Tái Sinh Tôi Gả Thay Em Gái Trở Thành Bia Đỡ Đạn - Chương 220: Bởi vì tôi và cô ấy đã đăng ký kết hôn

Cập nhật lúc: 2025-12-28 01:48:27
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Thanh Diên cúp điện thoại, ánh mắt lạnh đến đáng sợ.

Cốc cốc cốc—

Cửa phòng ngủ đẩy , Lăng Nghiên Châu bước . Thấy căn phòng tối om, nghi hoặc:

“Đã ngủ, bật đèn?”

“Tối một chút thì dễ suy nghĩ hơn.” Tô Thanh Diên dậy, vỗ vỗ mép giường:

“Anh qua đây , em vài chuyện với .”

Lăng Nghiên Châu xuống bên cạnh cô:

“Ở phía nam ngoại ô, Lăng Mặc Trầm một khu thực nghiệm mới xây xong. Bước đầu nghi ngờ Tô Ngữ Nhiên chuyển sang đó.”

“Trong thời gian ngắn, sẽ lấy mạng Tô Ngữ Nhiên .” Tô Thanh Diên chắc chắn.

“Hắn triển khai dự án mới, liên quan đến bí mật của việc tái sinh.”

Câu dứt, căn phòng chìm yên lặng.

“Hắn… vẫn đang nghi ngờ em ?” Lăng Nghiên Châu trầm giọng .

“Bắt đầu từ ngày mai, để vệ sĩ bảo vệ an cho em.”

Lăng Mặc Trầm từ lâu nghi ngờ Tô Thanh Diên cũng là tái sinh. Giờ đây lấy ‘tái sinh’ làm trọng tâm cho dự án mới, nếu tìm đột phá từ Tô Ngữ Nhiên, thể sẽ chuyển mục tiêu sang Tô Thanh Diên.

Sự an của Tô Thanh Diên, vĩnh viễn là ưu tiên hàng đầu.

Tô Thanh Diên bỗng bật khẽ:

“Hiện tại chỉ nghi ngờ, bằng chứng xác thực chứng minh em cũng là tái sinh. Nếu tăng thêm vệ sĩ bên cạnh, sẽ chỉ khiến càng thêm nghi kỵ. Cứ như đây là .”

em sẽ gặp nguy hiểm.” Lăng Nghiên Châu .

“Mục đích của với em hề trong sáng, lo.”

“Nếu động đến em, cũng cân nhắc kỹ, tuyệt đối tay liều lĩnh.”

Tô Thanh Diên .

“Nếu thật sự yên tâm, em ngoài thì để tài xế đưa đón, dù bình thường em cũng chỉ công ty và về nhà.”

Lăng Nghiên Châu suy nghĩ một lúc, cuối cùng gật đầu.

Cốc cốc cốc—

Cửa phòng ngủ vang lên tiếng gõ. Tô Thanh Diên ngạc nhiên ngẩng lên, chỉ thấy cửa hé một khe nhỏ, một cái đầu lông xù thò , tay ôm một chiếc gối nhỏ.

“Du Du?” Tô Thanh Diên sững , mỉm vẫy tay với bé:

“Sao muộn thế còn ngủ?”

Đàm Du Du ôm gối bước , lén Lăng Nghiên Châu một cái cẩn thận hỏi:

“Hôm nay… cháu ngủ cùng dì Thanh Diên, ạ?”

Từ khi xác nhận quan hệ nhận nuôi, Du Du đổi cách xưng hô.

Tô Thanh Diên dịch sang một bên:

“Lên đây nhanh nào, hôm nay Du Du ngủ cùng dì.”

Lăng Nghiên Châu dậy, thần sắc chút phức tạp.

Thân hình nhỏ bé của Du Du trèo lên giường, ngoan ngoãn đắp chăn Lăng Nghiên Châu:

“Chú Nghiên Châu ngủ cùng ?”

“Chú ?” Lăng Nghiên Châu sững , ngay đó ánh mắt tràn đầy mong đợi.

Tô Thanh Diên chỉ thấy hai má nóng bừng, ánh mắt vô thức lảng sang chỗ khác:

“Chú còn việc khác, tối nay thể ở ngủ cùng Du Du.”

“Không ?” Du Du chút thất vọng.

lúc , mép giường lún xuống. Lăng Nghiên Châu cởi áo khoác:

“Chú tối nay việc gì, thể ngủ cùng Du Du.”

“Thật ạ? Tuyệt quá!” Du Du vui mừng vỗ tay.

“Được ngủ cùng chú và dì, Du Du thật sự hạnh phúc.”

Tô Thanh Diên sững sờ Lăng Nghiên Châu. Động tác cởi đồ của dứt khoát, liền mạch, tự nhiên xuống mép giường.

Lăng Nghiên Châu như , nhướn mày cô:

“Sao còn xuống? Muộn .”

Tô Thanh Diên chỉ thấy ngượng ngùng. Lần mật gần nhất giữa hai vẫn là khi cô lỡ uống bát canh Thẩm Mạn Khanh bỏ thuốc, cả hai đều ngầm hiểu mà nhắc .

bây giờ cả hai đều tỉnh táo, chung một giường, thực sự quá khó xử.

Có lẽ vì quá mệt, Tô Thanh Diên xuống lâu chìm giấc ngủ.

Đàm Du Du ngoan ngoãn giữa hai . Chưa kịp ngủ, bé thấy Lăng Nghiên Châu dậy khỏi giường.

