Buổi chụp hình ở đây diễn thuận lợi, chỉ mất một ngày tất.
Địa điểm chụp ảnh cưới của họ chỉ giới hạn ở Maldives. Ở thêm hai ngày, bọn họ lên đường đến một quốc gia khác.
Sau mấy ngày chụp tiếp, đổi sang nơi khác.
Đi du lịch quả thực mệt, nhưng mệt mà vui.
Buổi tối, Lục Vãn cầm điện thoại reo lên:
– Mau nè, tin tức tối nay sẽ mưa băng. Hơn nữa khu vực là địa điểm quan sát tuyệt vời nhất. mà… 10 giờ muộn, tới tận hơn 1 giờ sáng .
Hoắc Minh Kiêu :
– Vậy em ngủ sớm một chút, tối gọi em dậy, chúng cùng ngắm mưa băng.
Nếu là đây, vốn chẳng hứng thú với mấy thứ gọi là mưa băng . Trong mắt , băng chỉ là thiên thạch lực hút Trái Đất kéo xuống, ma sát với khí quyển mà phát sáng, chẳng gì lạ lùng.
trong mắt nhiều , băng là điềm may, hơn nữa còn tin rằng chỉ cần kịp thời ước nguyện, điều ước sẽ thành sự thật.
– Được, nhớ gọi em đó! – Lục Vãn thật sự mệt rã rời, đặt lưng xuống ngủ.
Thì kết hôn mệt đến thế. Lần cưới Hoắc Minh Kiêu, chẳng gì cả: ảnh cưới, du lịch, trăng mật.
Thậm chí ngay cả một lễ cưới cũng , chỉ lãnh giấy kết hôn lập tức bỏ .
Nếu sớm kết hôn vất vả như , đ.á.n.h c.h.ế.t Lục Vãn cũng thử nữa.
Hoắc Minh Kiêu dáng vẻ ngủ say của cô, trong lòng dâng lên từng cơn thương xót.
Anh khẽ khàng vuốt ve gương mặt cô, trong mắt chỉ duy nhất một phụ nữ .
Suốt cả đêm chợp mắt, tranh thủ ở bên Lục Vãn, xử lý vài công việc. Dù sắp xếp gần hết, vẫn còn những tài liệu quan trọng cần duyệt qua. Vì , thậm chí còn bận rộn hơn.
Mãi đến hơn 1 giờ sáng, Hoắc Minh Kiêu mới buông máy tính, nhẹ nhàng lay gọi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/index.php/sau-ly-hon-hoac-tong-truy-the-hoac-minh-kieu-luc-van/chuong-1385-di-ngam-mua-sao-bang.html.]
– Vãn Vãn, dậy thôi, chúng xem mưa băng.
Lục Vãn vẫn ngái ngủ, dụi dụi mắt, mí mắt nặng trĩu chẳng mở .
Cô dứt khoát đưa tay , thì thào:
– Anh mặc quần áo cho em …
– Được. – Hoắc Minh Kiêu dịu dàng đáp. Anh cẩn thận khoác áo ngoài cho cô, mang giày , mới chắc chắn rằng đêm nay cô sẽ lạnh, đó mới cùng cô ngoài.
Địa điểm ngắm nhất là ngọn núi gần đó.
Thấy Lục Vãn vẫn ngái ngủ, chìa lưng :
– Hay để cõng em nhé. Em tranh thủ nghỉ một lát.
– Không cần, em tỉnh . – Cô lắc đầu.
Hoắc Minh Kiêu vẫn cố chấp, trực tiếp quỳ một gối xuống, vững vàng đưa tấm lưng rộng lớn của về phía cô.
Nhìn bờ vai , Lục Vãn nhịn đưa tay vòng lấy, ôm cổ , ngoan ngoãn để cõng .
– Có nặng ?
– Không nặng. Vợ nhẹ như , mấy tháng còn gầy , bây giờ vẫn bồi bổ . Vãn Vãn, mỗi bữa ăn nhiều , đồ bổ uống hết mới . – Anh dặn dò đầy nghiêm khắc.
– Ngày nào cũng canh bổ, em thôi ói . – Lục Vãn bĩu môi.
– Phải ăn, mới sức khỏe. – Anh kiên định.
– Biết , . Đừng nữa, lo đường . Lỡ làm em ngã thì ? – Cô nũng nịu.
Hoắc Minh Kiêu khẽ :
– Anh tuyệt đối để em ngã .
Từng bước của chắc chắn, vững vàng. Cho dù ngã, cũng tuyệt đối để vợ thương.