Con Hoắc Minh Kiêu như , thật sự khiến khó lòng rung động.
Trước đây Lục Vãn luôn kiềm chế tình cảm dành cho . Cô vẫn nghĩ, chỉ cần một là đủ để xa. Cô hề cô độc – phía còn Cố Tương Tư, Lục Thừa, còn nhiều nhiều bạn bè.
Mà bây giờ, bên cạnh cô thêm Hoắc Minh Kiêu. Cảm giác thật bao.
Lục Vãn đưa tay ôm lấy eo , dựa n.g.ự.c , lắng nhịp tim mạnh mẽ nơi lồng n.g.ự.c .
Cả hai ai gì, nhưng trái tim gắn chặt với .
Một lúc , Lục Vãn mới mở miệng:
“Vì nghĩ Zero vấn đề?”
“Đó là trực giác của đàn ông thôi. Anh vốn thích ánh mắt em. Nghĩ đến chuyện em quen còn sớm hơn quen là thấy ghen , ghen đến phát điên. Anh ghen với tất cả những ai thể cạnh em. May mắn là cuối cùng ở bên em là , nếu thật sự sẽ phát điên mất.”
Trong giọng của Hoắc Minh Kiêu tràn đầy chiếm hữu, đến mức Lục Vãn bật .
Cô đưa tay, khẽ vỗ mặt một cái:
“Em bảo về Zero, ai cho về chính thế hả?”
So với “một cái tát”, thì đúng hơn là bàn tay Lục Vãn đang dịu dàng đặt má , khẽ vuốt ve.
“Về thì chẳng gì đáng . Anh thậm chí chẳng nhắc đến. Hắn dám bắt nạt vợ đến mức …”
“Đợi , ai là vợ hả!!”
Lần hiếm hoi từ từ miệng , gương mặt Lục Vãn lập tức đỏ bừng.
Dù hai là vợ chồng ba năm, nhưng bao giờ xưng hô “chồng – vợ” cả. Thậm chí giữa họ, từng lúc còn xa lạ hơn cả dưng.
“Đã từng là, cũng vẫn sẽ là.” – Hoắc Minh Kiêu cô, giọng điệu tràn đầy chắc chắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-988-anh-cung-phai-biet-xau-ho-chut-chu-ai-them-nhat-kien-chung-tinh-voi-anh.html.]
Anh còn bổ sung:
“ cũng , lẽ nên cảm ơn Zero.”
Lục Vãn nhướng mày:
“Anh cảm ơn cái gì chứ?”
“Cảm ơn đưa em đến bên . Nếu vì những hành động của , em sẽ chẳng nhận nhiệm vụ cuối cùng đó. Mà nếu em nhận nhiệm vụ , sẽ chẳng gặp em, chẳng đưa em trở về, và em cũng sẽ chẳng ‘nhất kiến chung tình’ với .”
Lục Vãn liền nhéo má một cái:
“Anh cũng hổ chút chứ, ai thèm nhất kiến chung tình với !”
“Chẳng lẽ ? Em rõ ràng luôn thích mà. cũng chẳng , vì cũng thích em. Vãn Vãn, thật sự thích em.”
Lời tỏ tình bất ngờ khiến Lục Vãn chút bối rối, đáp thế nào.
Cô lẩm bẩm:
“Trước cái Hoắc Minh Kiêu mà em rõ ràng cao ngạo lạnh lùng, còn mắt để đỉnh đầu. Sao bây giờ biến thành kiểu sâu tình như thế, còn mấy câu chẳng ngượng ?”
“Anh chỉ thật thôi, ngượng. Đối với ngoài thì cao ngạo lạnh lùng cũng , nhưng thể cao ngạo với chính vợ chứ? Vãn Vãn, nếu em hiểu thêm một chút, em sẽ phát hiện nhiều ưu điểm đấy.”
Nhân cơ hội , Hoắc Minh Kiêu bắt đầu “tự PR” bản . Không Lục Vãn từng sẽ chấm điểm cho ? Còn bảo sẽ khấu trừ điểm chứ? Vậy thì tranh thủ tự khen nhiều , may trong lòng cô điểm sẽ tăng lên, cơ hội của cũng lớn hơn.
“Em chẳng buồn tìm hiểu . Chính vì hiểu quá rõ nên mới đầy rẫy khuyết điểm và tật đấy!”
“Anh nào ! Ít nhất thì cái mặt của cũng đủ trai . Em cứ nhiều thêm cũng thiệt thòi gì .”
Hoắc Minh Kiêu ngờ ngày chính lấy khuôn mặt làm “vốn liếng” để hấp dẫn cô.
nghĩ nghĩ , Lục Vãn vốn dĩ quá xuất sắc, chẳng thua kém ở bất kỳ phương diện nào. Giờ lẽ thứ thể tận dụng, chính là gương mặt thôi.
Dựa mặt ăn cơm? Hoắc Minh Kiêu cũng thấy mất mặt một chút nào. Ngược , còn âm thầm cảm ơn ông trời cho một khuôn mặt như thế.