Sau khi tất các bài tập thông thường, nhận rằng trời tối. Tôi mặc chiếc quần lót để kế bên khi mặc bộ đồng phục.
Tôi vẫn tí pháp lực nào. Tuy , nghĩ đang trở nên tiến bộ hơn trong những bại tập gần đây. Như lúc chẳng hạn.
Sau khi thành khóa tập, mặt là một đốm sáng cứ liên tục nhấp lên nháy xuống, và tầm của trở nên lung lay định. Đó thế, một là ma pháp... hai là là hào quang... Tôi chắc chắn cảm nhận tác động của một trong hai thứ đó.
Tôi thể kết luận buổi tập hôm nay thực sự ý nghĩa.
Bằng việc khỏa trong rừng, thể để bản hòa làm một với thiên nhiên. Bằng việc liên tục đập đầu cây, thể thanh lập tâm trí của và ép nó thức tỉnh sức mạnh pháp thuật. Đó là một chương trình tập huấn hợp lí.
Aaa, tầm của đang mờ dần, như thể đang chấn động não . Với những bước chân trôi nổi – như thể đang lướt trung! – rời khỏi rừng.
Đột nhiên, thấy một đốm sáng lập lòe. Không, hai đốm sáng chứ, chúng phóng vụt qua trung. Thật là bí ẩn! Như thế chúng đang chỉ đường, mời mọc .
“C-Có thể nào... là pháp thuật ?"
Tôi tiếp cận chúng bằng những bước chân run rẩy. Chính là nó! Đó là pháp thuật! Cuối cùng cũng tìm thấy một sức mạnh kì bí!
Trước khi nhận thì bước chân của trở thành những cú lướt. Có những nhánh rễ cây cản đường của nhưng khi té cứ lăn về phía ánh sáng, đơn giản là lao về phía như một con thú hoang.
“Pháp thuật! Pháp thuật! Pháp thuật! Pháp thuật! pháp thuật! pháp thuật! pháp thuật!”
Tôi nhảy hai đốm sáng và tóm lấy...
"A...?"
Ánh đèn pha nhuộm lấy thứ trong một màu trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/ta-muon-tro-thanh-chua-te-bong-toi/chuong-2-cu-o-trong-gioi-han-cua-con-nguoi-mai-thi-toi-se-boc-hoi-ngay-mat-neu-bi-ten-lua-hat-nhan-tong-trung-het.html.]
Bà mai ngay lập tức được tôi luyện
Tiếng phanh xe rít lên vang vọng trong đầu .
Một cú sốc đ.â.m xuyên cơ thể thôi, và ...
Nói tóm , tìm pháp thuật.
Khi tỉnh , chung quanh là pháp thuật. Nó khá là khác so với hai đốm sáng thấy hôm qua, nhưng , ai mà quan tâm tới tiểu tiết chứ!
À , một chi tiết đáng kế là dường như chuyển sinh. Có lẽ đó là vì tìm thấy pháp thuật nên cánh cổng chuyển sinh mở rộng chào đón . Hay... cũng . Nhắc nhé, ai thèm quan tâm chứ!
Vào lúc , chỉ là một đứa bé sơ sinh mấy tháng tuổi. Tôi cũng chỉ nhận thức mới đây thôi, và đồng hồ sinh học của đang loạn cả lên, nên chắc chắn lắm.
Trước hết, hiểu gì về thứ ngôn ngữ bọn họ . Những gì là thế giới nền văn hóa như Châu Âu thời trung cổ. À, chắc cũng đủ . Bởi vì thứ quan trọng lúc là bao vất vả, cũng chạm tay pháp thuật. Đó mới chính là tất cả đối với . Quá trình và những chi tiết nhỏ nhặt là những thứ chẳng màng tới.
Ngay khi mở mắt, nhận thấy pháp thuật. Những ánh tinh thể lấp lánh trôi nổi trong trung chính xác là những gì cảm nhận khi khỏa chạy qua những cánh đồng hoa ở một phần của bài tập ở kiếp .
Bài tập đó vô nghĩa. Bằng chứng là lúc đây, ngay lập tức cảm nhận pháp thuật, và giờ quen với nó như chúng là một phần của cơ thể . Cái cảm giác giống như lúc khỏa treo thánh giá ... Không, nó giống như cái lúc cải đạo và nhảy câu nguyện mà một mảnh quần áo... Tôi chắc chắn từng khoảnh khắc luyện tập của đơm hoa kết quả.
Tôi xác nhận rằng tăng cường thể lực là việc thể.
Dồn hết thời gian rảnh mà một đứa trẻ sơ sinh vô việc luyện tập, sẽ trở thành một thế lực bóng tối... , ỉa cái .
Nhân tiện, ở đó chim là một loài vật thể nhịn ỉa , trẻ sơ sinh thì... cũng thế. Không cần cố chống cự như thế nào, bản năng của đang gào thét hãy để cái đống đó khỏi . Tuy , với những bài tập tăng cường thể lực mà luyện cả ngày lẫn đêm, thắt cơ vòng hậu môn của để câu giờ, trong lúc đó...
"GYAaaaAAA!"
Tôi gọi giúp đỡ.