Tái Sinh Ở Biên Ải: Nàng Là Thần Tiên Sống - Chương 396: Ác quỷ đòi mạng bò ra từ địa ngục
Cập nhật lúc: 2025-11-30 22:18:10
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
A Bà tin vội vã chạy đến, thấy cảnh cũng kinh mừng, vội vàng phân phó: “Đại Tráng, mau mời Lý đại phu ở thôn Đông, mau lên! Đào nha, giúp đun một chậu nước ấm, lau cho .”
Sau một hồi bận rộn hỗn loạn, Lý đại phu chân đất trong thôn mời đến.
Ông kiểm tra vết thương của Triệu Đại Hổ, liên tục lắc đầu: “Chậc chậc, thương quá nặng, mất m.á.u quá nhiều, thể chống đỡ đến bây giờ thật sự là mạng lớn, vết đao …” Ông , thành thục rửa sạch vết thương, đắp t.h.u.ố.c cầm m.á.u sinh cơ, “Có tỉnh , còn xem cơ duyên của thôi.”
Ngô Quả Phụ tiễn Lý đại phu , liền bắt đầu quỳ lạy khấn vái Thần linh, Bồ Tát trong sân, cầu xin Triệu Đại Hổ nhất định tỉnh .
Thiết Đào và Thổ Đào cũng theo quỳ lạy, trong mắt Thiết Đào là sự bất an, trong mắt Thổ Đào là sự mờ mịt, hai đứa trẻ đối với cha mấy khái niệm.
Có lẽ là lòng thành của Ngô Quả Phụ cảm động tới trời xanh, chập tối, Triệu Đại Hổ quả nhiên từ từ tỉnh .
Y mở mắt , thấy Ngô Quả Phụ đang thành đẫm lệ, trong mắt y đầu tiên lóe lên vẻ mơ hồ, đó bùng nổ thành niềm kinh hãi và vui sướng: “Tú… Tú Anh? Là nàng ? Ta đang mơ chứ?”
“Không mơ, Đại Hổ! Không mơ… Chàng còn sống, thật sự còn sống!” Ngô Quả Phụ nắm c.h.ặ.t t.a.y y, thành tiếng.
Ánh mắt Triệu Đại Hổ rơi xuống Thiết Đào và Thổ Đào đang rụt rè bên giường, giọng khàn khàn hỏi: “Đây… Đây là…”
“Đây là con của đó, Đại Hổ! Lúc đang mang thai, là sinh đôi, đứa lớn gọi là Thiết Đào, đứa nhỏ gọi là Thổ Đào.” Ngô Quả Phụ vội vàng kéo hai đứa trẻ gần.
Triệu Đại Hổ hai đứa trẻ gầy gò, đặc biệt là Thổ Đào rõ ràng suy dinh dưỡng, vành mắt y đỏ hoe, mặt tràn đầy sự hổ thẹn: “Các con… lớn thế … Cha với các con… với các con…”
Y cố gắng vùng vẫy dậy, nhưng chạm vết thương, đau đến mức hít sâu một .
Ngô Quả Phụ vội vàng giữ y : “Chàng đừng động đậy, yên tĩnh dưỡng, tỉnh là , tỉnh là …” Thím đắm chìm trong niềm vui sướng khi chồng c.h.ế.t sống , hề nhận sự hoảng loạn sâu thẳm trong ánh mắt của Triệu Đại Hổ.
Triệu Đại Hổ Ngô Quả Phụ đứt quãng kể những năm tháng khi y “c.h.ế.t”, ba con họ cha chồng và gia đình chú em khinh khi bắt nạt , nắm tay y siết ken két, mặt đầy vẻ giận dữ: “Một lũ súc sinh! Đợi lành vết thương, nhất định sẽ tha cho bọn chúng.”
Lời Ngô Quả Phụ dám nhưng dám tin, trong thôn ai mà , Triệu Đại Hổ nổi tiếng là ngu hiếu, chuyện gì cũng chiều theo cha già. thím bận tâm nhiều đến thế nữa, chỉ cần Triệu Đại Hổ trở về, thím thể ngẩng cao đầu mà sống, hai đứa con gái cũng cần giả trang làm con trai nữa.
Cuộc sống , cuối cùng cũng hy vọng.
Tinh thần Triệu Đại Hổ khá hơn một chút.
Ngô Quả Phụ nghĩ bồi bổ thể cho chồng, bèn vui vẻ đến nhà A Bà, chút ngại ngùng mở lời: “Chị dâu, Đào nha… thể… cho mượn một con gà ? Đại Hổ thương nặng, cần ăn chút gì đó bổ dưỡng…”
A Bà hai lời, trực tiếp bắt con gà béo nhất đưa cho thím: “Cầm lấy . Bồi bổ cho Đại Hổ là việc quan trọng. Đừng mượn mượn, hàng xóm láng giềng với , là điều nên làm.”
Ngô Quả Phụ ngàn cảm ơn nhận lấy con gà, trong lòng ấm áp vô cùng. Thím xách gà, bước chân nhẹ nhàng về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/tai-sinh-o-bien-ai-nang-la-than-tien-song/chuong-396-ac-quy-doi-mang-bo-ra-tu-dia-nguc.html.]
