Lục Vãn đành để Hoắc Minh Kiêu đưa lên xe, báo địa chỉ khách sạn.
Trên xe, cô nghiêng đầu , bắt đầu “tính sổ” :
– Làm sẽ ở đây? Hoặc đúng hơn, xuất hiện ở đây?
Hoắc Minh Kiêu đáp:
– Anh công tác, Ochasov mời , gặp em là trùng hợp thôi.
– Hừ, nghĩ ba tuổi chắc? Tin nổi mấy lời vớ vẩn đó ? Còn quần áo, mỹ phẩm nữa, dám chuẩn sẵn?
Nói xong, Lục Vãn nhếch môi lạnh, tiếp tục:
– Anh chắc sẽ tới đây nên sắp xếp từ , đúng ? Dám bám theo ?
Hoắc Minh Kiêu cứng họng, thật sự bịa nổi lý do nào hợp lý.
Trước mặt Lục Vãn, dối vốn chẳng lựa chọn , bởi cô dễ dàng vạch trần ngay lập tức.
– , em tới. Anh chắc em mục đích, nên chỉ giúp em thôi. Lục Vãn, cần em là ai, chỉ là… em gặp nguy hiểm. Anh thích em, bảo vệ em.
Đây là thứ hai trong tối nay “thích” cô, và nào cũng khiến Lục Vãn lúng túng.
Cô mặt ngoài cửa sổ, tránh ánh mắt .
– Thôi , bảo vệ ? Anh lo bảo vệ bản .
Mím môi, cô hỏi:
– Thân phận của … hết đúng ?
– Thân phận gì?
– Đừng giả vờ. Nếu là ai, sẽ xuất hiện ở đây?
Cô ám chỉ chính là phận “Ảnh” của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-556-anh-nen-biet-hay-la-khong-nen-biet.html.]
Hoắc Minh Kiêu hỏi , giọng như thử thăm dò:
– Vậy… nên , là nên ?
Lục Vãn: “…”
Câu đủ để chứng minh rõ tất cả!
– Dù , cũng ngoài, hiểu ? Nếu … sẽ ám sát .
– Anh sẽ . Đây là bí mật giữa chúng . Anh em lợi hại, ngờ lợi hại đến thế. Vậy… còn chuyện gì mà ?
Ánh mắt Hoắc Minh Kiêu tràn đầy tò mò. Thân phận của Lục Vãn quá nhiều, và mỗi cái càng gây kinh ngạc hơn cái .
Người bình thường chỉ cần một phận đặc biệt là xuất chúng, nhưng Lục Vãn thì hội tụ đủ khả năng.
Chính vì , cô quá nổi bật, cũng đồng nghĩa sẽ nhiều kẻ ghen ghét, cảm thấy cô đang đụng chạm đến lợi ích của họ, khiến cô dễ đặt vòng nguy hiểm.
– Anh nghĩ với mối quan hệ giữa chúng , sẽ kể hết cho ?
– Không , sẽ tự tìm hiểu. Vừa , thích cảm giác . – Hoắc Minh Kiêu mỉm , cô đầy hứng thú.
Đó cũng là sức hút ở Lục Vãn, khiến say mê. Anh thích cô chỉ vì gương mặt – nhan sắc đối với Lục Vãn chỉ là một ưu điểm – mà còn bởi nhiều điểm tỏa sáng khác đang chờ khám phá.
– Còn chuyện ở bệnh viện … em định để ở bên ? Hắn thực sự nguy hiểm.
Lục Vãn ý , nhưng vẫn đáp:
– Tôi với quen nhiều năm , còn cả khi quen . Nên quyết định thế nào là việc của . Anh lo chuyện của .
– Anh… – Hoắc Minh Kiêu định thêm, nhưng sợ nhắc đến Hạ Uyển Nhu sẽ làm cô khó chịu, nên đành im lặng.
Lục Vãn ngả ghế, nhắm mắt nghỉ.
Thực là vì xe khiến cô cảm thấy dày khó chịu.
Gần đây rốt cuộc làm ? Rõ ràng cơ thể vẫn , cứ buồn nôn thế …
Có lẽ về nên đặt lịch khám cho chắc.