"Cái ......"
Tô Niệm vẫn đang cầm bình rượu rót rượu cho khách.
Cô  khá hài lòng với hai ba vị khách gần đây, vì những vị khách  đều  liên quan đến việc kinh doanh của nhà họ Phương hoặc nhà họ Lục.
Hai ba  trong phòng nhỏ  chuyện làm ăn, cũng  tránh mặt Tô Niệm, vì đều nghĩ cô   hiểu.
Thực  Tô Niệm   rõ ràng, còn  hứng thú .
Nắm bắt động thái của hai nhà Phương Lục cũng  quan trọng.
Khách chú ý đến động tĩnh bên ,  chị Dung, bất mãn : "Sao, chị Dung  đưa Anh Đào  ?"
Chị Dung  xòa : "Là một vị khách quen bên  chỉ đích danh  Anh Đào đến."
"Cô  đang phục vụ   ,  khác gọi cô , chị  cho cô   ?" Khách lộ vẻ tức giận, khó chịu : "Chẳng lẽ vì    tiền, chị sợ   trả nổi phí dịch vụ?"
"Đâu  ! Sao   nghĩ ông Dương   tiền,  chẳng   ngốc  ." Chị Dung .
"Vậy tại  chị  đưa  từ chỗ  ? Không  chê    tiền,  thì là coi thường  ." Khách  tức giận,  chuyện cũng gay gắt.
Chị Dung ôm n.g.ự.c giả vờ  đau lòng, "Ông Dương, ông thật sự  oan cho  . Tôi cũng   với bên  là   hẹn  thì  , nhưng bên   một cô gái hôm nay sinh nhật,   làm bên đó mất hứng, bên ông  sẽ bồi thường cho ông, tặng thêm một phần đồ uống, ông thấy ?"
Nghe  bên  là sinh nhật, khách cũng  tiện  gì thêm, gật đầu : "Vậy cũng ,     như  nữa."
"Nhất định, nhất định." Chị Dung  xòa, kéo Tô Niệm  khỏi phòng.
Tô Niệm  ngoài, hỏi: "Chị Dung, rốt cuộc là ai chỉ đích danh  gọi em?"
Cô  mới đến đây bao lâu chứ, khách quen  tổng cộng cũng chỉ hai ba ,     chỉ đích danh  gặp cô .
Chị Dung   gì, chỉ nhàn nhạt : "Em đến  sẽ ."
Tô Niệm  theo chị Dung, trong lòng cảm thấy chắc   điềm lành gì.
Quả nhiên, khi cửa mở , Tô Niệm bước    thấy  quen, Lục Viện Viện.
Không chỉ  cô , mà còn  hai  phụ nữ khác, chắc là bạn của cô .
Tô Niệm nghĩ cũng , chắc là Phương Lâm Lang   cho Lục Viện Viện  tin cô  ở đây.
Từ ánh mắt của Lục Viện Viện lúc , Tô Niệm , cô  là...... đến  thiện.
Lục Viện Viện thấy Tô Niệm  bất động,  khẩy một tiếng: "Còn ngây  đó làm gì? Lại đây phục vụ ."
Người   ở đây , Tô Niệm cũng  thể từ chối, liền làm theo lời  tới.
Lục Viện Viện sốt ruột : "Trước tiên rót cho  một ly nước."
Tô Niệm đưa tay, cầm ấm nước, rót , cúi  đưa qua.
"Mời cô uống ." Tô Niệm thể hiện sự chuyên nghiệp,  cung kính với Lục Viện Viện.
Lục Viện Viện  giơ tay che miệng  nhận, cũng   gì.
Tô Niệm cứ thế bưng, cúi  lâu, cột sống bắt đầu đau.
Lúc ,  phụ nữ  cạnh Lục Viện Viện tặc lưỡi một tiếng.
"Cô  hiểu quy tắc ,    Kinh Bắc hội sở  dịch vụ quỳ gối ? Còn  mau quỳ xuống!"
Rõ ràng Lục Viện Viện   gì đó với bạn  của , lúc  bạn  cố ý  giúp bạn  trút giận, làm khó Tô Niệm.
Tô Niệm nhàn nhạt : "Dịch vụ quỳ gối  nhân viên chuyên biệt, đeo thẻ đỏ,  đeo thẻ vàng, cô gọi  chắc  ,   cung cấp dịch vụ quỳ gối."
"Thẻ vàng thẻ đỏ gì chứ,  cứ  cô quỳ xuống!" Cô bạn  đó kiêu ngạo .
Tô Niệm mặt  đổi sắc, kiên quyết : "Xin ,   cung cấp dịch vụ quỳ gối."
"Con tiện nhân , thật là......"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-ong-chu-theo-vo-vua-khoc-vua-quy-pho-tu-yen-minh-khe-omuh/chuong-656-co-phai-gap-kho-khan-roi-khong.html.]