Vừa đến cửa nhà , bỗng nhiên một bóng từ bên cạnh xông , chộp lấy con gà trong tay thím.
“Mày, cái đồ dâm phụ đê tiện, con gà là tên gian phu nào cho mày, đưa đây cho !” Triệu Bà T.ử như bóng ma dứt, mụ trợn đôi mắt tam giác lên, nước bọt văng tung tóe.
Ngô Quả Phụ giật , vội vàng bảo vệ con gà: “Triệu Bà Tử, ngươi buông tay, con gà là để bồi bổ cho Đại Hổ nhà .”
“Mày bậy cái gì!” Triệu Bà T.ử c.h.ử.i rủa: “Triệu Đại Hổ? Triệu Đại Hổ c.h.ế.t bao nhiêu năm , xương cốt cũng mục nát . Mày lấy một con quỷ c.h.ế.t làm cái cớ để lừa đồ ăn thức uống, cái đồ tiện nhân vô liêm sỉ, đưa gà cho !”
Vừa , mụ dùng sức kéo con gà về phía .
Ngô Quả Phụ nắm c.h.ặ.t c.h.â.n gà: “Ta lừa ngươi, Đại Hổ c.h.ế.t, trở về ! Đang trong nhà kìa.”
“Ma mới tin mày.” Triệu Bà T.ử căn bản tin, giơ tay định tát mặt Ngô Quả Phụ, “Ta đ.á.n.h c.h.ế.t mày cái đồ chổi dối .”
Ngay lúc cái tát sắp giáng xuống, một bàn tay đầy vết chai sần thô ráp vươn , nắm chặt cổ tay của Triệu Bà Tử.
Triệu Bà T.ử chỉ cảm thấy cổ tay đau nhói, như gọng kìm sắt kẹp chặt, thể động đậy, mụ đau đớn “ai ôi” một tiếng kêu thảm, đầu . Khi đối diện với khuôn mặt dù tái nhợt nhưng rõ ràng chính là Triệu Đại Hổ, mụ sợ đến hồn bay phách lạc.
Mụ “a” lên một tiếng chói tai, con gà béo trong tay cũng cần nữa, cả loạng choạng lùi hai ba bước, m.ô.n.g khuỵu xuống đất, ngón tay run rẩy chỉ Triệu Đại Hổ, giọng biến đổi: “Ngươi… ngươi… ngươi là là quỷ? Ngươi c.h.ế.t chiến trường ?”
Giữa thanh thiên bạch nhật, một c.h.ế.t nhiều năm đột nhiên xuất hiện mắt, Triệu Bà T.ử chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh bò khắp , năm xưa Triệu Lão Ngoại thỏa thuận với , đưa Triệu Đại Hổ là để thế . Mụ cũng chính mắt thấy danh sách t.ử trận do quan phủ gửi về, đó ghi rõ ràng tên Triệu Đại Hổ, điều … chẳng lẽ là oan hồn về đòi mạng ?
Triệu Đại Hổ Triệu Bà T.ử vẻ mặt sợ hãi đến tè quần, ánh mắt y âm u, chậm rãi thốt vài chữ: “Ta là quỷ… ác quỷ đòi mạng.”
“Ma quỷ, ma quỷ, hồn ma Đại Hổ trở về.” Triệu bà t.ử triệt để phát điên vì sợ hãi, cũng chẳng màng đến cái m.ô.n.g đau, dùng tay chân bò lồm cồm từ đất dậy, chạy về hướng nhà . Vừa chạy thét lên những tiếng chói tai như heo chọc tiết, ngay cả chiếc giày tuột cũng dám đoái hoài, chỉ nhanh chóng đem cái tin khủng khiếp báo cho Triệu lão Oai và đứa con trai út Triệu Nhị Lại.
Triệu Đại Hổ lạnh lùng Triệu bà t.ử lăn bò chạy , hề đuổi theo.
Y , về phía Ngô quả phụ vẫn còn đang ngẩn ngơ tại chỗ, giọng dịu đôi chút, “Tú Anh, nàng chứ? Có dọa sợ ?”
Ngô quả phụ ngơ ngẩn y, lắc đầu, theo bản năng giấu con gà đang nắm chặt trong tay phía , cứ như thể làm điều gì sai trái. Lòng nàng hỗn loạn vô cùng, chấn động một tia... cảm giác xa lạ.
Nam nhân mắt, quả thật là phu quân Triệu Đại Hổ của nàng, ngũ quan và đường nét sai chút nào. ... nhưng hình như chỗ nào đó khác biệt.
Triệu Đại Hổ ngày là một hán t.ử chất phác, thậm chí đần độn, bản tính , nhưng đối với cha , nhất là Triệu bà tử, một sự phục tùng gần như ngu hiếu.
Trước Triệu bà t.ử dày vò, mắng nhiếc nàng đẻ con trai thế nào chăng nữa, Triệu Đại Hổ nhiều nhất cũng chỉ lén lút thở dài, khuyên nàng “Đó là chúng , tuổi cao , nàng nhường nhịn một chút”, “Nhịn qua là xong”, tuyệt đối từng dám cãi lời như ngày hôm nay, càng đừng là dùng giọng điệu lạnh lùng và đáng sợ như thế.