nạ - Chương 3: Đối phương là ai?

Cập nhật lúc: 2025-09-30 10:58:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Dĩ Ninh! Mấy ngày qua em làm việc ở MG thế nào, đều thuận lợi chứ?”

“Thời gian em chủ yếu tham gia lớp bồi dưỡng nhân viên mới, tiếp xúc công việc chính. môi trường ở đây làm việc năng nổ, em thích.”

“Ừ hử! Anh thì đang xem lý lịch của Steven Dawson , cảm giác an tâm khi em làm thư ký cho .”

Dĩ Ninh bật .

Bên điện thoại Tô Hoàng Phong vẻ giận dỗi : “Em động lòng vẻ ngoài của đấy!”

“Anh đang lo cho sẽ em sàm sỡ ?” Dĩ Ninh bật thành tiếng, ngưng một lúc, cô : “Còn , khi nào về Hong Kong?”

“Anh xuống máy bay liền điện thoại cho em đây.”

“Ây! Vậy thì quá, em mời ăn bữa tối.”

“Xem kìa, gần đây tâm trạng em vẻ . À, cũng đến... Dĩ Ninh! Cả nhà ba chúng cùng xuống thoải mái ăn một bữa cơm nhé!”

Dĩ Ninh bất ngờ, bước chân đang di chuyển đại sảnh bỗng dừng . Vài giây tỏ thoải mái và :

“Được, chỉ cần thấy vui.”

Chỉ cần là chuyện Tô Hoàng Phong mong cô sẽ cố gắng thực hiện. Những năm qua, vì cô hy sinh nhiều, chuyện gì cũng lo nghĩ cho cô. Huống chi, từng bắt ép cô làm điều gì vì , chuyện ngày hôm nay, vốn dĩ chỉ và cô hòa thuận, lo nghĩ cho tương lai của hai .

Dĩ Ninh định thêm điều gì đó thì đột nhiên trông thấy đàn ông tiến về phía cô, liền với Tô Hoàng Phong: “Anh nghỉ ngơi , em việc , sẽ gọi cho .”

Dĩ Ninh cất điện thoại trong túi xách, mất tự nhiên đối phương hớn hở lao về phía cô, biểu cảm hết sức xúc động và vui mừng.

“Dĩ Ninh! Vừa còn tưởng bản nhầm. Thật sự ngờ thể gặp ở Hong Kong...”

Dĩ Ninh miễn cưỡng nở nụ .

Đối phương vì biểu tình xa cách của cô mà ngại ngần nghi vấn: “Cậu... nhớ ?”

“Kỳ Viễn! Tôi nhớ chứ!”

Kỳ Viễn mừng rỡ, ánh mắt Dĩ Ninh như thắp sáng.

“Nhiều năm qua lúc nào cũng hy vọng thể gặp . Năm xưa chọn trường, vì theo chọn học ngành Kiến trúc mới nhiều thành tích như hôm nay, chứ nếu , chừng sẽ là tên Họa sĩ nghèo khiến cha lo lắng.”

Nói đến đây Kỳ Viễn vội rút danh đưa đến mặt Dĩ Ninh, tựa như nhiều lời hơn nhưng vẻ xa cách của Dĩ Ninh tạo bức ngăn.

Ngẫm nghĩ, Kỳ Viễn khỏi bật hỏi:

“Nghe làm việc ở Cục kiểm toán Cambridge, đột nhiên xuất hiện ở đây? Cậu chuyển đến làm kiểm toán ở Hong Kong ư? Có MG đang bên điều tra sổ sách ?”

Dĩ Ninh bất ngờ loạt nghi vấn của Kỳ Viễn, cô nhướng mày tỏ vu vơ đáp: “Mình thôi việc ở đó, hiện tại làm ở MG, nhưng... danh .”

Dĩ Ninh câu , thì cũng đưa tay nhận lấy tấm danh của Kỳ Viễn.

Sau đó thêm đôi câu chào hỏi, Kỳ Viễn đành rời .

Đợi khi Kỳ Viễn khuất dần bên ngoài cánh cửa, Dĩ Ninh mới tiến chỗ thùng rác, vò nhẹ tấm danh trong tay dứt khoát ném .

Lúc cô qua hướng về chỗ thang máy thì chạm mặt với Steven Dawson từ bên trong thang máy .

Vì thiết kế bốn mặt lắp tường kính trong suốt nên động tác của Dĩ Ninh Steven đều thu hết trong tầm mắt.

Dĩ Ninh chút thoải mái khi ngoài thấy chuyện của nhưng vẫn tỏ thản nhiên về chỗ thang máy bên cạnh.

lúc thang máy của Steven dừng , bước ngoài, chút để ý gì đến Dĩ Ninh.

Điện thoại reo, Steven mở máy, áp sát tai:

“Cô út! Con đây ạ!”

“Steven! Có một tin !”

“Ừm hửm! Không tìm một cô gái ưng ý cho con xem mắt chứ ạ?”

“Tên quỷ , quả nhiên thông minh. mà cô gái sẽ khiến con thấy bất ngờ và hứng thú.”

Steven đến cửa đại sảnh liền nhân viên bảo vệ bước giúp kéo mở cánh cửa, thái độ vô cùng cung kính cúi chào.

Anh ngoài, thì một chiếc BMW dừng đón. Tài xế bên trong nhanh nhẹn kéo mở cánh cửa cho bên trong.