Bé mở to đôi mắt long lanh, khó hiểu .

Lăng Nghiên Châu nhẹ nhàng bế Du Du lên, tay cầm chiếc gối nhỏ của bé, rón rén rời khỏi phòng ngủ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tai-sinh-toi-ga-thay-em-gai-tro-thanh-bia-do-dan/chuong-220-boi-vi-toi-va-co-ay-da-dang-ky-ket-hon.html.]

“Chú ơi, chú ngủ ? Ngày mai cháu còn mẫu giáo mà.” Du Du hỏi.

Lăng Nghiên Châu bế bé sang phòng trẻ em bên cạnh, đặt lên chiếc giường công chúa:

“Du Du bây giờ là trẻ lớn , thể lúc nào cũng dính lấy dì ngủ chung.”

“Tại ạ?”

“Vì chú và Du Du khác giới, nên thể ngủ chung một giường.” Lăng Nghiên Châu giải thích.

“Thế tại chú thể ngủ chung giường với dì?”

“Không thể ba ngủ chung ?” Du Du vẫn hiểu.

Lăng Nghiên Châu cong môi :

“Bởi vì chú và dì đăng ký kết hôn . Hai là vợ chồng hợp pháp, nên thể ngủ chung một giường.”

Du Du nửa hiểu nửa , chỉ thể ôm thú bông, ngoan ngoãn chìm giấc ngủ giường công chúa.

Lăng Nghiên Châu phòng ngủ chính, nữa bên cạnh Tô Thanh Diên, tự nhiên vòng tay ôm cô lòng.

Chóp mũi tràn ngập mùi dầu gội quen thuộc, thanh nhã, dịu nhẹ, khiến vô cớ cảm thấy an tâm.

Tô Thanh Diên ngủ mơ màng, chỉ cảm thấy trống bên cạnh ngày càng hẹp, như thể cả một luồng ấm bao phủ, đến cả xoay cũng trở nên khó khăn.

Sáng hôm .

Tỉnh dậy, Tô Thanh Diên quanh phòng, phát hiện còn bóng dáng của Du Du và Lăng Nghiên Châu. Sau khi vệ sinh đơn giản, cô bước khỏi phòng ngủ.

Hai ăn sáng.

“Dì Thanh Diên, dì dậy ạ?” Du Du vui vẻ gọi.

Tô Thanh Diên xuống bên cạnh bé, yêu chiều xoa đầu:

“Sao Du Du dậy sớm thế? Ngay cả chiếc gối nhỏ cũng thấy , dì còn tưởng con sẽ ngủ nướng.”

“Du Du tối qua …”

Du Du xong Lăng Nghiên Châu cắt lời.

“Du Du ăn sáng xong ? Đến giờ mẫu giáo .”

Lăng Nghiên Châu đặt đũa xuống, về phía hầu.

Người hầu hiểu ý, dắt tay Du Du ngoài.

Lăng Nghiên Châu Tô Thanh Diên:

“Nhà họ Đàm xảy biến cố, Du Du mất cha , đây là thời điểm nhạy cảm nhất. Mấy ngày tới cứ để con bé ngủ cùng em .”

Tô Thanh Diên gật đầu:

“Em vấn đề gì.”

Nhận câu trả lời chắc chắn, Lăng Nghiên Châu cúi mắt nhẹ, như thể mưu kế thành công.

Sau bữa sáng, Tô Thanh Diên để tài xế đưa đến tập đoàn Tô thị.

Đẩy cửa phòng họp , đang họp buổi sáng.

Tô Chấn Bang thấy cô, nhíu mày:

“Cô làm gì ? Không thấy đang họp ?”

Tô Thanh Diên xuống ghế:

“Tôi là phó tổng công ty, đương nhiên cũng tham gia họp.”

Cô liếc quanh, phát hiện buổi họp sáng nay còn hai cổ đông khác từng ăn cơm cùng đây.

Hai đó nhận ánh mắt của cô, liền tự nhiên cúi đầu, dám đối diện.

Tô Chấn Bang cau mày, chỉ thể đè nén cơn giận:

“Tiếp tục báo cáo các phòng ban.”

Cuộc họp diễn bình thường. Tô Thanh Diên thỉnh thoảng đưa ý kiến, dáng vẻ điềm tĩnh khiến ít cô bằng con mắt khác.

Kết thúc họp, lượt rời .

Tô Chấn Bang Tô Thanh Diên vẫn nguyên ghế:

“Nói , hôm nay đột nhiên đến đây rốt cuộc là làm gì? Vệ Quang Khoa Kỹ chẳng bắt đầu nghiên cứu mới , cô còn rảnh đến Tô thị làm gì?”

“Như , dù cũng là phó tổng của Tô thị.”

Tô Thanh Diên mỉm .

“Cho dù công ty chính của là Vệ Quang Khoa Kỹ, thì bên cũng kiêm nhiệm.”

ông :

“Bố, hình như bố bài xích việc công ty. Bố đang sợ điều gì ?”

“Đừng tưởng , cô lén lút liên hệ cổ đông, chẳng họ về phía cô ?”

Tô Chấn Bang nghiến răng .

cô cho thứ gì, cũng cho ! Dù mấy đó là lão thần do cô để thì ? Tình nghĩa thể sánh với lợi ích. Ta khuyên cô nên thu mấy tâm tư nhỏ đó .”

full nhanh ib zalo 0963.313.783

Loading...