Bạn  của Lục Viện Viện xông lên xô đẩy, Tô Niệm cũng   dạng , chống trả  một chút.
Cô bạn  đó yếu ớt, ngã phịch xuống ghế sofa.
"Mày dám đẩy tao!" Người phụ nữ la lớn,  dậy định xé Tô Niệm.
Tô Niệm đề phòng cô  xông lên,  chuẩn  sẵn sàng rời .
Bây giờ cô   thể chọc Lục Viện Viện,  thì  thể trốn ?
Không phục vụ nhiều nhất là  chị Dung mắng một trận, còn hơn là xảy  xung đột lớn hơn, tự  gặp xui xẻo.
Tô Niệm còn  kịp tránh, Lục Viện Viện   dậy kéo bạn  của  .
Hành động   ngoài dự đoán của Tô Niệm, dù  Lục Viện Viện  giống  làm từ thiện.
Lục Viện Viện : "Đừng làm loạn nữa, đây là tiệc sinh nhật của , còn   sắp đến nữa."
Bạn  của cô  cũng  lời, dù  cũng là tiệc sinh nhật của Lục Viện Viện,  thể làm cô  mất hứng.
Cô  hung dữ lườm Tô Niệm một cái, : "Mày đợi đấy."
Tô Niệm phớt lờ sự tức giận của cô ,  Lục Viện Viện,  định mở miệng  rời  đổi , cửa phòng  một  nữa  mở  từ bên ngoài.
Cùng với ánh sáng truyền , còn  tiếng giày da cộp cộp cộp.
Tiếng bước chân đó......quá quen thuộc .
Quả nhiên Tô Niệm  đầu , liền  thấy Lục Cảnh Hành trong bộ vest chỉnh tề.
Sau  ở bệnh viện, cô   lâu  gặp Lục Cảnh Hành.
Sau đó khi cô  gọi điện cho Tiểu Chung để trả tiền thuốc men, Tiểu Chung từng , Lục tổng sẽ  còn liên quan gì đến cô nữa,   cũng sẽ  quản bất cứ chuyện gì của cô.
 đứa trẻ, cô  đừng hòng nghĩ đến.
Lục Cảnh Hành sẽ  buông tay, và cũng sẽ  cho cô  gặp.
Với sự chênh lệch  phận của hai  hiện tại, chỉ cần Lục Cảnh Hành   gặp cô ,   thực sự giống như biến mất .
Điện thoại của dì cũng  gọi , chắc là  Lục Cảnh Hành hạn chế sử dụng điện thoại .
Tô Niệm  còn bất kỳ cách nào để  tin tức của Sóc Sóc, chỉ  thể nhận thông tin từ Phương Lâm Lang.
Cô  ở trong hội sở, khổ sở chịu đựng, dò la tin tức, cũng là để che mắt Phương Lâm Lang.
Lúc , Lục Cảnh Hành cũng  thấy cô , ánh mắt sâu thẳm như hồ nước.
Lục Viện Viện vui vẻ  dậy, "Cậu út,  đến ......"
"Ừm." Lục Cảnh Hành nhàn nhạt đáp .“Mời .” Lục Viện Viện  nhiệt tình,  chào hỏi    Lục Cảnh Hành, “Chị Lâm Lang.”
Tô Niệm lúc  mới phát hiện, hóa  Lục Cảnh Hành và Phương Lâm Lang cùng  đến.
Cũng đúng, sinh nhật Lục Viện Viện,  út Lục Cảnh Hành chắc chắn  đến ủng hộ.
Phương Lâm Lang mặc một bộ đồ vest nhỏ màu hồng phấn, đoan trang và thục nữ, cô  như   thấy Tô Niệm, che miệng ngạc nhiên : “Cô Tô? Sao cô  ở đây?”
Tô Niệm cảm thấy diễn xuất của cô   tiến bộ , giả tạo đến mức  thể.
“Tôi làm việc ở đây.” Cô  trả lời ngắn gọn.
“Làm việc?” Phương Lâm Lang như  sốc, “Cô Tô  thiếu tiền ? Tôi nhớ cô cũng là sinh viên xuất sắc của Đại học Kinh,   đến đây làm việc?”
“Nghề nghiệp  phân cao thấp,  thấy ở đây cũng  .” Tô Niệm phối hợp với cô .
Phương Lâm Lang dịu dàng : “Cô Tô, cô  gặp khó khăn gì ?”
“Không .” Tô Niệm  , khi  cô , ánh mắt cũng đầy vẻ chế giễu.
Lúc  Lục Viện Viện mất kiên nhẫn,  bóng gió: “Chị Lâm Lang, chị chắc là   ,   trời sinh  tiện, chỉ thích làm   bình thường, làm một kẻ tiện nhân, chị đừng khuyên nữa,   thích làm như  ở đây, ở đây   bao,  thể phục vụ  nhiều đàn ông, còn  trùng lặp.”