Mà cả quá trình Steven vẫn tập trung chuyện điện thoại với cô út của .

“Đối phương là ai, con đoán ?”

“Là tiểu thư nhà Winslet ở Wales. Người thừa kế sáng giá của CC. Vì dự án Đô thị Ngàn hoa, lão Winslet quả nhiên khiêm nhường giao hảo với MG chúng .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/thao-bo-mat-na/chuong-3-doi-phuong-la-ai.html.]

Steven mặc dù kinh ngạc, nhưng vẫn cẩn thận che giấu . Anh chậm rãi cảm khái:

“Lão già vẫn thích chuyên quyền độc đoán, loại chuyện kết như thế cũng ngại dùng tới.”

“Cô cho đặt bàn , con đừng từ chối.”

“Không . Đây rõ ràng là chuyện .”

Steven tắt máy, ô cửa sổ chiêm ngưỡng cảnh sắc bên ngoài. Anh về nước, thứ đều đổi thật sự khác biệt.

lòng thì vẫn , thâm sâu và tàn nhẫn.

Dĩ Ninh tranh thủ ăn trưa đó liền lên trang điện tử đặt mua một chiếc váy.

Tô Hoàng Phong vô cùng kiêu ngạo, mắt luôn để đầu, dùng cơm với bà thể chăm chút cho vẻ ngoài một chút.

Đã lâu cô hề ngoài mua sắm đồ mới cho , nhất là những bộ cánh hàng hiệu mãn nhãn.

Dĩ Ninh bấm bụng dò xem một loạt các bộ váy của Dior khỏi xuýt xoa cho túi tiền của . Cô thể để bản lộ vẻ nghèo hèn mặt bà Ân Liên, để bà thêm cơ hội mỉa mai cô, cô sợ vì chuyện vụn vặt đáng khiến Tô Hoàng Phong thoải mái.

Dĩ Ninh đang rà chuột máy tính thì chợt dừng , do dự hai bộ váy màn hình. lúc tiếng bước chân tới.

sang, quả đúng thực là Steven Dawson trở về.

Cô ấn chuột, nhanh nhẹn thu nhỏ thanh công cụ.

vẻ như Steven thấy .

“Chào , Phó Chủ tịch! Anh về sớm ạ?”

Dĩ Ninh thản nhiên lên tiếng chào hỏi lấy lệ. Steven cô chăm chú, đôi mắt hai mí hút sâu đánh giá biểu cảm của cô, từ tốn .

“Sau cứ gọi Steven, cần khách sáo quá.”

“Vâng.”

“Có tiết mục?”

Dĩ Ninh hít sâu một ngụm, đương nhiên hiểu đối phương đang đến chuyện cô chọn váy.

Cô gật đầu, đó thiện gợi chuyện: “Anh thể giúp góp ý ?”

Dĩ Ninh sang ấn chuột, mở trang điện tử lên.

Steven tỏ sẵn lòng, tiến gần hơn. Trong tích tắc chỉ ngón tay màn hình, thoải mái cho ý kiến:

“Màu xanh navy . Da cô trắng, mặc lên sẽ cao sang.”

Dĩ Ninh kĩ hơn chiếc váy liền màu xanh dương gợi cảm và mang vẻ huyền bí, tỏ ưng ý mỉm . Cô ấn chuột, quyết định theo gợi ý của Steven.

Steven giữ nụ nhạt môi, đó xoay lưng rời .

Dĩ Ninh cũng chút bận tâm nghĩ ngợi. Có lẽ tính cách của vốn là như .

đồng hồ, đó hồi hộp tưởng tượng đến khung cảnh cùng Tô Hoàng Phong mà bà Ân Liên dùng cơm tối, âm thầm nén tiếng thở dài.

Buổi chiều khi tan ca về nhà, cô nhận cuộc điện thoại của Tô Hoàng Phong.

“Dĩ Ninh! Bên Huấn Gia cuộc họp đột xuất, xử lý công việc, thể kịp vòng về đón em đến nhà hàng Bích Trì.”

“Không , em tự bắt taxi đến đó. Thật nên cùng bác gái, cần đưa đón em .”

“Dĩ Ninh, khiến em chịu uất ức.” Giọng áy náy bên đầu dây truyền .

“Có với em là đủ .”

, chỉ cần Tô Hoàng Phong đối xử với cô.

Trước mặt bà Ân Liên, chỉ cần Tô Hoàng Phong tỏ ân cần, quan tâm cô, thì sẽ càng khiến bà thêm chướng mắt. Cô Tô Hoàng Phong khó xử khi giữa và bạn gái.

Dĩ Ninh trong gương, tỉ mỉ trang điểm. Dù cũng đến một nơi sang trọng, cho nên cô chọn lựa cách vấn tóc làm bật lên nét cao sang, hai bên thái dương thả xuống hai lọn tóc buông lơi kiêu kỳ.

Cô khe khẽ nở nụ , hy vọng bữa tối đầm ấm trôi qua.

Steven Dawson ở trong xe về phía cửa chính nhà hàng Bích Trì, trong lòng cứ ngừng bồi hồi, đến khi trông thấy Dĩ Ninh mặc chiếc váy liền màu xanh navy bước xuống từ taxi mới đẩy cửa xe ngoài.

Lúc Dĩ Ninh qua thì chạm mặt với Steven Dawson, ánh mắt thảng thốt.

“Phó... , Steven! Trùng hợp ?”

***

Loading...